Trần Thuật tức điên
Y ghét nhất là bị người ta vu khống
Huống hồ là bị người thân cận nhất của mình bất tín nhiệm, cảm giác này làm người ta uất nghẹn
“ Cô đừng nói hồ đồ, tôi đâu chỉ nhìn mười lần hai mươi lần?” Trần Thuật đỏ mặt tía tai phản bác:
Khổng Nhược Khuê nhàn nhã thưởng thức trà, thong thả: ” Vậy anh xem bao nhiêu lần?”
“ Bảy mươi chín lần.” Trần Thuật lớn tiếng tuyên bố
“ Tổng giám Trần, anh chịu khó bỏ công sức thật đấy.” Khổng Nhược Khuê bị sự chịu khó của Trần Thuật làm đỏ mặt, cô chỉ thuận miệng trêu một câu, ai ngờ người ta lại đường hoàng báo ra con số như vậy:
Bảy mươi chín lần
E là máy vi tính nóng chảy luôn rồi
“ Tục ngữ nói chi tiết là ma quỷ, còn có câu thành ngữ nhìn chiếc lá biết mùa thu, những thứ đó nói cho chúng ta biết một đạo lý
Nhìn nhiều không có hại gì hết.” Trần Thuật hùng hồn tuyên bố:
Mặt Khổng Nhược Khuê càng đỏ lớn: ” Cho nên tổng giám Trần, bằng vào kỷ lục bảy mươi chín lần phát hiện ra dưới chân tôi có bọt xà phòng, từ đó tìm ra vấn đề?”
“ Tôi nhìn lần thứ hai thôi đã phát hiện ra rồi.” Trần Thuật tiết lộ:
“ Vậy vì sao lại còn nhìn thêm bảy mươi bảy lần?”
“ Bởi vì cô xinh đẹp.”
Im lặng
Bầu không khí giữa hai người nhất thời biến thành yên tĩnh, lúng túng, Trần Thuật cẩn thận hỏi: ” Giận rồi à?”
Đợi nửa ngày trời không thấy Khổng Nhược Khuê hồi âm, Trần Thuật ngẩng đầu nhìn về phía đối diện, năng lực biểu đạt ngôn ngữ mà y lấy làm kiêu ngạo tựa hồ đánh mất
“ Vì sao lại giận chứ?”
“ Tôi khen cô xinh đẹp, nói lời như thế trước mặt, tôi sợ cô hiểu lầm tôi không phải người tốt, giống đám lưu manh phóng đáng hay buông lời chớt nhả với những cô gái đi qua đường.”
“ Sao như thế được.” Khổng Nhược Khuê tủm tỉm cười: ” Anh mở weibo của tôi mà xem, mỗi ngày có hàng vạn người khen tôi xinh đẹp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu cứ khen tôi xinh đẹp đều không phải là người tốt thì cái quốc gia này có biết bao nhiêu người xấu chứ?”
Ái chà, Trần Thuật câm nín rối, không ngờ trên đời này có kỳ nữ mặt dày như thế
Thực sự Trần Thuật không biết vì sao tự nhiên mình không kìm được nói ra một câu không nên như thế, nói ra rồi liền có chút hối hận
Khổng Nhược Khuê tuyệt đối không phải cô gái để nam nhân nói ra những câu bông đùa chớt nhả, may mà phản ứng của cô khiến y thở phào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Nhược Khuê chớp chớp mắt, một tay cầm củ khoai, tay chống cằm nhìn Trần Thuật hứng thú: ” Nhưng mà anh khen so với họ dễ nghe hơn.”
“ Vì sao?” Trần Thuật hỏi, y đúng là đã vào weibo của Khổng Nhược Khuê xem rồi, đám fan khen cô thành tiểu tiên nữ trên trời dưới đất độc nhất vô nhị đem xinh đẹp trí tuệ và ưu nhã thiện lương hội tụ làm một vậy:
“ Vì anh là tổng giám Trần.” Khổng Nhược Khuê nhoẻn miệng cười
“ À thì ra tôi được lời vì là người quen sao?”
“ Đúng thế, chẳng lẽ bởi vì anh đẹp trai hơn bọn họ à?”
“ Tướng mạo cũng là điểm mạnh của tôi mà.”
Dì Hai ở trong bếp ở trong bếp nấu nướng chợt thấy phòng khách im ắng hẳn xuống, tò mò ngó đầu nhìn, chỉ thấy một đôi nam nữ ngồi đối diện nhau, người uống trà, người ăn khoai, tựa như ai làm việc nấy chẳng liên quan
Chỉ là quan sát một lúc thấy vấn đề, thi thoáng ánh mắt chạm nhau là lại mỉm cười, không biết có phải bà tưởng tượng không mà cảm giác tựa như thấy mật ngọt từ ánh mắt nụ cười đó, tuy có chút lúng túng bẽn lẽn trong đó, song càng thêm chân thật
Bà cũng mỉm cười, rụt đầu lại tập trung vào công việc
Ôi, tuổi trẻ, thật hâm mộ
Con bé cũng đến tuổi nên có bạn trai rồi, chứ suốt ngày quấn lấy con bé Vũ Khiết đó, làm lắm lúc bà lo Khổng Nhược Khuê không thích nam, lần này khỏi lo rồi, có lẽ bản thân con bé chưa nhận ra đâu, nhưng bằng kinh nghiệm lâu năm của họ không thể sai
“ À phải, tôi nghĩ phía Hoa Mỹ đã coi trọng lợi ích như thế, vậy thì tôi phải xẻo một miếng từ chỗ bọn họ, khiến bọn họ phải biết đau đớn, cho dù không thể đánh gãy sống lưng họ, cũng phải chặt gãy một cánh tay.” Không biết qua bao lâu Trần Thuật mới nhớ ra còn chuyện chính chưa xong: ” Tôi muốn lấy quyền đại diện của DSN cho cô.”
“ Giày thủy tinh sao?” Khổng Nhược Khuê không vui mừng mà trầm ngâm: ” Có không ít người tranh giành vị trí người đại diện cho giày thủy tinh DSN, cuối cùng rơi vào tay của Đinh Tinh của Hoa Mỹ.”
“Liệu bọn họ có chịu nhả ra không, còn cả phía DSN có đồng ý không
Điều kiện lựa chọn của bọn họ phải nói là cực kỳ hà khắc, không phải là ai muốn thay thế cũng được đâu.”
“ Bọn họ cũng nói như thế, nhưng tôi tin giày thủy tinh đi vào chân cô sẽ càng gợi cảm hơn ở chân Đinh Tinh.”
Có kinh nghiệm một lần rồi, lần này Trần Thuật khen trơn tru hơn nhiều: ” Sở dĩ tôi muốn lấy của họ điều này, vì đây chắc chắn là một trong số quyền đại diện quan trọng nhất của Hoa Mỹ.”
“Có lẽ phí đại diện không nhiều, nhưng theo tôi tìm hiểu tập đoàn DSN muốn đầu tư khoản tiền lớn quay loạt phim về công chúa giày thủy tinh, người đại diện là một trong số nhân tuyển nữ chính
Nếu như được chọn, sẽ chiếu trên phòng vé toàn cầu ...”
“ Đúng vậy, đó cũng là nguyên nhân khiến người ta cạnh tranh kịch liệt như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trong đó đã có lợi ích lớn như thế, Hoa Mỹ càng không muốn buông tay.” Khổng Nhược Khuê tò mò vì nhìn Trần Thuật có vẻ ăn chắc lắm:
“ Đương nhiên, cho nên chúng ta phải gây chút áp lực với Hoa Mỹ, đợi khi bọn họ thấy không còn cách nào khác, thế nào cũng sẽ nghĩ ra biện pháp giải quyết vấn đề.”
“ Kệ.” Khổng Nhược Khuê giở giọng đại tiểu thư lười biếng: ” Dù sao chuyện này giao cho anh là được.”
Đúng lúc này trong phòng có tiếng chuông cửa, cắt ngang câu chuyện của họ
Trần Thuật đi ra nhìn màn hình, quay lại bảo Khổng Nhược Khuê nói: ” Bạch Khởi Nguyên tới.”
“ Cứ bảo tôi không có nhà.” Khổng Nhược Khuê thuận miệng nói luôn, cô về nhà chính là muốn trốn đám khách tới thăm suốt:
Trần Thuật nói vào trong ống nghe: ” Khổng Khuê không có nhà.”
Nói xong rồi Trần Thuật với Khổng Nhược Khuê mới ngớ ra nhìn nhau, phát hiện vấn đề không ổn cho lắm
Nơi này là nhà Khổng Nhược Khuê, vậy mà Trần Thuật ra nói là cô không có nhà, thế thì mối quan hệ của bọn họ là cái gì?