Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 198: Nói đi là đi




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Nhược Khuê vẻ mặt bị sốc, cô chỉ bâng quơ nói một câu thôi, vậy mà chỉ trong tích tắc y lập nguyên cả kế hoạch rồi, đừng nói với tôi anh nghĩ tới đặt tên con là gì, sau này học trường nào rồi nhé: ” Tổng giám Trần, anh đang nghĩ cái gì thế?”
“ Thì tư bôn.” Biên tập Trần Thuật đang say mê lên kế hoạch đần thối mặt hỏi lại: ” Không phải cô nói muốn tư bôn à?”
“ Tư bôn tôi nói là chúng ta len lén về nhà, tôi không muốn ở bệnh viện nữa.” Khổng Nhược Khuê lườm một cái rất bực tức: ” Anh nghĩ tôi muốn chạy đi đâu?”
“ Ha ha ha.” Chết rồi, chết rồi, bình tĩnh mày ơi, đừng hoảng, Trần Thuật cười dài một tràng lấp liếm: ” Bị tôi lừa rồi nhé.”
“ Cái gì?”
“ Vừa rồi có phải cô cho rằng tôi thực sự muốn tư bôn với cô không?” Trần Thuật mặt vênh vênh: ” Cô mơ hay thật.”
Khổng Nhược Khuê nhìn cái tên chậm phát triển trước mặt, nụ cười của anh có thể giả hơn được nữa không
“ Có điều cô cũng đừng quá thất vọng, mọi người quen nhau chưa quá lâu
Giữa hai chúng ta còn thiếu chút thấu hiểu, nếu là dăm ba năm, cô lại đề xuất yêu cầu này với tôi, nói không chừng tôi kích động lên đồng ý rồi.”
Trần Thuật lương thiện an ủi Khổng Nhược Khuê, thấy sắc mặt cô càng lúc càng không ổn, lo nói như thế tổn thương tự tôn và kiêu ngạo của cô, vội vàng di chuyển đề tài: ” Cô thực sự muốn về nhà à?”
“ Còn không muốn hay sao?” Khổng Nhược Khuê hậm hực: ” Nằm ở chỗ này cứ như con heo bị nhốt trong chuồng vậy
Người ta nhớ tới thì chạy đến xem, thuận tiện đút cho ít thức ăn, muốn từ chối cũng không được, lại phải cười với người ta.”
“Người ta tới tận nơi rồi, chẳng lẽ là nói đừng tới, anh về đi, tôi không muốn gặp anh?”
“ Còn cả đám phóng viên bất lương vừa rồi càng khiến người ta kinh tởm, cứ như vậy ngang nhiên xông vào phòng chụp ảnh một cô gái mặc đồ ngủ đầu tóc bù xù, không cho người ta sửa soạn chút nào, đem bức ảnh xấu xí nhất của người ta phát ra ...”
“Sau này người ta gõ tìm kiếm hai chữ Khổng Khuê liền thấy mấy bức ảnh xấu xí nhảy ra ..
Có cô gái nào chịu nổi chuyện này?”
Đám người đáng ghét kia thì Khổng Nhược Khuê còn có thể nhịn được, dù sao hành tẩu giang hồ bao năm, còn có chuyện gì chưa gặp
Cô sớm luyện tới một thân đao thương bất nhập, bách độc bất xâm
Nhưng mà không đánh tiếng một câu liền đem ảnh của cô lên mạng, công khai với công chúng ..
Đám đó phải băm vằm tùng xẻo ngay
Đây là hành vi Khổng đại tiểu thư theo đuổi vẻ đẹp hoàn mỹ tuyệt đối không thể chấp nhận
“ Thế về rồi thì không phải từ chối những người tới thăm cô à?” Cô gái này kỳ thật, Trần Thuật ngơ ngác hỏi:
“ Tôi có thể nói, tôi không ở nhà, tôi đi chạy bộ ...” Khổng Nhược Khuê đường hoàng nói:
Này cô gái ơi, cô có lý do nào ít sỉ nhục trí tuệ người khác hơn được không
Chân cô như thế kia, cô lại nói đi chạy bộ, cô tát vào mặt người ta còn dễ chịu hơn ấy
Cơ mà nhìn gương mặt lạnh như nữ vương ngồi trên ngai vàng kia, Trần Thuật biết ý Khổng Nhược Khuê đã quyết, chỉ đành nói: ” Về cũng tốt có thể tránh loại chuyện này xảy ra lần nữa, chiếu cố cũng tiền hơn
Nhưng mà thay thuốc các thứ thì sao
Bác sĩ nói mỗi ngày tới kiểm tra tình hình phục hồi của cô một lần.”
“ Bác sĩ không phải nói rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vết thương của tôi không nghiêm trọng lắm, chỗ bó bột rồi thì còn cần gì thay thuốc, chỉ cần khôi phục như bình thường là được
Còn chỗ bị xước xát trên đầu gối, dì Hai có thể thay thuốc cho tôi ...”
“Hơn nữa tôi nằm ở đây, mỗi ngày đều gặp phải chuyện phiền lòng, ảnh hưởng tới thân thể phát triển lành mạnh lắm
Không bằng về, nằm ườn ra xem ti vi, ăn hoa quả, đó mới là phúc lợi mà người bệnh đáng được hưởng, phải không?”
“ Để tôi an bài.” Trần Thuật bị thuyết phục dễ dàng: ” Chỉ sợ phía chị Thiều.”
Khổng Nhược Khuê có chút đau đầu, Vương Thiều có một chút ..
Chính cô cũng chẳng biết phải nói thế nào nữa, tóm lại nếu mà biết cô muốn rời bệnh viện sẽ dùng trăm ngàn cách cản trở, sau đó báo lên cao tầng Đông Chính, sau đó toàn bộ cao tầng tới ngăn cản ..
Nghĩ thôi đã rùng mình, vì thế cô nghiêm mặt nói: ” Chị Thiều do anh phụ trách xử lý.”
“ Vì sao?” Trần Thuật kêu thất thanh, trăm dâu đổ đầu tằm là vì sao:
“ Chị Thiều vừa nợ anh một ân tình lớn, chẳng lẽ không phải chị ấy nên trả à?”
“ Nhưng mà tôi có thể để chị ấy trả ở phương diện khác.”
Khổng Nhược Khuê chỉ chỉ vào mặt mình: ” Có chuyện gì quan trọng hơn tôi không?”
Trần Thuật ngẫm nghĩ: ” Đúng là không có.”
“ Vậy thì bắt đầu hành động đi trong giám Trần.” Khổng Nhược Khuê hớn hở ra lệnh:
Y tá đã giúp Tĩnh Tĩnh rửa vết thương, băng bó trán lại, xử lý hoàn tất nói: ” Chỉ bị rách một vệt nhỏ, không cần phải khâu, không đáng ngại gì hết, chú ý giữ gìn vệ sinh, vài ngày là hỏi.”
“ Không bị hủy dung mạo chứ?” Tĩnh Tĩnh lo lắng lắm:
“ Sao thế được.” Y tá bị câu hỏi này làm vui vẻ: ” Đến cả xẹo cũng không có đâu.”
“ Vậy thì tôi yên tâm rồi.” Tĩnh Tĩnh thở phào nhẹ người, tiễn y tá ra cửa rồi quay lại tới bên giường: ” Khuê tỷ, chị không sao chứ?”
“ Chị ngồi đây thì làm sao được.” Khổng Nhược Khuê đưa tay sờ lên lớp bông gạc dày trên trán Tĩnh Tĩnh: ” Có còn đau không?”
“ Không đau, không đau chút nào hết, vừa rồi y tá có nói, vài ngày là lành, không để lại xẹo.”
“ Ừ, vậy thì em về nghỉ ngơi đi, mấy ngày tới không cần đi làm, đợi vết thương lành rồi hãy tới.”
“ Hả, không được.” Tĩnh Tĩnh cuống lên: ” Khuê tỷ, em về rồi vậy còn chị thì làm sao?”
“ Có tổng giám Trần ở đây, có chuyện gì được chứ?”
Trần Thuật vỗ ngực đảm bảo: ” Đúng thế, có anh đây rồi, Tĩnh Tĩnh, em đừng lo.”
“ Khuê tỷ, em đứng về phía chị, bất kể chị làm gì em cũng ủng hộ.” Tĩnh Tĩnh không muốn đi:
“ Cho dù chị và tổng giám Trần có muốn tư bôn, em cũng có thể xách hành lý thay hai người
Dù sao tổng giám Trần còn phải chăm sóc chị, thế nào cũng cần có người ở bên giúp đỡ mang vác chứ?”
Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê nhìn nhau, té ra vừa rồi bọn họ thì thầm với nhau đều rơi vào tai cô béo này rồi à
Chuyện không thể chần chừ, Tràn Thuật quyết đoán nói: ” Vậy tính cả em nữa.”
Đối với người biết chuyện, trừ giết người bịt miệng thì còn cả cách mua chuộc họ thành người của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.