Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 157: Tình huống đột phát (2)




“ Chúng tôi là phóng viên, chúng tôi có quyền đưa tin, chuyện này đi tới đâu thì chúng tôi cũng có lý.”
“ Không tin các anh gọi lãnh đạo xuống đây, lãnh đạo các anh mà tới cũng cho chúng tôi đi qua thôi.”
“ Đông người thế mà không có ai hiểu tiếng người hay sao
Chuyện này tốt cho chúng tôi thì tốt cho các anh, làm khó nhau làm gì?”
Một đám đông bao vây bảo an, mặt nhao nhao, lý lẽ có, đe dọa có, lời lẽ khó nghe cũng không thiếu gì, như đấu tranh giai cấp
Nhưng bất kể họ nói gì, bảo an mặt vẫn trưng ra cái mặt vô cảm, trả lời như robot: ” Chúng tôi có quy định, các người không được vào.”
“ Quy định gì chứ?”
“ Quy định của bệnh viện.”
“ Anh nói thế không phải là lý sự cùn à, anh cứ đi xin chỉ thị lãnh đạo đi, đúng là diêm vương còn đỡ, tiểu quỷ khó dây.”
Hết cách rồi, nói ngon nói ngọt rồi, hồi lộ cũng làm rồi, tên bảo an này cứ trơ trơ ra như khúc gỗ, thế là đám phóng viên chuyển sang nói những lời khó nghe, hòng kích động bảo an
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Này, người kia sao được vào?” Nữ phóng viên đang tranh luận với bảo an, nhìn thấy Trần Thuật đi vào hỏi:
“ Người nhà bệnh nhân tất nhiên là được vào rồi.” Bảo an trả lời, hắn nhận được lệnh lãnh đạo không cho phóng viên vào, người khác thì tất nhiên không thể ngăn cản:
Nữ phóng viên kia nghe vậy lập tức giật thẻ phóng viên xuống, tuyên bố: ” Tôi là người nhà bệnh nhân, tôi muốn vào thăm người bệnh.”
Bảo an tức giận: ” Này, cô nghĩ tôi ngốc à, cô là phóng viên, không được vào.”
Nữ phóng viên hỏi vặn: ” Vậy làm sao anh chứng minh được người vừa mới vào kia không phải là phóng viên.”
Bảo an tịt luôn, anh chàng này rõ ràng là rất nguyên tắc, kiên trì nhiệm vụ, nhưng mà đầu óc không được linh hoạt lắm, còn chưa kịp phản ứng thì nữ nhân kia đã ưỡn ngực xông tới, hắn vội rụt tay lại, thế là người ta thừa cơ chạy vào ..
Phóng viên khác thấy vậy cũng giật thẻ xuống, nhao nhao đòi vào, bảo an ứng phó mệt nghỉ
Bên ngoài náo loạn, bên trong lại yên tĩnh vô cùng, như chia làm hai thế giới khác nhau
Trần Thuật tới phòng bệnh 901 ở tầng 9 thì phòng bệnh trống không, không có một ai, hành lang rộng sâu thăm thẳm, đang định gọi điện về công ty xác định lại thông tin thì một đám đông đi tới
Khổng Nhược Khuê mặc đồng phục bệnh nhân ngồi trên xe lăn được một y tá đẩy đi, mái tóc mềm mại luôn chăm sóc cầu kỳ giờ đã buông lơi lòa xòa phủ lên gương mặt trái xoan tái nhợt mệt mỏi ấy khiến người nhìn thấy xót xa
Phía sau, bên cạnh có quản lý Vương Thiều và hai trợ lý, một viên bác sĩ trẻ đang trao đổi gì đó với Vương Thiều, không biết nói gì, khuôn mặt cô có vẻ căng thẳng lắm
“ Khổng Khuê.” Trần Thuật vội đi nhanh tới:
“ Trần Thuật, sao anh lại tới?” Khổng Nhược Khuê đang cúi đầu bấm điện thoại, nghe thấy giọng Trần Thuật thì mừng rỡ ngẩng đầu lên:
“ Tôi được tổng giám Lạc ủy thác đại biểu cho phòng kế hoạch tới thăm cô.”
Trần Thuật trả lời rất chính thức, vì từ lúc y xuất hiện, Vương Thiều cứ nhìn y chằm chằm như thể y sẽ bất thình lình xông tới cướp thịt trong đĩa của cô ta vậy, Trần Thuật này mà là lợi đi cướp thịt của người khác à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì thế Trần Thuật mới mang giọng công tác ra
Ai dè Khổng Nhược Khuê lại bất mãn: ” Thế không có tổng giám Lạc ủy thác thì anh không tới thăm tôi à?”
“ Tiểu Khuê ...” Vương Thiều hết hồn nhắc nhở, bên cạnh còn có bao nhiêu bác sĩ y tá, cô nói chuyện thân mật với một nam nhân như thế, người ta sẽ nghi ngờ quan hệ hai người:
Chú ý ảnh hưởng đi đại tiểu thư
Khổng Nhược Khuê vẫn lườm Trần Thuật một cái, lạnh lùng nói: ” Lát nói chuyện.”
Trần Thuật gật đầu, theo sau đám đông cùng đưa Khổng Nhược Khuê vào phòng bệnh
Phòng bệnh rộng rãi sơn trắng, sạch sẽ nhã nhặn, không có cái mùi thuốc sát trúng khó chịu, ban công xếp vài bồn hoa, thậm chí còn có một gian bếp và phòng tắm, thoải mái như ở nhà vậy
Hai cô y tá giúp đưa Khổng Nhược Khuê từ xe lăn lên giường
Bác sĩ dán một tờ giấy lên giường bệnh, ghi chút ngày tháng: ” Cô Khổng Khuê, theo như phim chụp, cô bị gãy xương ở cẳng chân, có điều vấn đề không nghiêm trọng ...”
“Trong thời gian này, ngàn vạn lần đừng có vận động mạnh, hết sức tránh dùng lực chân
Trước khi tháo bột tránh tiếp xúc với nước
Ẩm thực cũng cần chú ý, lát nữa y tá sẽ in cho cô một danh sách món cần kiêng
Cho nên thời gian tới ủy khuất cô Khổng Khuê rồi, mong cô phối hợp.”
“ Cám ơn bác sĩ Hồ.” Khổng Nhược Khuê nhoẻn miệng cười, cảm kích nói: ” Lần này phải làm phiền các anh rồi.”
“ Đây là chuyện tôi nên làm mà.” Bác sĩ Hồ còn khá trẻ, chạc 30 thôi, đối diện với mỹ nữ, lòng phơi phới, ít nhất sau này có vốn liếng khoe khoang với bạn bè mà: ” Cô Khổng Khuê nghỉ ngơi, chúng tôi không quấy rầy nữa.”
“ Vâng, hẹn gặp lại.”
Đợi khi một đám bác sĩ, ý tá kéo nhau đi rồi, phòng bệnh liền chỉ còn lại người của Đông Chính
“ Không sao chứ?” Trần Thuật nhìn cẳng chân bó bột của Khổng Nhược Khuê, hỏi:
“ Không sao, không phải bác sĩ nói rồi à, chỉ gãy xương, nghỉ ngơi một thời gian là ổn.” Khổng Nhược Khuê thoải mái nói: ” Quay phim bị thương như cơm bữa ấy mà, quen lâu rồi.”
“ Làm sao lại bị ngã?”
“ Mép bề bơi trơn quá.” Vương Thiều thở dài: ” Tiểu Khuê vừa quay xong một cạnh, rời khỏi bể bơi chuẩn bị quay cảnh tiếp theo thì bị trượt chân ngã.”
“ Đây rõ ràng là trách nhiệm của phía đối tác.” Trần Thuật nghiêm túc nói: ” Bọn họ không có chuẩn bị đầy đủ đảm bảo an toàn cho nghệ sĩ.”
“ Nhưng bọn họ không cho rằng như vậy.” Vương Thiều như ngọn núi lửa âm ỉ, nghe thế liền bùng nổ: ” Bọn họ đẩy trách nhiệm qua chúng ta, nói là vì chúng ta không cẩn thận nên mới xảy ra sự cố, hơn nữa không muốn vì chuyện này ảnh hưởng tới tiến độ quay chụp
Nếu như trong thời gian giao ước mà chúng ta không hoàn thành được phương án quay chụp, ảnh hưởng tới họ quảng bá sản phẩm, chúng ta phải gánh trách vì vi phạm hợp đồng.”
“ Thật vô lý.” Trần Thuật nheo mắt, y vừa nghe đã thấy có vấn đề khác thường, Khổng Nhược Khuê tới giờ mới có kết quả kiểm tra, vậy mà đối phương đã vội vàng tỏ thái độ như vậy à: ” Thu thập đủ chứng cứ chưa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.