Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 191: Tôi chỉ muốn công tác thật tốt (1)




Lần này Trần Thuật đi thật, không chỉ rời khỏi phòng hội nghị mà còn rời luôn công ty tới bệnh viện, cô gái kia chỉ là quân tốt trong chuyện này, không đáng mất thời gian
Tình hình ở bệnh viện đã yên ổn hơn hôm qua rồi, chỉ thấy một hai xe phỏng vấn kiên trì bám trụ bên ngoài, không còn cảnh phóng viên vác camera đôi co với bảo an nữa, chỉ là có vài nhân vật khả nghi lảng vảng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất nhiên còn một việc nữa trước khi vào bệnh viện, Trần Thuật đi qua cả hàng đồ tây hôm qua, mua một suất sa lát
Trần Thuật có thẻ thăm nom nên ra vào thuận lợi, khi tới cửa phòng bệnh của Khổng Nhược Khuê nghe thấy tiếng nam nữ nói cười bên trong
“ Tiểu Khuê, đây là món cơm gói lá sen ở nhà mà em thích ăn nhất đấy, em thử xem sao.”
“ Món canh trùng thảo thang của Tiểu công quán Thang thị cực kỳ nổi tiếng, nghe nói là Từ Hi thái hậu vì thích món canh này, chuyên môn phái ngự trù đi lấy phối phương, để có thể ăn bất kỳ lúc nào ...”
“ Đây là bánh gato mà em thích ăn nhất đấy, vì em thích món này, cho nên thành địa điểm hot trên mạng rồi, chị phải sai trợ thủ đi nửa ngày mới mua được đấy.”
Trần Thuật hơi nhíu mày, bất giác dừng bước
“ Cám ơn chị Đằng Vân, em thực sự không ăn được nhiều như vậy đâu.” Giọng Khổng Nhược Khuê có chút miễn cưỡng:
“ Cám ơn cái gì chứ
Những thứ này đều là do Khởi Nguyên dày công chuẩn bị cho em đấy, anh ấy thật là hiểu em, em thích ăn bánh hiệu nào, thích canh nhà nào đều nắm rõ như lòng bàn tay, hiểu em còn hơn hiểu bản thân mình nữa.”
“Trước kia trên mạng còn hay nói Khởi Nguyên nhà chúng ta quá nghiêm túc đứng đắn, không hiểu phong tình, giờ xem ra chẳng đúng chút nào.” Đằng Vân che miệng cười khúc khích:
“ Quen Tiểu Khuê bao nhiêu năm như thế, chẳng lẽ không biết sở thích của cô ấy, vậy làm sao xứng đáng làm bạn bè.” Giọng nam trầm êm tai của Bạch Khởi Nguyên:
“ Vậy em ở bên anh năm năm rồi, cũng có thấy anh hiểu sở thích của em đâu
Cho nên mới nói, một nam nhân có để ý tới một người thì sẽ đem toàn bộ hỉ nộ ái lạc của người đó ghi nhớ trong lòng.” Đằng Vân làm bộ ghen tỵ:
Trần Thuật cúi đầu nhìn hộp sa lát rau quả đơn giản trong tay, bỗng nhiên phát hiện, nó giống con người của mình, nhỏ bé vô cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trong đó cô ấy đã có cơm lá sen, canh trùng thảo và bánh gato rồi, chắc là không muốn ăn sa lát nữa đâu
Chắc cô ấy chẳng cần tới món sa lát này nữa, Trần Thuật nở nụ cười gượng gạo an ủi bản thân rồi bỏ đi
Cốp
Vừa xoay người đi một cái chạm ngay phải thứ gì đó cưng cứng
“ Á, tổng giám Trần.” Tĩnh Tĩnh xoa xoa đầu: ” Anh đang định đi ra hay định vào thế?”
Một câu hỏi rất đơn giản như vậy thôi mà Trần Thuật nhất thời không biết trả lời ra sao
May Tĩnh Tĩnh là cô gái tính cách hướng ngoại sôi nổi, chưa đợi trả lời nhìn hộp sa lát trong tay Trần Thuật: ” A, vậy là anh chưa vào, chúng ta cũng vào đi.”
“ Ừ, anh cũng đang nghĩ thế.” Trần Thật mỉm cười, lặng lẽ rời đi là sáng suốt biết mình nhất, bị người ta phát hiện mà rời đi thì làm ra vẻ quá rồi, đúng không
Trần Thuật tự thuyết phục bản thân như thế, có lý do đi vào:
Kỳ thực, có chút không cam lòng đi như thế
Tĩnh Tĩnh vừa đẩy cửa phòng bệnh ra đã ồn ào: ” Khuê tỷ, Khuê tỷ, tổng giám Trần tới thăm chị này ...”
Chợt nhìn thấy Bạch Khởi Nguyên một thân âu phục trang trọng ngồi đó và Đằng Vân đang ân cần mời Khổng Nhược Khuê ăn uống, Tĩnh Tĩnh lập tức cúi đầu xuống, có chút dè dặt chào hỏi: ” Bạch gia và chị Vân cũng ở đây ạ, em không biết hai người cũng có mặt.”
“ Chúng tôi không thể tới sao?” Bạch Khởi Nguyên quay sang cười:
“ Không phải, không phải ạ, được chứ, tất nhiên là được ...” Tĩnh Tĩnh hết lắc đầu rồi lại gật đầu, lúng túng tới mặt đỏ bừng:
“ Cô bé này đáng yêu quá, chẳng trách Tiểu Khuê lại thích.” Đằng Vân khen ngợi Tĩnh Tĩnh xong ánh mắt di chuyển sang phía Trần Thuật:
Bạch Khởi Nguyên không nói gì, hắn sẽ không chào hỏi Trần Thuật, dù sao bản thân chưa làm rõ được nên dùng thái độ gì để đối xử với y
“ Bạch gia về rồi ạ.” Trần Thuật tất nhiên không có nhiều lựa chọn như Bạch Khởi Nguyên nên phải chủ động chào hỏi:
Ít nhất đây là tố dưỡng của nhân viên văn phòng phải biết, người ta không chỉ là nhất ca của Đông Chính, cũng là cổ đông tập đoàn, địa vị cao hơn nhiều
“ Ừm.” Bạch Khởi Nguyên ngồi ở ghế thăm bệnh đầu giường, toàn thân bị ánh nắng ngoài trời bao quanh, như người toa ra ánh hoàng kim, nhìn thấy tay Trần Thuật còn cầm một cái hộp sa lát thì cay mày, nghiêm nghị nói: ” Công tác phòng kế hoạch bận rộn như thế còn làm phiền tổng giám Trần phải đưa cơm cho Tiểu Khuê thật không phải
Ai không biết còn cho rằng Đông Chính bóc lột nhân viên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này về sau tổng giám Trần giao cho trợ lý làm là được, tôi nghĩ tổng giám Trần còn việc quan trọng hơn phải làm.”
“ Vâng.” Trần Thuật gật đầu: ” Tôi đúng là có chuyện quan trọng hơn phải làm.”
“ Phòng kế hoạch là bộ phận quan trọng trong tập đoàn, tổng giám Lạc thường xuyên đi công cán, hi vọng tổng giám Trần nên gánh vác nhiều hơn.” Bạch Khởi Nguyên lấy thái độ bên trên răn dạy Trần Thuật, ở trong phòng bệnh, ngay trước mặt Khổng Nhược Khuê, hành động này của hắn thể hiện rõ ràng quan hệ cấp trên cấp dưới, chênh lệch thân phận giữa hai người:
“ Vâng, đây là nhiệm vụ của tôi mà.” Trần Thuật có hơi rát mặt, thế này khác nào giáo viên đang dạy bảo học sinh phải học hành tử tế, đừng mải chơi lơ là, với thân phận của Bạch Khởi Nguyên, hắn có đầy đủ tư cách nói những lời đó, còn y chẳng còn cách nào khác ngoài chấp nhận:
Một chút khả năng phản kháng cũng không có, tay nắm hộp sa lát chặt hơn chút
Mình quá nhỏ bé
“ Tổng giám Trần, cuối cùng anh cũng tới.” Khổng Nhược Khuê tỏ ý không vui, trừng mắt hung dữ mắng Trần Thuật, chỉ trích: ” Anh đếm đi, tôi gửi cho anh bao nhiêu tin nhắn rồi, bụng tôi đói suốt từ sáng đấy, anh có biết không hả, sao bây giờ mới mang sa lát tới
Có phải anh cố ý không cho tôi ăn cơm không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.