Một ngày quá nhiều chuyện, Trần Thuật ăn bát mỳ "chay" mà không dám chê xong, về nhà tăm rửa mát mẻ bật máy vi tính lên
Nếu là mọi khi đây là lúc tinh thần khoan khoái để sáng tác, hôm nay có việc rồi, mở hòm thư ra, có thư mới, một cái là danh sách nhân viên quay chụp có mặt ở hiện trường, một là phim ghi hình hiện trường
Trong thư Vương Thiều nhắc nhở Trần Thuật chú ý bảo mật, không để đoạn phim này truyền ra ngoài
Tất nhiên y không để chuyện đó xảy ra, mở danh sách lên xem, quen một số, đại bộ phận không nhận ra, từ trong danh sách này không phát hiện bất kỳ điều gì, chuyển sang xem xem phim
Đoạn phim bắt đầu từ lúc Khổng Nhược Khuê khoác chiếc khăn tắm trắng bước vào bể bơi, chưa gì Trần Thuật đã nín thở rồi, ai cũng biết cảnh tượng gì sắp tới
Quả nhiên Khổng Nhược Khuê vừa nhẹ nhàng đưa tay lên kéo đai áo, tựa như cảnh quay chậm, chiếc khăn tắm tựa bóng chim hồng lướt đi trên mặt nước, để lộ ra chiếc áo tắm màu đen dán sát vào tấm thân mỹ miều vô hạn
Trần Thuật bất tri bất giác miệng khô khan, hơi thở trở nên gấp gáp
Cô gái này vóc dáng thực sự quá gợi cảm, eo nhỏ nhắn không có chút mỡ thừa, ngực bị áo bơi bó chặt vẫn cực kỳ no tròn, làn da trắng mịn mạng, chiếu áo tắm dù kiểu bảo thù không che hết thân thể, phong tính nửa kín nửa hở ấy càng làm người xem khao khát không thôi
Phối hợp với gương mặt lạnh lùng, vừa quyến rũ và thánh khiết, không nghi ngờ gì nữa, chinh phục nữ thần như vậy sẽ là thành tựu cực lớn của nam nhân
Tao nhã sang trọng kết hợp gợi cảm, tạo ra hợp thể của nữ thân không thể xâm phạm
Đây chính là thứ hiệu quả mà thương hiệu xa xỉ phẩm muốn đạt tới
Vì thế Trần Thuật xem phần mở đầu hết lần này tới lần khác, nhất là đoạn Khổng Nhược Khuê cởi khăn tấm ném sang bên, thật là xem không biết chán
Lưu luyến mãi phải lấy hết nghị lực mới lấy được tinh thần tập trung vào công tác, thế rồi cũng nhìn thấy cảnh Khổng Nhược Khuê ngã
Phải nói là xinh đẹp đúng là chiếm hết ưu thế rồi, ngay cả ngã mà cũng đẹp như thế, Trần Thật lại xem hết lần này tới lần khác
Xem quên luôn việc chính
Xem hết đoạn phim từ đầu tới cuối một lượt mới giảm tốc độ xuống, quan sát người và hoàn cảnh xung quanh
Trong tích tắc Khổng Nhược Khuê ngã xuống, trong đoạn phim có sáu người
Ba người tụ tập quanh máy quay để quan sát ống kính, một cô gái mặc đồ trắng tới muốn đỡ Khổng Nhược Khuê rời bể bơi, một cô gái mặc đồ đen đang giơ cái khăn tắm lên giúp Khổng Nhược Khuê khoác lên người, còn có một nữ nhân mặc vái dài caro tay cầm kẹp tài liệu, trông giống kiểu quản lý sự vụ
Trần Thuật ấn dừng tích tắc Khổng Nhược Khuê ngã xuống, cắt ra, quan sát kỹ vẻ mặt mỗi người ở thời điểm đó
Cô gái đồ trắng ở gần Khổng Nhược Khuê nhất, khi sự cố xảy ra mặt kinh ngạc, kiểu không thể tin được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô gái đồ đen giơ khăn tắm đợi Khổng Nhược Khuê đi tới choàng lên, tay giơ lên giữa không trung, tựa hồ bị tình huống đột phát làm cho không phản ứng kịp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô gái mặc váy dài thì vẫn cúi đầu viết gì đó, nhìn không rõ nét mặt, càng không có bất kỳ giao tiếp ánh mắt nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Thuật tiếp tục giảm tốc độ xuống 0.5 x, sau đó liên tục chụp ảnh màn hình, gần như cứ một giây chụp một hình ảnh, nghiên cứu từng bức ảnh một
Thời gian cứ vậy lặng lẽ trôi đi, khi Trần Thuật dụi hai mắt ran rát, nhìn đồng hồ trên máy tính chỉ thấy trước mặt nhòe đi một chút mới rõ ràng lại, đã 2 giờ sáng rồi
Trần Thuật lựa chọn vài bức ảnh cắt ra trong đó gửi cho Vương Thiều, để cô giúp xác định thân phận ba cô gái kia, gập laptop lại đi ngủ
Hôm nay đầu óc vận hành hơi quá tải, thực sự mệt rồi
Chợp mắt một cái thiếp đi ngay, khi chuông báo thức reo khắp phòng, cảm giác giống vẫn chưa ngủ gì vậy
Song Trần Thuật vẫn giữ thói quen dậy sớm tới thao trường Đại học thành phố chạy bộ, làm bạn với nắng mai, dẫm lên sương sớm, hô hấp không khí tươi mát, nhanh chóng đưa thân thể vào trạng thái tốt nhất
Đây là truyền thống tốt đẹp mà Trần Thuật thừa hưởng từ người cha quân nhân của mình, từ nhỏ y được quán triệt, sức khỏe là vốn liếng cơ bản nhất, sức khỏe mà không còn thì tiền bạc danh vọng hay bất kỳ thứ gì khác như phù du mà thôi
Vì khi đó người ta chỉ còn khao khát một thứ duy nhất: Sức khỏe
Trần Thuật chạy tới vòng thứ sáu thì nhận được điện thoại của Vương Thiều, ấn tai nghe bluetooth nhận cuộc gọi
“ Chị Thiều, có chuyện gì thế?”
“ Trần Thuật, không quấy rầy giấc ngủ của anh chứ?” Vương Thiếu khách khí hỏi:
“ Không, tôi đang chạy bộ.”
“ Sáng sớm như vậy mà đã dạy chạy bộ rồi à?” Vương Thiều rõ ràng có chút ngạc nhiên, là quản lý, cô cũng có thói quen dậy rất sớm, kiểm tra tin nhắn, email, phát hiện thư của Trần Thuật, thấy gửi lúc 2 giờ sáng, vậy mà lúc này đã dạy tập thể dục sao
“ Thói quen ấy mà ...” Trần Thuật trả lời cùng tiếng thở dốc:
Vương Thiều tràm mặc, bảo sao người ta còn trẻ như thế mã đã có thành tựu không tệ, trong xã hội lười biếng này, người thông minh lại nghiêm khắc với bản thân như thế, tiền đồ không nhỏ
Nghĩ thế lại lo cho vị trí của mình, cứ luôn có cảm giác nguy cơ rau cải mình dày công chăm bón bị lợn ăn mất
“ Chị Thiều, có chuyện gì không?”
Trần Thuật đợi mãi mà không thấy phía bên kia nói gì, đành phải hỏi, y không thích đang tập thể dục bị người ta phá đám, hơn nữa đã bắt đầu chạy rồi không thể tùy tiện dừng lại
Từ trạng thái vận động kịch liệt mà dừng lại quá nhanh chỉ hại cho sức khỏe
“ Tôi nhận được điện thoại phía CE rồi, hi vọng hôm nay trong giờ làm việc có thể xác định chi tiết phương án trì hoãn quay chụp
Đồng thời thương thảo vấn đề bồi thường cho Tiểu Khuê.” Vương Thiều ổn định lại tinh thần trả lời:
“Chuyện này do chị Thiều toàn quyền phụ trách đi.”
Người của CE đã liên lạc với Trần Thuật trước, nhưng từ chức năng công tác mà xét, y không có tư cách tham gia đàm phán hợp đồng của Khổng Nhược Khuê:
Mặc dù nếu y muốn tham gia, Khổng Nhược Khuê chắc chắn sẽ trao quyền, Vương Thiều cũng không có ý kiến gì, nhưng Trần Thuật không cần đi cướp công việc của người khác
Cho nên ngay khi đó y đã nói với phía CE, đàm phán thương vụ do Vương Thiều phụ trách, có gì cứ tìm cô ấy
Phía CE rõ ràng sốt ruột lắm rồi.