“ Không phải lần trước tôi bảo Như Ý kể tính cách con người của Từ Vĩnh Uy và Lưu Long sao, nghe xong tôi đã quyết định tìm điểm đột phá từ Lưu Long.”
Từ Vĩnh Uy là kẻ rất cảnh giác, khó mà nắm được thóp.”
“Mới đầu tôi chỉ định giúp Như Ý giải trừ hợp đồng, nhưng trong quá trình tìm hiểu nhược điểm của Lưu Long mới thấy một chuyện mà tôi không muốn thấy ..
Thế nên tôi không làm chuyện này, sợ là thời gian dài không ngủ ngon.”
Trần Thuật buông một tiếng thở dài, bản thân y cũng đâu muốn dính líu nhiều chuyện như vậy, y còn giấc mộng nổi tiếng nữa, ai rảnh làm siêu anh hùng giải cứu thế giới, nhưng đôi khi chúng ta chẳng hiểu nổi bản thân, tóm lại là đã làm rồi, người khác nghĩ gì đành kệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Sao khi đàm phán không lấy ra ném vào mặt hắn?”
“ Nếu tôi mang tài liệu đó ra, Lưu Long biết mình chỉ còn đường chết, thế nào cũng chó cùng rứt dậu, có thể làm ra bất kỳ chuyện điên cuồng gì
Còn Từ Vĩnh Uy biết không cách nào cứu Lưu Long, sẽ chặt đứt liên quan, giữ chặt lấy hợp đồng của Như Ý, đàm phán điều kiện khác với chúng ta ...”
Trần Thuật mệt mỏi, nhớ Khổng Nhược Khuê vô cùng, nếu là cô, hai người chỉ cần một câu nói, một ánh mắt là đủ hiểu nhau, đâu cần nhiều lời tốn nước bọt như thế:
Í, sao lại nhớ tới chân to rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gần đây cứ hay như thế, vô duyên vô cớ lại có hình bóng hiện ra trong đầu
“ Thế sao lúc lấy được hợp đồng rồi, chúng tôi hỏi cậu có phải chuyện được giải quyết rồi hay không, cậu nói là giải quyết rồi, sao còn nhiều chuyện như thế?” Thang Đại Hải chưa thôi hành hạ Trần Thuật:
“ Vì tôi không muốn để các anh bị cuốn vào.” Trần Thuật khổ sở trả lời: ” Dù sao đây chẳng phải chuyện hay ho, lại còn nguy hiểm ..
Tư liệu do tôi lấy được, để tôi xử lý là được, nếu có di chứng gì thì không khiến chúng ta toàn quân bị diệt.”
Ai mà chắc được chuyện mình làm sẽ thành công chứ, ví như bây giờ, Lưu Long và Sư Tử chạy thoát, y phải cẩn thận đề phòng, tránh bị chúng báo thù
“ Tóm lại là cậu muốn nổi tiếng một mình.” Thang Đại Hải đấm bàn kết luận:
“ Đúng.” Lý Như Ý gật đầu:
“ Được rồi, được rồi, hai anh cũng không cần phải ngọt nhạt nữa.” Trần Thuật bực mình: ” Chuyện nguy hiểm như vậy, các anh tham gia làm gì?”
“ Đây là chuyện của tôi, sao lại bảo tôi tham gia làm gì
Có nguy hiểm thì cũng phải là do tôi chịu.” Lý Như Ý chỉ trích:
“ Cậu nói thế là không được, khi đó Flower 3 chúng ta đi đàm phán với Từ Vĩnh Uy đàm phán đã thống nhất chung hưởng vinh điệu, chia sẻ hiểm nguy
Bây giờ hai cậu định đá tôi ra biến thành Flower 2 à?” Thang Đại Hải hùng hổ mắng:
“ ....”
Nhìn thấy Trần Thuật bị mình nói cho á khẩu, Thang Đại Hải lấy tư thế kẻ chiến thắng hỏi: ” Nói, tiếp theo chúng ta làm gì?”
Trần Thuật lắc đầu: ” Không làm gì cả.”
Thang Đại Hải hăm dọa: ” Có muốn tuyệt giao không?”
“ Thực sự là không phải làm gì.”
“ Đi thôi.” Thang Đại Hải đặt cốc cà phê xuống bàn, gọi Lý Như Ý: ” Tuyệt giao, sau này chúng ta không quen tên này nữa.”
Lý Như Ý ngồi im không nhúc nhích: ” Thấy bảo Lưu Long chạy rồi à?”
Trần Thuật diễn giải theo cách khác: ” Tạm thời chưa bắt được.”
“ Trước kia Nhạc Hải tuyển một nhà sản xuất phim, hắn nói đùa là, bán thịt trên người Lưu Long đủ quay một bộ phim, Lưu Long cười ha hả, không để trong lòng, vẫn uống rượu nói cười, còn xưng huynh gọi đệ
Rồi lại thêm một thời gian nữa, nghe nói nhà sản xuất đó tham ô công quỹ nên vào tù ...” Lý Như Ý lo lắng nhìn Trần Thuật, hắn hiếm khi nói dài như vậy:
“ Cậu muốn nói gì?” Thang Đại Hải sốt ruột, đáng lẽ đứng lên đập bàn bỏ đi chứ, lại nói gì thế, nói còn không rõ ràng:
Lý Như Ý cáu kỉnh giải thích: ” Ở Nhạc Hải không ai không biết Lưu Long là kẻ có thù ắt báo, bề ngoài lúc nào cũng tươi cười thân thiện, nhưng là kẻ nhỏ nhen so đo tính toán
Lần này Trần Thuật làm hắn ngã đau như vậy, coi như nửa đời sau hắn ở trong tù rồi, nếu hắn báo thù sẽ là chuyện sống chết.”
“ Báo thù thì báo thù, chúng ta còn đang bực vì không tìm thấy hắn đây, tới khi đó làm cái bao tải lớn, nhét hắn vào, mang tới đồn công an là xong.” Thang Đại Hải hưng phấn lắm:
“ Bọn chúng sẽ không công khai tới kiếm chuyện đâu, mà chỉ đâm sau lưng thôi.” Lý Như Ý bất mãn: ” Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, nếu chúng đợi Trần Thuật ở trên đường về, từ trong góc tối nào đó nhảy ra tập kích thì sao?”
“ Không phải lo, tôi điều vài người từ phòng bảo an của công ty, toàn là quân nhân xuất ngũ, một ngày 24 giờ bám sau đít Trần Thuật
Lưu Long dám tới thì chỉ có đi không có về.” Thang Đại Hải dửng dưng, với người có tiền mà nói, rất nhiều việc thực sự chả là cái gì cả:
Khó có tiếng nói chung với người có tiền, Trần Thuật cười khổ: ” Anh bảo một đám người suốt ngày theo sau đít tôi thì tôi còn làm được gì nữa
Với lại đây không phải kế lâu dài, anh đâu có biết khi nào Lưu Long xuất hiện, đúng không
Ba năm hắn không xuất hiện thì những người kia theo tôi ba năm à?”
“ Không sao, coi như là họ tới chỗ cậu làm việc, công ty trả lương cho họ.” Thang Đại Hải vỗ ngực bồm bộp: ” An toàn của cậu giao cho tôi là được, yên tâm đi, tôi không để họ ức hiếp anh em của mình.”
Bản mặt người có tiền, đôi khi cũng thấy rất ư là đáng yêu
Đương nhiên Trần Thuật vẫn không thể chấp nhận ý tốt của Thang Đại Hải, sốt ngày có đám người bám theo mình đi làm đi về, còn ra cái gì nữa
“ Không cần đâu, mấy ngày tới tôi đi mua cái xe, sau này lái xe đi làm, tránh phải xuất hiện ở chỗ đông người.” Trần Thuật có phạm vi hoạt động không lớn, trừ đi làm và tụ tập với đám Thang Đại Hải, Lý Như Ý thì tuyệt đại đa số thời gian y ở nhà đọc sách sáng tác:
Bốp
Thang Đại Hải vỗ chìa khóa chiếc Mercedes trước mặt Trần Thuật: ” Khỏi mua, lái xe của tôi đi.”
“ Thế nào cũng phải mua mà ...”
“ Cậu mà còn từ chối là tôi tuyệt giao.”
Trần Thuật cười nhận lấy, lúc này y thực sự cần cái xe, không khách khí nữa, với lại để Thang Đại Hải một ngày tuyệt giao ba lần thì mất mặt đại thiếu gia quá.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]