Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 158: Mâu thuẫn nội bộ




Theo lý mà nói, một nghệ sĩ lớn như Khổng Nhược Khuê khi quay chụp quảng cáo bị thương, ít nhất người bên phía đối tác quảng cáo cũng phải tới biểu thị quan tâm, theo cô tới bệnh viện để nắm tình hình
Nhưng từ lúc Trần Thuật tới đây đến giờ không thấy bất kỳ ai của phía hợp tác
Thì ra ở giữa phát sinh chuyện không vui như vậy
“Chuẩn bị rồi, chúng tôi đang vì chuyện này mà trao đổi với họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xem hiệu quả ra sao, nếu thái độ họ vẫn cứng rắn như thế thì có lẽ chúng ta phải nhường một bước.” Vương Thiều hết sức bất đắc dĩ: “ Đám ông lớn đồ xa xỉ phẩm quốc tế này kiêu ngạo lắm, cho rằng người mẫu minh tinh toàn thế giới xoay quanh mình, cứ như được quay quảng cáo cho họ là vinh dự lắm vậy, cho nên tỏ ra rất thiếu tôn trọng nghệ sĩ.”
Trần Thuật nhíu mày càng chặt: ” Dù kiêu ngạo tới mấy thì cũng phải nói lý lẽ chứ, nếu bọn họ nhất quyết yêu cầu vô lý, chúng ta kiện họ là được.”
“ Nói thì nói thế, nhưng nghệ sĩ rất kiêng kỵ chuyện kiện tụng.”
Vương Thiều khẽ thở dài, nghệ sĩ vốn nhiều thị phi, ai chẳng muốn thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện: ” Nếu như kiện cáo sẽ thành chuyện lùm xùm, đúng sai khi đó khó nói, người ngoài sẽ hoài nghi nhân phẩm của nghệ sĩ, nếu không nghệ sĩ khác không sao, đến cô thì lại có vấn đề
Đặc biệt là những anti-fan, bọn chúng sẽ không bỏ qua cơ hội ném đá xuống giếng, bịa đặt đủ chuyện để bôi nhọ nghệ sĩ.”
“ Tôi lại không nghĩ như vậy.” Trần Thuật rất cứng rắn: ” Nếu như không xảy ra loại mâu thuẫn này thì suy nghĩ thêm một việc chẳng bằng bớt một việc tất nhiên là tốt
Nhưng chuyện đã xảy ra, phải lấy lý lẽ giải quyết, nếu như nghệ sĩ một mực nhún nhường, sau sau đối tác khác sẽ càng thiếu tôn trọng nghệ sĩ.”
“ Chúng ta không thể vì đối phương là thương hiệu quốc tế mà nhượng bộ quá mức, như thế họ không chỉ khinh thường nghệ sĩ của chúng ta mà còn coi khinh cả người dân nước ta.”
“ Ngay cả nghệ sĩ nổi tiếng nhất mà còn lựa chọn nhường nhịn, vậy thì người tiêu dùng trong mắt bọn họ là cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chính vì nguyên nhân này khi các thương hiệu quốc tế có một tiêu chuẩn quốc tế và tiêu chuẩn Trung Quốc
Vương Thiều càng khó chịu với Trần Thuật, chẳng lẽ tôi không hiểu những đạo lý đó sao, tôi là quản lý của Khổng Khuê, tôi phải chịu trách nhiệm với danh dự và sự nghiệp của cô ấy
Lần này đắc tội với một ông lớn xa xỉ phẩm, sau này làm gì còn thương hiệu khác tới hợp tác
Nếu đám thương hiệu quốc tế đó liên kết tẩy chay, không chỉ chặn đường ra thị trường quốc tế của Khổng Khuê, cả sự nghiệp trong nước cũng đả kích không nhỏ
Với lại đây là việc trong bổn phận của tôi, anh là cái gì mà chạy tới chỉ tay năm ngón
Anh bày ra cái bộ dạng "quyết không bỏ qua" đó, không phải tăng thêm khó khăn cho công tác của chúng tôi à
“ Tổng giám Trần, chuyện này không thuộc phạm vi của phòng kế hoạch.” Vương Thiều nói vậy là không khách khí nữa rồi:
“ Nếu như giám đốc Vương giao thiệp không thuận lợi với họ, vậy sẽ thuộc về phạm trù công tác của phòng kế hoạch chúng tôi.” Trần Thuật vẫn giữ ý kiến của mình:
“ Tôi sẽ giải quyết tốt.” Vương Thiều nghiêm mặt: ” Tổng giám Trần nên đi làm việc của mình đi.”
“ Việc của tôi là phục vụ cho sự nghiệp của cô Khổng Khuê.” Trần Thuật nhẹ nhàng như không, chợt bắt gặp ánh mắt Khổng Nhược Khuê, phát hiện ra cô đang cười rất vui vẻ, hoàn toàn không để ý tới tranh chấp giữa hai người:
“ Tổng giám Trần, anh nói chuyện chú ý ảnh hưởng, anh nói quan hệ của mình với Tiểu Khuê thân mật như thế, nếu người ngoài nghe thấy thì làm sao
Anh không sợ gây ra scandal không đâu cho cô ấy à?”
“ Nơi này có người ngoài à
Cô nói họ.”
Hai trợ lý nghe tới đó lập tức quay đầu đi, người giả vờ sắp xếp đồ đạc, người thì lấy nước tưới hoa, trông bận rộn lắm
Tôi không nhìn thấy gì hết, không nghe thấy gì hết, hai người coi như chúng tôi là không khí đi
“ Tôi nói sai gì sao, phòng kế hoạch là bộ phận xử lý nguy cơ quan hệ xã hội và tuyên truyền cho nghệ sĩ
Tôi nói việc của tôi là phục vụ cho cô Khổng Khuê sai ở chỗ nào
Vậy giám đốc Vương nghĩ, tôi nên phục vụ cho ai
Cô à?”
Vương Thiều như mèo bị dẫm phải đuôi, tức thì nhảy dựng lên: ” Ai nói là phục vụ cho tôi, tôi nói bao giờ
Phòng kế hoạch các anh phục vụ cho nghệ sĩ, vậy chẳng lẽ quản lý chúng tôi thì không phải à
Các anh chịu trách nhiệm với toàn bộ nghệ sĩ trong công ty, còn tôi chỉ phụ trách với Tiểu Khuê ..
Rốt cuộc ai mới là thật lòng nghĩ cho Tiểu Khuê?”
“ Hai chúng ta đều thật lòng nghĩ cho Tiểu Khuê.” Trần Thuật tỏ thái độ miễn tranh luận: ” Vì thế chúng ta càng không thể để cô Khổng Khuê bị thua thiệt ở chuyện này, cô ấy đã bị thương còn phải chịu ủy khuất, chị Thiều không muốn thế, phải không?”
“ Anh ...” Vương Thiều định phản bác, không ngờ không tìm lý do nào để bắt bẻ Trần Thuật, người này sao trông thì đáng mến mà miệng lưỡi độc ác như thế, tranh luận nửa ngày trời cuối cùng lý lẽ chạy về phía y hết:
Quan trọng câu nói kia của y đứng vào thế bất bại, nếu mình phản đối vậy chẳng phải là muốn Khổng Khuê vừa bị thương lại phải nhẫn nhịn thiệt thòi sao
Vậy ai là người thật lòng nghĩ cho Khổng Khuê
“ Được rồi, hai người đừng tranh cãi nữa đi.” Khổng Nhược Khuê cười như thể vừa xem màn hài kịch vậy: ” Tôi biết tổng giám Trần và chị Thiều đều muốn tốt cho tôi
Tổng giám Trần không muốn thấy tôi chảy máu còn phải rơi nước mắt, chị Thiều lo thái độ quá khích sau này khó khăn khi hợp tác với thương hiệu khác.”
“ Tiểu Khuê, cô nghĩ sao?”
Vương Thiều hỏi, với giao tình và phối hợp ăn ý bao năm qua giữa họ, Khổng Nhược Khuê thế nào cũng đứng về phía mình, chịu chút ủy khuất là cái gì, có nghệ sĩ nào mà không chịu ủy khuất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiếm tiền mới là chuyện quan trọng
“ Tôi thấy nên nói chuyện với bọn họ trước.” Khổng Nhược Khuê thản nhiên nói: ” Nếu bọn họ chấp nhận sai sót trong công tác, hơn nữa xin lỗi chúng ta thì tiếp tục hợp tác, nếu bọn họ nhất định đẩy hết lỗi lầm cho phía chúng ta, vậy thì làm theo ý tổng giám Trần, chúng ta chuẩn bị ra công đường nói chuyện với họ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.