Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 188: Chứng cứ đâu? (1)




Bên ngoài ầm ĩ, ở trong Đông Chính thì không có gì thay đổi, Khổng Nhược Khuê bị thương là chuyện lớn, nhưng lại chẳng phải scandal gì bàn tán, trong mắt tuyệt đại đa số đây chỉ là sự cố không may bình thường
Trần Thuật tới văn phòng chưa lâu, đang nghe một cấp dưới báo cáo thì Vương Thiều đích thân chạy tới văn phòng tìm y
“ Tổng giám Trần, ba người anh cần đã tới rồi, tôi an bài bọn họ ở phòng hội nghị chờ đợi.”
“ Bọn họ phối hợp như vậy à?” Trần Thuật bất ngờ:
“ Đều là nhân viên công tác trong đội ngũ quay chụp, gọi một cú điện thoại là họ phải tới thôi, trừ khi công ty bọn họ sau này không muốn hợp tác với Đông Chính nữa, hoặc bọn họ không muốn làm việc nữa.”
“ Là do thể diện chị Thiều lớn.” Trần Thuật đưa Vương Thiều lên tận mây: ” Nếu là tôi gọi điện thoại tới, sợ là họ không thèm để ý ấy chứ.”
Câu này lấy lòng quá lộ liễu, nhưng không quá đà, làm người nghe rất dễ chịu, Vương Thiều chợt nhận ra, nếu bỏ đi thành kiến nhìn Trần Thuật ở góc độ khác, cái xấu xa của chàng trai này có gì đó đáng yêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có phải như câu, nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu không
Xì mình nghĩ linh tinh cái gì vậy
“ Người phía CE tới rồi, tôi đi thương thảo chi tiết hợp đồng với họ, nơi này trông vào tổng giám Trần.” Vương Thiêu chuyên môn tới đánh tiếng thôi, xong việc đi ngay
“ Chị Thiều đi thong thả.” Trần Thuật tiễn Vương Thiều ra cửa rồi tới phòng hội nghị, bên trong có ba cô gái, chính là ba người y thấy ở trong đoạn phim:
Đong cửa phòng hội nghị lại, ánh mắt Trần Thuật liếc qua "Tiểu Bạch" "Tiểu Hắc" và "Tiều Cách", y thường ngầm đặt biệt danh dựa trên đặc trưng một người cho dễ ghi nhớ như vậy, mỉm cười giới thiệu: ” Chào các cô, tôi là Trần Thuật, phó tổng giám phòng kế hoạch, các cô rất tò mò vì sao tôi mời các cô tới đây phải không?”
“ Vâng.” Tiểu Cách chính là cô gái mặc váy caro xem tài liệu hôm đó, hôm nay cô mặc bộ váy đen sơ mi trắng, cách phối hợp tiêu chuẩn của nữ giới công sở: ” Không biết tổng giám Trần tìm chúng tôi có việc gì?”
“ Tôi hoài nghi ba cô có liên quan tới chuyện cô Khổng Khuê ngã ở hồ bơi.” Trần Thuật trầm giọng nói: ” Khi tôi xem băng ghi hình giám sát, ba cô ở gần cô ấy nhất.”
“ Chẳng lẽ gần nhất là hung thủ
Chúng tôi vì sao muốn hại Khổng Khuê?” Tiểu Bạch tức thì đứng bật dậy, giọng điệu bất thiện: ” Khi nhìn thấy Khổng Khuê ngã, chúng tôi cũng kinh sợ, nhưng chỉ là một sai sót, cũng không ai muốn chuyện như thế xảy ra ...”
“Vì chuyện này đội ngũ của chúng tôi bị bên trên mắng mỏ, thậm chí fan của Khổng Khuê còn nhảy vào weibo của công ty chúng tôi buông lời nhục mạ, ảnh hưởng lớn tới danh tiếng của chúng tôi, đây là chuyện chúng tôi đáng phải nhận à?”
Tiểu Hắc ở bên cạnh kéo Tiểu Bạch, ý bảo bạn mình đừng quá kích động, né tránh ánh mắt Trần Thuật, giọng rụt rè: ” Chuyện này rõ ràng không liên quan gì tới chúng tôi, anh vu khống chúng tôi như vậy, có chứng cứ gì không?”
“ Đúng thế, nếu có chứng cứ thì đưa ra đi, ai làm người ấy chịu
Nếu không có chứng cứ, chúng tôi cũng không phải có thể tùy ý vu khống vậy đâu.” Tiểu Bạch như ăn thuốc nổ vậy, phản ứng hết sức mãnh liệt:
Từ khi nhận được cuộc điện thoại này, bụng Tiểu Bạch đã chất đầy lửa giận, quay chụp bị hỏng giữa chừng, những nhân viên công tác bọn họ cũng chả sung sướng gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ tìm kiếm địa điểm tới bố trí khung cảnh, rồi chuẩn bị hiện trường quay chụp, bao ngày vất vả uổng phí chẳng được thưởng thêm đồng nào chưa nói, còn bị ông chủ công ty chửi mắng, bị người không liên quan sỉ nhục ..
Tất cả tại cô minh tinh kia bất cẩn, minh tinh thì quý hơn người ta chắc
Bây giờ lại còn có người nhảy ra vu khống Khổng Nhược Khuê ngã là do họ, ai mà chịu nổi cơ chứ
Lương chẳng là bao mà trên đe dưới búa
“ Đúng thế, tổng giám Trần, anh đưa chứng cứ ra xem nào.” Tiểu Cách hùa theo: ” Chúng tôi vô tư, chẳng có gì phải sợ
Còn người e có ý đồ là tổng giám Trần mới đúng.”
“ Nếu mời ba cô tới đây, tất nhiên là có chứng cứ rồi.” Trần Thuật mỉm cười mở kẹp tài liệu ra, ném tới trước mặt Tiểu Bạch: ” Khi đó cô chuẩn bị tới đỡ Khổng Khuê, vì sao khi Khổng Khuê lên khỏi mặt nước lại không tới ngay?”
“ Tôi thấy Khổng Khuê từ dưới nước đi lên là tới ngay rồi, không ngờ vẫn chậm một bước ...” Tiểu Bạch biện giải:
“ Khi đó cô có vẻ rất hoảng sợ ..” Trần Thuật chỉ bức ảnh đã được phóng lớn, tuy chất lượng không tốt nhưng có thể thấy rõ vẻ hoảng sợ trong mắt Tiểu Bạch:
“ Xảy ra chuyện như thế, chẳng lẽ tôi không nên sợ à, nếu tôi không sợ mới là có vấn đề.” Không đợi Trần Thuật nói hết Tiểu Bạch đã lớn tiếng cướp lời:
“ Cô ghét Khổng Khuê phải không?”
“ Không có chuyện đó.”
“ Đừng chối, cô rất ghét Khổng Khuê, chúng tôi điều tra rồi, chuyện này không khó đâu, cô là antifan lớn của Khổng Khuê, với những người như thế, trong fandom còn lập cả danh sách báo cáo cho công ty đấy, thậm chí chụp lại cả màn hình bài viết của cô
Cô từng bôi nhọ cô ấy trên weibo, cho nên cố ý không tới đỡ để cô ấy ngã chứ gì?”
Đó là sức mạnh của fan hâm mộ, chuyện họ có thể làm vì thần tượng, người không ở trong giới sẽ giật mình
“ Không phải.” Tiểu Bạch mặt đỏ phừng phừng hét lên:
Trần Thuật bình tĩnh ném ra bức ảnh nữa: ” Cô xem thời gian hiển thị trên hình đi, Khổng Khuê ngã xuống vào lúc 2 giờ 15 phút 54 giây ..
Còn cô kinh ngạc là vào giây thứ 43 … sớm những 11 giây, chẳng lẽ cô biết trước Khổng Khuê ngã xuống nước à?”
“ Không thể nào.” Tiểu Bạch như mèo bị dẫm phải đuôi, đẩy mạnh ghế ra, đứng lên quát tháo: ” Tôi mà lại làm loại chuyện đó à, anh đừng vu oan giá họa.”
Trong khi Trần Thuật và Tiểu Bạch lời qua tiếng lại, Tiểu Hắc và Tiểu Cách nín thở không nói gì, người cứng đờ
Trần Thuật hỏi càng gấp, lời lẽ Tiểu Bạch càng gay gắt, tựa như nồi nước sôi sình sịch, có thể "uỳnh" một cái phát nổ bất kỳ lúc nào
Rầm
Trần Thuật đặt chai nước lau sàn lên bàn, bất thình lình lại chỉ Tiểu Cách: ” Tôi cho người tới hiện trường quay chụp, tìm ra thứ này trong góc gần đó, Khổng Khuê bị ngã là do các cô cố ý vẩy chất rửa sàn ra hồ bơi, nhưng không lau sạch.”
“ Vô lý.” Tiểu Cách bị ngờ buột miệng: ” Tôi đã vứt đi rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.