Thái độ Franco chuyển biến bất ngờ không Trần Thuật buông lỏng, thậm chí y càng cẩn trọng hơn bội phần, vì đối phương cũng bắt đầu nghiêm túc đối đãi với sự kiện này rồi, y đã mất đi ưu thế bất ngờ, còn người ta đã chuẩn bị trước
Có điều lập trường của Trần Thuật thì rất dứt khoát, rõ ràng: ” Đương nhiên có thể hợp tác, đây cũng là phương án cô Khổng Khuê vui vẻ tiếp nhận
Chúng ta có thể tiếp tục hợp đồng, song vì cô Khổng Khuê bị thương ở chân, tạm thời không thể tiến hành công tác quay chụp tuyên truyền.”
“Cá nhân tôi kiến nghị phía CE giai đoạn đầu lấy quảng cáo bằng áp phích là chủ
Vừa rồi tôi hỏi trợ lý của cô Khổng Khuê, phần quay chụp hôm nay đã đủ để dùng giai đoạn tuyên truyền thứ nhất.”
Franco không tỏ thái độ vội: ” Anh Trần Thuật hẳn vẫn còn lời muốn nói.”
“ Đúng, với kỳ hai, lấy đoạn phim ngắn làm chủ, khi đó vết thương của cô Khổng Khuê cơ bản đã phục hồi, tôi nghĩ cô ấy có thể tham gia vào quá trình tuyên truyền.”
Trần Thuật nhìn về phía cái chân Khổng Nhược Khuê: ” Và cuối cùng vì cô Khổng Khuê bị thương trong quá trình công tác, cho nên phía CE vẫn phải bồi thường tổn thất tinh thần và thân thể cho cô ấy.”
“Ngoài ra các vị phải công khai xin lỗi sự sơ suất của mình với cô Khổng Khuê trên truyền thông.”
Franco lần nữa đổi sắc mặt: ” Cho dù chúng ta tiếp tục hợp tác, đồng thời phía chúng tôi phải lùi lại quá trình quay chụp, thay đổi phương án tuyên truyền mà vẫn phải bồi thường?”
“ Đương nhiên rồi.” Trần Thuật nghiêm túc nói: ” Chuyện nào ra chuyện đó, nếu tiếp tục thực hiện hợp đồng thì đó là điều quy định sẵn, nếu hủy hợp đồng, chúng ta nói chuyện ở tòa.”
“Còn vấn đề cô Khổng Khuê bị thương lại là chuyện khác, các vị không bảo vệ thỏa đáng cho nghệ sĩ của chúng tôi, cho nên tập đoàn Đông Chính cần phương án bồi thường thỏa đáng.”
“ Không được, không được.” Franco ra sức lắc đầu: ” Trần Thuật, thế này không dĩ hòa vi quý chút nào.”
“ Đúng thế, tập đoàn CE chúng tôi chưa bao giờ ký hợp đồng như thế.” Miya lên tiếng: ” Trần Thuật, đừng cho rằng chúng tôi là người Ý không hiểu tình hình Trung Quốc mà cho rằng chúng tôi yếu đuối dễ bắt nạt.”
“ Điều kiện này CE tuyệt đối không thể chấp nhận, nếu không sẽ thành trò cười trong giới.”
“ Các vị cho rằng dĩ hòa vi quý là quá đắt sao?” Trần Thuật không thèm để ý tiếng phản đối của cao tầng CE: ” Tôi nghĩ ông Franco sẽ có lựa chọn sáng suốt.”
“ Trần Thuật, tôi thực sự muốn cùng các vị dĩ hòa vi quý, nhưng cái này với chúng tôi quá khó tiếp nhận ..
Cả hai phương án anh đưa ra, chúng tôi cần chút thời gian suy nghĩ.” Franco trầm tư: ” Cho nên chuyện hôm nay dừng ở đây.”
“ Không thành vấn đề, chúng ta có thể bàn bạc sau, dù sao đây là chuyện quan trọng.” Trần Thuật mỉm cười chấp nhận, bất ngờ đề nghị: ” Ông Franco dẫn cao tầng CE tới bệnh viện thăm cô Khổng Khuê, cô ấy cũng vô cùng cảm kích, liệu tôi có thể dùng điện thoại để chụp lại thời khắc mỹ hảo này không?”
Muốn chụp ảnh chung sao
Franco hỏi ý Miya, Miya thấy bên mình không còn nắm ưu thế tuyệt đối nữa rồi, bất kể giải quyết phương án nào thì vẫn nên dĩ hòa vi quý, vì thế gật đầu
Franco tươi cười nói: ” Đương nhiên, có thể chụp ảnh lưu niệm với đóa hồng phương đông mỹ lệ, là vinh hạnh của tôi.”
“ Vậy thì thật tốt quá.”
Tuy Khổng Nhược Khuê không hiểu Trần Thuật đề xuất chụp ảnh chung để làm gì, nhưng bằng vào hiểu biết của cô về Trần Thuật thì y chắc chắn đang đào bẫy rồi
Dù lúc này nhìn vào, bức ảnh như vậy đăng lên chỉ khiến công chúng có thiện cảm với phía CE
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Nhược Khuê đã không phản đối, Vương Thiều tất nhiên không có gì để nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ lúc Trần Thuật ra mặt là y đã hoàn toàn chiếm cứ quyền chủ đạo sự kiện này rồi, cô nói gì thì người ta cũng thấy như vẽ rắn thêm chân
Trần Thuật tay cầm di động giơ lên trước mắt, mồm chỉ huy vị trí: ” Ông Franco, mời ngồi xuống bên cạnh cô Khổng Khuê, đúng rồi, tất nhất là bắt tay cô Khổng Khuê ..
Cô Miya cười tươi lên chút nào, còn vị đeo kính kia, nghiêng trái một chút, anh hơi cao, che mất bạn anh rồi đấy, thế thế ...”
Đợi ai nấy vào vị trí rồi, Trần Thuật ấn nút, rắc một cái, chụp liền mười mấy tấm ảnh
“ Được rồi, cám ơn ông Franco và phía CE đã phối hợp, vô cùng cám ơn.” Trần Thuật thu điện thoại lại, cười rất niềm nở:
Khổng Nhược Khuê cũng lần nữa bắt tay Franco, thái độ như chưa từng có hiềm khích gì: ” Cám ơn ông Franco đã bỏ thời gian bận rộn đến thăm tôi thế này.”
“ Đây là chuyện tôi nên làm thôi mà.” Franco rất lịch sự lắc khẽ tay Khổng Nhược Khuê: ” Cũng hi vọng cô Khổng Khuê sớm khỏe lại, một cô gái xinh đẹp không nên nằm trên giường bệnh, đó là tổn thất của toàn bộ nam nhân.”
“ Nhất định rồi, cám ơn ông Franco.”
Franco trước khi đi còn nhìn Trần Thuật một cái thật sâu mới dẫn đội ngũ của mình rời phòng
Ồn ào hồi lâu, phòng bệnh rốt cuộc yên tĩnh trở lại
“ Làm sao thế?” Trần Thuật thấy không khí trong phòng quai quái, sờ mặt hỏi Tĩnh Tĩnh đang nhìn mình chằm chằm:
“ Tổng giám Trần, anh thật lợi hại.”
Cô bé béo Tĩnh Tĩnh mặt tràn ngập kích động, thể hiện cảm xúc vô cùng nhiệt thành, khoa chân múa tay minh họa: ” Vừa mới rồi chính là ông chủ của CE đấy, vậy mà anh nói cho ông ta ...
Cho ông ta tâm phục khẩu phục, đặc biệt là câu ‘có phải ông tức lắm không’ rồi thì ‘ vậy vì sao còn không đi’ ..
Oa, tổng giám Trần, oai chết đi được ..
Tổng giám Trần, em sùng bái anh, sau này em thần tượng anh, anh là nam thần của em.”
Trần Thuật không ngờ bị người ta khen tới ngượng, chỉ Khổng Nhược Khuê: ” Cô ấy mới là thần tượng của em.”
“ Khuê tỷ tất nhiên là thần tượng của em, chỉ ấy là nữ thần, anh là nam thần, không hề xung đột.” Hai mắt Tĩnh Tĩnh sáng dập dờn, làm người ta nghi ngờ, cô gái này xin làm trợ lý có phải để tiếp cận thần tượng hay không:
Tâm trạng Vương Thiều thì phức tạp hơn nhiều, có thở phào, có thán phục, cũng không thiếu chút gì không thoải mái và nghi ngờ: ” Tổng giám Trần, phía CE rõ ràng đã có dấu hiệu xuống thang, vì sao anh lại đưa ra điều kiện hà khắc như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Như thế cho dù là tiếp tục hợp tác, bọn họ vẫn phải bồi thường lớn, bọn họ giải trừ hợp đồng thì sao?”
Trần Thuật nhún vai: ” Giải trừ cũng được, không phải tôi cũng đưa ra cả điều kiện giải trừ rồi à?”
“ Nhưng ..
Nhưng như vậy đẩy quan hệ vào trạng thái căng thẳng à
Đó là cách làm lưỡng bại câu thương.” Vương Thiều có chút bất mãn, vấn đề vốn dĩ có thể giải quyết êm thấm, nhưng Trần Thuật ra điều kiện quá nặng, giờ treo ở đó, tức là vẫn còn biến số, những người đó ra về, chắc chắn nghĩ ra đối sách:
Quan hệ hai bên đã rạn nứt rồi, làm gì còn chuyện gì tử tế được cơ chứ?