Vương Tín đưa tay chỉnh lại lọn tóc rối xõa xuống trước trán Lăng Thần, cười hết sức tự tin: ” Vốn anh còn nghĩ, nếu có một nhân vật lợi hại như vậy ở bên Khổng Khuê thì tìm mọi cách để đưa về Hoa Mỹ ..
Nhưng nếu như người này là Trần Thuật, thế thì khó mà thành bạn được rồi, đời này đã không thể hợp tác thì phải hủy đi, nếu không có một kẻ tiểu nhân vô sỉ như thế rình rập ở sau lưng, người ta khó mà ăn ngủ được.”
“ Huống hồ y từ Hoa Mỹ chúng ta mà ra, trong tay nói không chừng còn nắm không ít bí mật bất lợi cho Hoa Mỹ
Ai mà biết được loại người này có thể làm chuyện điên rồ gì?”
Lăng Thần bặm môi, rưng rưng nước mắt: ” Em chỉ hi vọng mọi người sau này đừng có tranh chấp gì nữa, có thể chung sống hòa bình.”
Chung sống hòa bình à, làm gì có chuyện dễ dàng như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Tín thề hủy diệt Trần Thuật tới không còn hạt bụi nào tồn tại trên đời này, bên ngoài bẹo má Lăng Thần, yêu thương nói: ” Được rồi, còn lại là chuyện giữa nam nhân bọn anh, em không khỏe, về nghỉ đi.”
Lăng Thần gạt nước mắt, cười gượng: ” Vậy em về.”
“ Về đi, hết giờ làm anh sẽ tới thăm em.”
Lăng Thần hết sức ngoan ngoãn "vâng" một tiếng đứng dậy
Lúc này Thái Tuyết của phòng thư ký đi nhanh vào, nói vội: ” Tổng giám đốc Vương, có người gọi điện thoại tới muốn gặp anh.”
Lăng Thần vội vàng quay sang bên che giấu đôi mắt vừa khóc, Vương Tín tức giận quát: ” Nếu như ai gọi điện tới muốn gặp tôi cũng được thì tôi còn làm việc gì được nữa
Phòng thư ký các người không biết cách tiếp đãi khách tới liên hệ à
Một đám giá áo túi cơm.”
“ Anh ta nói tên là Trần Thuật, còn nói ..
Chỉ cần tôi báo tên này với tổng giám đốc, tổng giám đốc nhất định sẽ gặp.” Thái Tuyết thấp tha thấp thỏm báo cáo, cái tên này ở Hoa Mỹ còn ai lạ nữa, không biết bao phiên bản máu chó lưu truyền khắp công ty rồi, thậm chí còn rất nhiều người đồng tình với cảnh ngộ của Trần Thuật:
“ Trần Thuật?” Lăng Thần quay người lại, mặt đầy chấn động:
Đúng là thứ âm hồn bất tán mà, Vương Tín thấy Lăng Thần lần nữa thất thố thì lửa ghen tuông bốc lên ngùn ngụt trong lòng, nam nhân nào chịu được cô gái bên gối trong lòng lại đi nghĩ về nam nhân khác, cười gằn: ” Xem ra vị tổng giám Trần này vừa mới đánh thẳng một trận, không nhịn được muốn tới khoe khoang với ông chủ cũ đây
Người này, tôi rất muốn gặp đấy.”
Lăng Thần linh cảm chuyện này chẳng tốt đẹp gì, cô cũng sợ phái đối diện với Trần Thuật, nhất là có Vương Tín bên cạnh: ” Tổng giám đốc, hay là từ chối đi, không cần gặp anh ấy làm gì.”
“ Từ chối à
Lúc này làm sao anh có thể từ chối được
Anh cũng rất muốn biết, y sẽ trưng ra cái bản mặt đắc ý gì trước mặt anh.” Vương Tín càng muốn gặp Trần Thuật, hắn vẫn còn đầy đủ tự tin mình hơn hẳn Trần Thuật:
“ Nếu bạn cũ tới rồi thì phải tiếp đãi chứ, dù sao lần trước em còn chưa kịp nói một câu tạm biệt đàng hoàng.”
“ Tổng giám đốc ...”
“ Nếu em không muốn thì anh không miễn cưỡng, cứ về đi.”
Lăng Thần nghe ra chút lạnh lẽo trong câu này, cắn môi nói: ” Tôi ở lại với tổng giám đốc.”
Vương Tín cười lớn, ngay trước mặt Thái Tuyết thuận tay ôm eo Lăng Thần kéo vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cô: ” Thế mới ngoan, thư ký Thái, mời bạn cũ của chúng tôi vào đây.”
“ Vâng ạ.”
Thái Tuyết cúi đầu không dám nhìn cảnh này, cô tới Hoa Mỹ trước Lăng Thần, cũng vào phòng thư ký trước Lăng Thần, khi đó mấy cô thư ký trẻ trong phòng có ai không nhìn tổng giám đốc trẻ tuổi đẹp trai mà sinh ra mơ mộng viển vông
Ai mà không muốn một bước lên trời, ai mà không muốn từ vịt bầu thành phượng hoàng giở hết mọi thủ đoạn thu hút sự chú ý của Vương Tín
Nhưng không một ai ngờ rằng Lăng Thần tới sau, bình thường hiền lành đơn thuần lại cướp mất tiên cơ
Phòng thư ý bàn tán chuyện này không ít, tất nhiên cũng nói xấu Lăng Thần không ít
Càng không ngờ rằng chàng trai dễ mến Trần Thuật gặp ai cũng chào ấy lại là bạn trai bí mật của Lăng Thần, rồi Lăng Thần vì leo lên giường ông chủ, cho nên Trần Thuật đành cuốn xéo
Giờ bạn trai cũ của Lăng Thần quay lại, còn trực tiếp gọi điện muốn gặp Vương Tín, sẽ có phong ba gì đây
Đương nhiên những thứ đó không phải điều một thư ký nhỏ có thể quan tâm, nhưng trong lòng thầm mong ..
Phong ba này lớn hơn một chút
Mắt len lén nhìn tổng giám đốc ôm cô thư ký, không phải là lời tuyên chuyến sao, không muốn đánh nhau cũng khó
Một lát sau lại có người gõ cửa, sau giọng nói uy nghiêm của Vương Tín, Thái Tuyết đứng ở cửa báo cáo: ” Tổng giám đốc, anh Trần Thuật tới rồi.”
“ Ừ, mời tổng giám Trần vào đi ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phải rồi, nghe Lăng Thần nói, anh Trần Thuật thích uống trà, đi pha cho anh Trần Thuật ấm trà Ô Long.”
Khi Vương Tín nói ra câu này thì Trần Thuật vừa vặn tới sau lưng Thái Tuyết, trên mặt bình thản cứ như đi qua đường nghe thấy người ta hỏi "rau cải hôm nay bao tiền một mớ vậy?", những thứ người ta nghe rồi cũng bó ngoài tai rồi
Không phải cố tình tỏ ra như vậy, mà đó là cảm giác thực sự lúc này của Trần Thuật, y lần nữa khẳng định được, mình buông tay rồi, tiếng hát của cô ấy không còn êm tai nữa, nhát dao của cô ấy không còn làm y thương tâm nữa
“ Vâng, thưa tổng giám đốc.” Thái Tuyết đáp lời, hơi khom người, làm động tác mời với Trần Thuật:
“ Cám ơn thư ký Thái.” Trần Thuật khẽ gật đầu cám ơn, đi qua bên cạnh cô vào văn phòng tổng giám đốc:
Thái Tuyết tuy rất muốn chúng kiến vở kịch này nhưng lại không dám, đầu cúi thấp xoay người đi luôn, thậm chí là không dám tỏ ra là mình quen biết Trần Thuật
Trần Thuật không xa lạ gì với văn phòng này y tới báo cáo công tác vài lần rồi, lò sưởi tường phong cách Châu Âu, cháy bằng lửa điện tử, bộ ghế sô pha lớn bằng da thật màu đen xếp quanh chiếc bàn nhỏ, bàn làm việc gỗ kiểu Châu Âu được chế tác thủ công
Còn cả cô gái quen thuộc, chỉ khác trang phục xa xỉ trên người thì y chưa thấy
Lần cuối mình đi từ cái văn phòng này ra là bao giờ thế nhỉ
Trần Thuật bỗng nghiên lại nghĩ tới một vấn đề như thế, ba tháng à, hay là hai tháng nhỉ
..
Hình như chưa đến
Trần Thuật thở dài, cảm giác như đi qua một kiếp người vậy, đả kích đó với y mà nói, kinh khủng hơn vạn lần y thể hiện ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ xa xăm lắm rồi.