Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 199: Cùng lắm thì khỏa thân




Người khác trốn viện thì cứ vậy mà đi, nhưng Khổng Nhược Khuê thì có hơi phiền
Vì thế Trần Thuật đi tìm y tá mượn một cái xe lăn, nói Khổng Nhược Khuê thấy ở trong phòng bí bách, muốn ra ngoài sân đổi gió
Y tát tất nhiên là không nghi ngờ gì cả, lập tức ân cần đi lấy xe lăn, còn hỏi có cần họ đi theo không
Trần Thuật nói là Khổng Nhược Khuê muốn tránh gây chú ý để từ chối, nếu bọn họ phái một hai y tá đi theo thì còn trốn thế nào được nữa
Có xe lăn rồi, Trần Thuật trước tiên bế Khổng Nhược Khuê ngồi lên, lại giúp cô đi lấy mũ, kính mắt đeo vào
Thế vẫn lo bị người ta nhận ra, lại lấy cái chăn đắp lên người, chùm kín cái chân bó bột
Như thế chỉ cần cô co người trên xe lăn, không ai có thể dựa vào dấu hiệu nào nhận ra được nữa, chỉ cần giả vờ như đang nằm ngủ là được
Trần Thuật nhớ tới cô gái kia ở nước Mỹ, vì né tránh đám chó săn theo dõi, thường bảo vệ sĩ cho mình vào va ly hành lý lớn đóng gói đem đi, cách này kết sức tuyệt vời, tiếc là Khổng Nhược Khuê bị bó bột, nếu không y cũng thử
Cẩn thận phái Tĩnh Tĩnh ra ngoài ngó nghiêng trước, đợi lúc vắng vẻ nhất Trần Thuật mới đẩy Khổng Nhược Khuê đi, dọc đường cũng gặp một vài bác sĩ y tá, họ chỉ tò mò nhìn một cái, không ngăn cản
Ba người rời thang không gặp vấn đề gì, ra cổng còn chào hỏi bảo an, nói vài câu thiếu dinh dưỡng như thời tiết đẹp, sau đó vào vườn hoa
Khó khăn bọn họ cần khắc phục bây giờ là làm sao tránh được đám phóng viên rình rập ở cửa, an toàn tới được xe ở bãi
“ Phải nghĩ cách thu hút sự chú ý của họ.” Trần Thuật vừa quan sát tình hình vừa cúi đầu xuống nói nhỏ: ” Hay là cô gọi điện cho Bạch Khởi Nguyên một cái, bảo hắn tới bệnh viện một chuyến?”
Khổng Nhược Khuê muốn đạp Trần Thuật một cái, tên này thực sự quá xấu xa, không thích người ta cũng đừng lợi dụng vô sỉ như thế chứ, nói thế nào thì Bạch Khởi Nguyên cũng là tiền bối mà cô rất tôn trọng
“ Không phải vì hết cách sao?” Trần Thuật ngượng ngùng giải thích: ” Tôi cũng muốn thu hút sự chú ý của họ lắm chứ, nhưng tôi ra ra vào vào mấy lần rồi, bọn họ chẳng ai chú ý.”
“ Sao thế, anh muốn nổi tiếng như vậy à?” Khổng Nhược Khuê híp mắt nhìn Trần Thuật: ” Hay là chúng ta làm chút scandal?”
“ Không chơi.” Trần Thuật từ chối thẳng thừng: ” Cho dù hai chúng ta có scandal, người ta cũng chỉ nói, Khổng Khuê và nam nhân thần bí yêu đương ..
Ngay cả cái tên cũng không có, quá tổn thương tự tôn lắm.”
“ Hừm, anh có biết bao nhiêu người muốn có scandal tình ái với bản tiểu thư không hả?” Khổng Nhược Khuê kiêu ngạo hếch cái cằm nhỏ lên:
“ Đúng thế, mỗi ngày tôi rảnh rỗi xem chuyên mục giải trí, đọc tin đủ loại scandal của giới nghệ sĩ các cô, thú vị lắm
Vì thế cảm giác cuộc sống phong phú hơn rất nhiều.”
Khổng Nhược Khuê không còn gì để nói với con người này nữa rồi
Trần Thuật đẩy cô đi loanh quanh vài vòng, nơi này có tường cao bao bọc, lại có hàng cây rậm rạp, đài phun nước, không khí khá dễ chịu, không ít bệnh nhân ra ngoài thoáng khí, có cả người gần như băng bó toàn thân, đeo bình truyền dịch, vì thế hai người họ chẳng gây ra chút chú ý nào
“ Tôi ra phía trước, tìm cơ hội thu hút sự chú ý của phóng viên.” Xem xét địa hình một lượt, Trần Thuật dặn Tĩnh Tinh mang bình nước theo sau: ” Có cơ hội em đưa Khuê tỷ tới bãi đỗ xe, biết không?”
“ Tổng giám Trần yên tâm, em sẽ làm tốt.” Tĩnh Tĩnh đảm bảo:
“ Anh có cách gì?” Khổng Nhược Khuê tò mò hỏi:
“ Cùng lắm thì tôi chạy khỏa thân quanh bệnh viện, chỉ cần có thể giúp cô Khổng Khuê rời khỏi nơi này, chút hi sinh có là gì?”
Trần Thuật nói xong bỏ lại hai cô gái sừng sờ, tới trước mặt đám phóng viên canh ở cửa, quả nhiên là y như người vô hình vậy, không ai thèm liếc mắt một cái, xem ra không khỏa thân là không được
Thật là khinh người quá lắm, đợi tôi nối tiếng không thèm để ý các người, không lâu nữa đâu, đợi phim Chàng cơ trưởng lên sóng, các người sẽ biết tôi lợi hại thế nào
Hôm nay các người lờ tôi, sau này cho các người chạy gãy chân chó
Đúng lúc này Trần Thuật nhín thấy một cô gái đeo kính râm, đội mũ rộng vành đi nhanh về phía này, hai mắt tức thì sáng lên, nụ cười trên môi muốn gian bao nhiêu liền có bấy nhiêu, cao hứng đi tới: ” Cô Tô Âm, không ngờ lại gặp được cô ở đây.”
Uỳnh
Khác nào ném quả lựu đạn giữa đám đông, đám phóng viên điên cuồng tức thì, rối rít giơ máy quay ùn ùn kéo tới
“ Cô Tô Âm, cô Tô Âm …”
Tô Âm kỳ thực không muốn tới chút nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa mới rồi còn tranh nhau vị trí nhất tỷ của Đông Chính, bị Khổng Nhược Khuê chơi cho một vố, tiếp nhận cái kịch bản người ta không muốn diễn xuất chưa nói, đã thế còn mắc nợ ân tình lớn
Dù sao trong mắt tất cả mọi người, cô có được kịch bản này nhờ Khổng Nhược Khuê rộng lượng nhường cho
Giờ cả công ty đều nghĩ thế rồi, cho nên cô không thể không tới
Nếu không có những kẻ thích đặt điều sau lưng người ta sẽ nói thế này, Khuê tỷ bị thương nằm viện mà cô ta không thèm tới thăm, đúng là bị chó tha mất lương tâm rồi, sau này tốt với ai thì tốt, đừng tốt với Tô Âm ..
Chắc chắn luôn, không phải là cô nghĩ nhiều đâu, lời người đáng sợ lắm
Vì thế Tô Âm bỏ quản lý và trợ lý, quyết định âm thầm tới thăm Khổng Nhược Khuê
Sau một phen hóa trang, Tô Âm đứng trước gương cho rằng, ngay cả mẹ ruột mình cũng chẳng nhận ra được, nên yên tâm lái xe tới bệnh viện
Ai mà ngờ bị người ta nhận ra, thậm chí còn chưa gặp được Khổng Nhược Khuê đã bị bại lộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã thế còn bị người ta réo tên giữa chỗ đông người nữa chứ
Nhìn Trần Thuật mặt mày tươi cười đi nhanh tới, Tô Tâm kích động muốn bóp tròn cái miệng của y
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh đã bao giờ nhiệt tình với tôi như thế chưa hả
Hôm họp cao tầng anh còn làm như chúng ta có mối thù sinh tử ấy ..
Tô Âm gào thét trong lòng, nhưng hiện giờ không phải lúc cho cô nghĩ nhiều rồi, đám phóng viên kéo ùa tới trước mặt, bao vây kín mít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.