Đợi Trần Thuật đi rồi, Vương Thiều mới nói: ” Tiểu Khuê, Khởi Nguyên chuyển đăng bài của em đấy.”
“ Tôi biết rồi.” Khổng Nhược Khuê chỉ gật đầu một cái:
“ Vì có Khởi Nguyên chuyển đăng, cho nên toàn bộ nghệ sĩ của Đông Chính cũng làm theo rồi, còn có cả nhiều nghệ sĩ quan hệ không tệ với anh ấy cũng làm.”
Vương Thiều tranh thủ lấy điểm cho Bạch Khởi Nguyên: ” Nhờ họ hỗ trợ, nên bài viết này đã có hơn 100 vạn lượt chuyển đăng rồi, giờ tạo nên một làn sóng ủng hộ mạnh mẽ, dưới đại thế như vậy, CE không còn lựa chọn nào khác, chỉ đành chấp nhận điều kiện của chúng ta thôi.”
“Phía CE chắc chắn nhìn thấy rồi, chắc chắn đứng ngồi không yên ..
Sức ảnh hưởng của Khởi Nguyên đúng là không thể xem thường được, ngay từ đầu chúng ta nhớ tới anh ấy sớm đã không phải lo lắng.”
“ Tổng giám Trần đã làm rất tốt.” Khổng Nhược Khuê mỉm cười, giơ ngón cái lên: ” Tuyệt tuyệt tuyệt.”
Vương Thiều chỉ biết thở dài, cô nói tới vai trò trọng yếu của Bạch Khởi Nguyên trong sự kiện này, kết quả người ta chỉ khen "tổng giám Trần"
Chẳng lẽ cô thực sự lấy thân phận thiên hậu chí tôn gả cho Trần Thuật, một tên nhãi nhà nghèo cả gian nhà ở Hoa Thành cũng không có à
Khởi Nguyên, không phải tôi không nỗ lực giúp anh, chuyện này nếu anh không tự nỗ lực, e là muộn mất
Vương Thiều cho rằng Bạch Khởi Nguyên quá thận trọng, song chưa hết cơ hội, chỉ cần hắn thẳng thắn biểu lộ tình cảm của mình, bỏ công sức theo đuổi, Trần Thuật lấy cái gì mà đọ chứ
Trần Thuật mua sa lát về thấy vẻ mặt Khổng Nhược Khuê và Vương Thiều có hơi quái, vẫn nói: ” Tôi nhận được điện thoại phía CE rồi, bọn họ sẵn lòng tiếp nhận điều kiện mà chúng ta đê xuất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồng thời hi vọng mau chóng cùng chúng ta thực hiện điều khoản mới cùng bồi thường.”
“ Oa, tổng giám Trần tuyệt tuyệt tuyệt ..
Chúc mừng Khuê tỷ.”
Tĩnh Tĩnh nhảy lên reo hò, lại còn dùng từ "tuyệt tuyệt tuyệt" mà vừa rồi Khổng Nhược Khuê nói về Trần Thuật, mắt sáng lên, tổng giám Trần trẻ như thế, lại còn đẹp trai, thông minh, trong mắt cô bây giờ không khác gì thiên thần lấp lánh ánh kim quang từ trời hạ xuống
Cô gái này vừa tốt nghiệp chưa lâu, kiểu cô bé đơn thuần dung lượng não bị "ăn" chiếm cứ phần lớn, cho dù tốt nghiệp mười năm chắc tính cách cũng chẳng thay đổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Thật tốt quá, toàn thắng rồi, tổng giám Trần đúng là tuyệt tuyệt nha.”
Khổng Nhược Khuê nói như thể mình chỉ bắt chước Tĩnh Tĩnh thôi vậy, khuôn mặt xinh đẹp bừng sáng niềm vui, Trần Thuật càng lợi hại cô càng vui
Giống như con trai mình thi đứng đầu trường vậy, người làm mẹ hận không thể bày mười cái bàn tiệc, mời cả phố tới khoe khoang một phen:
“ Tổng giám Trần vất vả rồi.” Nụ cười của Vương Thiều có chút gượng gạo:
Kỳ thực bản thân Trần Thuật cũng rất ngạc nhiên, phía CE đâu cần gấp gáp như vậy, theo như y nghĩ, điều kiện mình đưa ra cũng khá hà khắc rồi, đối phương phải sáng mai tới công ty triệu tập cuộc họp thảo luận, như thế sớm nhất trưa mai mới liên hệ lại với họ
Vậy mà trời vừa tối đã đâu vào đó
Chẳng rõ có phải y quá đa nghi không, rõ ràng là chuyện tốt mà lòng cứ không yên
Trần Thuật đặt canh xương và sa lát xuống, hạ quyết tâm rời đi trong ánh mắt lưu luyến của Khổng Nhược Khuê
Đừng nghĩ nhiều, đừng nghĩ nhiều, cứ làm tốt việc của mình đi đã
Suốt đường về Trần Thuật liên tục tụng kinh xua đi hình bóng của xinh đẹp kia
Vượt qua dòng xe nghìn nghịt ở trung tâm thành phố, tốn hơn nửa tiếng mới về gần nhà, lúc này qua giờ ăn rồi, con phố nhỏ đã không ít quán đóng cửa
Trần Thuật quyết định tới quán mỳ Lão Gia ăn cho qua bữa tối, không ngờ vừa đẩy cửa ra liền nhìn thấy hai bóng người quen thuộc
“ Các anh làm cái gì ở đây thế?”
Hai tên này đúng là âm hồn bất tán, cho dù là thích ăn mỳ tới đâu chăng nữa cũng không cần chạy mười mấy ki lô mét tới trước cổng nhà mình ăn chứ
“ Đợi cậu đấy.” Thang Đại Hại từ sau bát mỳ lớn ngẩng đầu lên cười lạnh liên hồi:
Lý Như Ý chỉ gật đầu một cái cao như chào hỏi rồi tiếp tục ăn mỳ
Trần Thuật kéo ghế ngồi cùng bàn với hai người họ, hướng về phía bếp gọi: ” Lão Gia, cho cháu một bát mỳ thịt nhé.”
Lão Gia không đáp mà Giang Ngu đi ra bê một cốc trà đặt xuống bàn: ” Trần Thuật, uống trà.”
Giang Ngu mặc bộ đồ thể thao đen bó sát người, cổ đeo tạp dề, tóc vấn lên tận đỉnh đầu, trông gọn gàng khỏe khoắn, lại có mùi vị thành thục nữ tính khó nói hết thành lời
Năm nay cô 28 tuổi, kém Thang Đại Hải mấy tháng, hơn tuổi cả Trần Thuật và Lý Như Ý
Với quan hệ của Trần Thuật với Lão Gia, quan hệ hai người cũng mau chóng trở nên thân thiết: ” Chị Tiểu Ngu, Lão Gia đầu rồi?”
“ Hôm nay cha tôi đi uống rượu hỉ, cho nên quán do tôi trông nom, món ăn cũng do tôi chuẩn bị.” Giang Ngu rất phấn chấn: ” Trần Thuật, cậu muốn ăn gì: ”
“ Chị Tiểu Ngu biết nấu ăn à?”
“ Chị ấy là bếp trưởng có sao Michelin.” Lý Như Ý lên tiếng nói, giọng bất mãn cứ như thể câu hỏi này của Trần Thuật là sỉ nhục Giang Ngu vậy:
Giang Ngu cười khẽ giải thích: ” Tôi học chủ yếu là món ăn Tây, có điều trước kia cũng theo cha tôi học làm mỳ vài năm ..
Mọi người ăn góp ý nhé.”
“ Vậy cho tôi một bát mỳ dưa chua thịt thái sợi.” Trần Thuật cũng không hiểu mấy về hệ thống đánh giá ẩm thực, nhưng mà đầu bếp có sao Michelin là ghê gớm lắm, Lão Gia chưa bao giờ nói con gái sang Pháp để nấu ăn:
“ Được, xong ngay.” Giang Ngu nhanh nhẹn trở lại bếp:
Lý Như Ý ngẩng đầu lên ánh mắt dõi theo bóng lưng cô, mãi tận khi khuất sau cửa bếp vẫn không muốn thu hồi
Trần Thuật cười rất gian: ” Như Ý chắc chắn không phải tới đây để đợi tôi rồi.”
“ Tôi tới để ăn mỳ.” Lý Như Ý trả lời ngắn gọn:
Trần Thuật điểm tới là dừng, không trêu quá, nhỏ giọng hỏi: ” Chị Tiểu Ngu nấu mỳ thế nào, có ngon không?”
“ Ngon.”
“ Không.”
Hai tiếng trả lời cùng lúc, nhưng kết quả lại khác hẳn nhau
Lý Như Ý bất mãn nhìn Thang Đại Hải, giọng vô cùng kiên định: ” Ngon.”
Thang Đại Hải bĩu môi khinh bỉ: ” Trong mắt cậu còn nhận ra thế nào được mỳ nữa, em gái này nấu mỳ kém xa Lão Gia ..
Nói thế nào nhỉ, ít mỡ, không đủ cay.”
“ Như thế mới giữ được vị tươi ngọt của canh và vị độ dai của sợi mỳ.” Lý Như Ý cãi lại:
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]