“ Ừ.” Khổng Nhược Khuê lí nhí trong miệng, cô chưa bao giờ xấu hổ thế này, sao lại gặp phải chuyện như thế chứ
Nhờ một nam nhân dìu mình đi vệ sinh ..
Loại chuyện chưa từng xuất hiện trong bất kỳ kịch bản nào của cô
Lòng nghĩ như thế, tay vẫn bám chặt lấy tay Trần Thuật, người dựa vào lòng y, nhìn có vẻ gầy, nhưng mà rất rắn chắc
Cô sợ mình đứng không vững, cả người sẽ ngã xuống, như thế vết thương sẽ càng nặng, đúng, nguyên nhân là thế
Biểu hiện rất chuyên tâm, nghiêm túc của Trần Thuật làm cô thả lỏng tâm tình khẩn trương, nên tay Trần Thuật ôm vòng eo mềm mại của cô vô tình trượt xuống hông một chút, cách mông chừng đốt ngón tay, cô cũng không để tâm
“ Một hai ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một hai ..
Một hai ....”
Lần này thuận lợi hơn lúc đi nhiều, Khổng Nhược Khuê nước mắt lên nhìn Trần Thuật cười khúc khích: ” Lần sau nếu có cuộc thi chạy ba chân, chúng ta cũng giành giải nhất.”
Ai dè, vừa mới nói một câu thì Trần Thuật đi thừa bước, tức thì phá vỡ tiết tấu, Khổng Nhược Khuê hơi lảo đảo, Trần Thuần vội vàng kéo cô vào lòng, tức thì ngực liền biết cái gọi là đầy đặn là thế nào, đàn hồi là thế nào, thực sự khiến người ta mê muội
“ Á, anh tập trung vào chứ.”
Khổng Nhược Khuê khẽ đẩy Trần Thuật ra, miệng thì trách móc, nhưng thông minh như cô, lập tức hiểu nguyên nhân là gì, xem ra tổng giám Trần cũng không phải trấn định như bề ngoài
Sức cám dỗ của Khổng Khuê tiểu tỷ tỷ ghê gớm lắm, Trần Thuật ôm cô mà không có cảm giác gì mới là làm người ta thất vọng
“ Xin lỗi …” Trần Thuật có chút mất phương hướng, tim đập như trống trận, lén lút rụt tay về một chút, vừa rồi trong lúc luống cuống, bàn tay áp trọn lên mông cô, may mà cô ấy không nhận ra:
“ Được rồi, chúng ta tiếp tục, tôi đưa chân trái lên trước …” Khổng Nhược Khuê làm sao không nhận ra chứ, cô không dám nhìn Trần Thuật, thậm chí nín thở, chỉ sợ mùi nam nhân kia khiến mình không tự chủ được mà nghĩ linh tinh:
Két ..
Cửa phòng bị người ta từ ngoài mở ra, Vương Thiều vừa đi vừa nói: ” Ở đây..
Khởi Nguyên anh vào đi...”
Giọng nói tới đó ngừng bặt
Tất cả mọi người mở mắt hết cỡ nhìn ở giữa phòng bệnh, Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê "ôm" nhau với tư thế cực kỳ quỷ dị
Trần Thuật một tay đỡ cánh tay Khổng Nhược Khuê, một tay ôm eo cô, còn Khổng Nhược Khuê thì gần như cả người nép vào lòng Trần Thuật, một chân còn dẫm lên chân y
Chơi cái trò gì thế này
Rầm
Vương Thiều phản ứng rất nhanh, vội vàng đóng cửa lại tránh cho nhiều người nhìn thấy cảnh chấn động này: ” Tiểu Khuê, thế này là ....”
Có điều quá muộn rồi, Bạch Khởi Nguyên mặt âm trầm hết nhìn Trần Thuật lại nhìn Khổng Nhược Khuê, như muốn tìm kiếm gì đó
Lạc Kiệt trước tiên kinh hãi, tiếp đó môi từ từ nhếch lên thành nụ cười đầy thâm ý
“ Chị Thiều ...” Khổng Nhược Khuê sao ngờ được Vương Thiều lại xuất hiện vào lúc này, càng không ngờ Bạch Khởi Nguyên và Lạc Kiệt vốn đã bay đi Bắc Kinh tham dự hoạt động cũng đi cùng
Có điều cô chỉ hoảng loạn trong chốc lát, nhanh chóng bình tĩnh lại, ngại ngùng nói: ” Tôi tới phòng vệ sinh.”
Vương Thiều quay người nhìn về phía phòng vệ sinh, trong đó có thể xảy ra rất nhiều chuyện
Trần Thuật coi như người khác không tồn tại, nói: ” Để tôi đỡ cô lên giường trước đã.”
“ Ừ.”
“ Nào, một hai ..
Một hai ..
Một hai ...”
Thế là cảnh tượng "chướng tai gai mắt" tiếp tục diễn ra, trong phòng im phăng phắc, chỉ có tiếng hô của Trần Thuật
Trần Thuật cuối cùng cũng đỡ Khổng Nhược Khuê ngồi xuống giường, sau đó tươi cười chủ động chào hỏi: ” Bạch gia tới rồi ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổng giám Lạc không phải là nói tới sân bay sao
Sợ là không kịp giờ hả?”
“ Vốn là phải tới sân bay ...” Lạc Kiệt cười ha hả, nhìn Khổng Nhược Khuê giải thích: ” Nhưng Khởi Nguyên nghe nói Khổng Khuê bị ghương, không yên tâm đi như thế, nhất định phải tới thăm rồi mới ra sân bay.”
“ Cám ơn anh Khởi Nguyên.” Khổng Nhược Khuê mỉm cười, cảm kích nói: ” Anh bận như thế còn tới thăm em.”
“ Không hề gì.” Bạch Khởi Nguyên cười ấm áp như nắng xuân như chưa từng thấy cảnh vừa rồi: ” Bị thương có nghiêm trọng không?”
Khổng Nhược Khuê chỉ cái chân bị bó bột, mặt ỉu xìu: ” Bị gãy xương, e là một thời gian không đi lại được.”
“ Vậy thì phải nghỉ ngơi cho khỏe đi, em vừa mới nhận một bộ phim còn gì, một thời gian nữa e là phải vào trạng thái công tác khẩn trương rồi đấy.” Bạch Khởi Nguyên quan tâm dặn dò:
“ Thì cũng chỉ đành như thế thôi.” Khổng Nhược Khuê thở dài:
Bạch Khởi Nguyên lúc này mới di chuyển ánh mắt sang Trần Thuật: ” Tổng giám Trần tới thăm Tiểu Khuê à?”
“ Vâng.” Trần Thuật chỉ Lạc Kiệt: ” Tôi được tổng giám Lạc ủy thác, đại biểu cho phòng kế hoạch tới thăm cô Khổng Khuê.”
Bạch Khởi Nguyên ừm một tiếng
Lạc Kiệt cả kinh, lòng thầm chửi bới, thằng khốn kiếp này đúng là không giây phút nào quên đào hố chôn mình
Mày đúng là do tao ủy thác, nhưng tao có bảo mày tới ôm ôm ấp ấp Khổng Khuê không
Cũng có bảo mày dìu người ta đi vệ sinh không
Lạc Kiệt biết mình mà không giải thích thỏa đáng, e bị Bạch Khởi Nguyên ghi hận mất: ” Tôi và Khởi Nguyên hẹn nhau đi Bắc Kinh, nghĩ rằng khả năng xung đột về thời gian, liền mời tổng giám Trần đại biểu phòng kế hoạch tới thăm Khổng Khuê
Không ngờ rằng nửa đường đi, Khởi Nguyên lo cho thương thế của Khổng Khuê nên nhất định tới thăm mới đi ..
Vì thế gặp nhau.”
Các người cứ đánh nhau, tôi vô tội
Bạch Khởi Nguyên không tỏ thái độ, mặt vẫn như thường, hỏi Vương Thiều: ” Nhân viên công tác đâu rồi
Chân Tiểu Khuê đã thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao không có ai ở bên chiếu cố
Giám đốc Vương, xem ra công tác của cô không xứng chức.”
Vương Thiều hiểu Bạch Khởi Nguyên bề ngoài càng bình tĩnh thì trong lòng có lẽ càng bị lửa ghen tuông thiêu cháy rồi, không muốn chịu tội thay Trần Thuật, vội vàng nói: ” Bạch gia, tôi đang cùng phía hợp tác quảng cáo thương lượng chuyện hợp tác sau đó, khi tôi đi, Tĩnh Tĩnh và Tiểu Tuyết ở lại bên cạnh Tiểu Khuê, không biết làm sao ..
Tôi ra ngoài, hai con bé này lại biến mất.”
“ Đối với nhân viên tự ý rời bỏ chức vụ, Đông Chính không cần.” Bạch Khởi Nguyên nói lạnh băng:
Vương Thiều hiểu ý: ” Vâng, tôi hiểu, mai tôi sẽ bảo hai người họ từ chức.”