Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 186: Yêu càng nhiều, hận càng sâu (2)




“ Miya, rốt cuộc người kia làm gì, tôi biết ông Franco là nhân vật rất lợi hại tung hoành thương trường bao năm, sao lại để chuyện sắp thành hỏng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Lăng Thần kéo chủ đề trở lại:
“ Người đó như ma quỷ đọc thấu suy nghĩ của người ta vậy, cô tin được không, ngài Franco chỉ lỡ lời một câu thôi mà bị y nhìn ra toàn bộ ý đồ của chúng tôi, thậm chí biết chúng tôi đã tìm được người đại diện.” Miya cầm cốc cà phê lên uống ngụm lớn như để áp nỗi sợ xuống, kể lại chi tiết chuyện xảy ra chiều hôm đó:
Lăng Thần chỉ nghe kể lại mà cũng chấn động, người đó dám đuổi cả Franco
Nếu không phải Miya kể, ai mà tin được: ” Cô Vương Thiều đó thật lợi hại.”
“ Vương Thiều?” Miya nghĩ một lúc mới nhớ ra Vương Thiều là ai, lắc đầu xem thường: ” Cô ta chỉ biết vẫy đuôi làm ra vẻ đáng thương, liên tục gọi điện khẩn cầu chúng tôi cho Khổng Khuê một cơ hội
Năng lực yếu kém như thế, Khổng Khuê chưa bị cô ta hại chết đúng là lạ.”
“ Không phải Vương Thiều sao?” Nhận lấy cốc cà phê từ phục vụ viên, Lăng Thần hỏi nhỏ, cũng đã biết không phải Vương Thiều song vẫn giả vờ:
Đây cũng là thủ đoạn Lăng Thần quen dùng, giả ngốc, như thế đối phương tiết lộ nhiều chuyện hơn là cố tỏ ra thông minh hơn người ta
“ Trần Thuật.” Miya trả lời: ” Đó là nam nhân trẻ tên Trần Thuật.”
Choang
Cốc cà phê trong tay Lăng Thần rơi xuống đất vỡ tan tành, cà phê nóng nguyên đổ lên chân mà cô cũng không có chút cảm giác nào
“ Chị không sao chứ?” Phục vụ viên vừa đưa cà phê cho khách chưa đi được mấy tiếng đã nghe thấy tiếng vỡ, còn tưởng rằng mình đặt cốc không vững nên làm cốc rơi, sợ tới mặt trắng bệch, rối rít chạy tới quỳ xuống lấy khăn tay muốn lau cho Lăng Thần:
Khách ở nơi này đều có thân phận, chỉ sứt cái móng tay thôi, nhân viên quèn vừa học vừa làm thêm như cô không đền nổi:
“ Tôi không sao ...” Lăng Thần hoàn hồn, mặt vẫn trắng bệch: ” Không sao, không phải lỗi của cô, cô đi đi.”
“ Chị ơi, chân chị ...”
“ Tôi nói tôi không sao.” Giọng Lăng Thần đột nhiên cao vút lên, mắt cũng trở nên sắc bén, khác hẳn vẻ ôn nhu thục nữ thường ngày: ” Cô không nghe thấy tôi nói gì à?”
“ Dạ dạ dạ ..
Tôi đi ngay ...” Phục vụ viên bò dậy sợ hãi chạy ngay:
Miya cũng rất bất ngờ vì phản ứng của Lăng Thần, cô quen Lăng Thần trong bữa cơm ở nhà họ Vương, trong ấn tượng của cô, cô gái này thông minh, ưu nhã, tâm tư tinh tế, biết lấy lòng người khác mà không khiến người ta cảm thấy giả dối
Sao bỗng nhiên thất thố thế này
“ Xin lỗi, tôi hơi bất cẩn ...”
Lăng Thần thấy vẻ mặt kinh ngạc của Miya, định cười, thể hiện mình không sao, nhưng cô cố gắng thế nào cũng không thể điều khiển được cơ mặt như đang tê dại thành nụ cười hoàn mỹ mà cô luôn thể hiện
Khóe môi đưa lên, nhưng giống vẻ mặt đáng sợ hơn là cười
Giống như cố gắng mặc một chiếc áo thun không vừa người, kéo lên một chút thì lộ ra rốn, kéo xuống thì cổ áo siết chặt lấy làm người ta không thở nổi
Lúc này Lăng Thần có cảm giác không sao thở nổi
“ Chân cô bị bỏng rồi.” Miya chỉ bắp chân trắng trẻo của Lăng Thần bị cà phê nóng rưới lên đã chuyển thành màu đỏ rực: ” Trước tiên xử lý đi, nếu không để lại xẹo đấy.”
“ Không sao, cà phê nguội ấy mà.”
Đúng thế, Lăng Thần không cảm thấy chút nóng nào, vì chút đó làm sao mà so được với nỗi đau khác lớn hơn ở trong lòng
Đó là một cái tên vừa quen thuộc vừa xa lạ, như mỗi lưỡi gươm vào lúc bất ngờ nhất chém toạc lồng ngực cô, đâm vào tận tim
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cơn đau đó làm cô mất đi cảm giác, làm toàn thân cô run rẩy
Nó cũng là một tấm gương, cô soi vào đó nhìn thấy gương mặt xấu xí đáng khinh bỉ của mình, cho dù đắp lên người bao trang sức quần áo hoa lệ cũng không che giấu được
Lăng Thần sao không biết lựa chọn của mình gây tổn thương lớn thế nào cho Trần Thuật, sao không biết dù cô dùng bao lý lẽ bao biện cho bản thân thì đó vẫn là sự phản bội
Cô đã cố gắng hết sức để quên đi, che đậy nó bằng vẻ ngoài hoàn hảo, thế giới này đều như vậy không phải sao
Rất nhiều người đều làm thế không phải sao
Ngay cả nữ minh tinh trước mặt luôn long lanh rực rỡ, còn không phải đánh đổi được từ trên giường
Cô chỉ lựa chọn thứ tốt hơn thôi mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu cho cô chọn lại, cô vẫn lựa chọn như thế, thậm chí còn lựa chọn sớm hơn
Miya đánh giá vẻ mặt của Lăng Thần một lúc, từ bỏ khuyên nhủ: ” Có cần tôi gọi giúp cốc cà phê khác không?”
“ Cà phê đổ rồi, vậy thì uống trà vậy.” Lăng Thần cắn răng nói, ánh mắt nhìn cốc cà phê vỡ tan như chất chứa đầy thù hận với nó, ngực phập phồng thở dốc một hồi, sắc mặt dần điều chỉnh lại, vẫy tay gọi phục vụ: ” Cho tôi một ấm hồng trà.”
“ Vâng ạ, chị đợi một chút.” Phục vụ viên khom người đáp một tiếng rồi chạy đi thật nhanh:
Lăng Thần nở nụ cười như chưa từng có chuyện gì: ” Ngại quá, chúng ta tiếp tục đi.”
“ Vừa rồi chúng ta nói tới đâu rồi nhỉ?”
Miya tuy không biết vừa xong xảy ra chuyện gì, nhưng cô gái này khôi phục tự nhiên nhanh như thế, không tầm thường: ” À phải, nói về người tên Trần Thuật, lúc mới vào trong phòng, tôi còn nghĩ đó là nhân viên công tác không quan trọng, thậm chí phía bên kia còn không giới thiệu thân phận của y ..
Y chỉ đứng ở bên mỉm cười.”
“ Người đó trông như thế nào
Nghe tên cũng quen quen ..
Có lẽ là người tôi biết.” Cho dù cái tên này rất hiếm, Lăng Thần vẫn muốn xác nhận lại một cách cẩn thận:
“ Tuổi chừng 23 đến 24, cao, không mảnh khảnh cũng không cơ bắp, rất cân đối, ưa nhìn, khuôn mặt lúc nào cũng cười dễ mến, ừm, nói thế nào nhỉ ..
Phải rồi, khí chất thư sinh, người Trung Quốc hay nói thế.” Làm thư ký, khả năng ghi nhớ mặt người của Miya rất tốt, đó là nhờ nhiều năm rèn luyện mà thành
Không sai được rồi, đúng là anh ấy, trái tim Lăng Thần nhói đau lần nữa, song lần này cô đã có chuẩn bị trước, không thể hiện ra: ” Vậy anh ta là người phá hỏng chuyện này.”
“ Đúng thế, khi đó ngài Franco đã ép cho cô Vương Thiều kia không ngẩng đầu lên nữa, tôi đã nghĩ mọi chuyện kết thúc rồi, nam nhân đó đứng ra ...” Miya còn chưa hết tức giận: ” Cô biết y tệ hại thô lỗ lưu manh thế nào không
Hành vi lưu manh vô lại, nói năng cay độc thô lỗ … phải rồi y còn ghi âm toàn bộ cuộc nói chuyện của chúng tôi, uy hiếp ngài Franco sẽ công bố với truyền thông ...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.