Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 223: Tôi sợ sẽ thích anh ấy




Buổi tối ngày hôm đó không chỉ một mình Thang Đại Hải muốn uống rượu, Tạ Vũ Khiết về phòng tranh ngồi bần thần một lúc, sau đó đứng dậy đi ra ngoài
Khu biệt thự Tử Viên
Nhìn Tạ Vũ Khiết mặt mày mệt mỏi đi vào, Khổng Nhược Khuê quan tâm hỏi: ” Muộn vậy mới xong việc sao?”
“ Tâm tình không tốt, muốn tìm cô uống rượu.” Tạ Vũ Khiết đặt chai rượu vang lên bàn, đi thẳng xuống bếp tìm đồ mở chai: ” Này, không quấy rầy cô nghỉ ngơi chứ?”
“ Tôi chỉ gãy chân chứ có phải là bệnh năng gì đâu mà quấy nhiễu, còn đang buồn chết đây này.” Khổng Nhược Khuê giang tay ra, vẻ mặt đầy thâm tình: ” Honey, có gì ủy khuất cứ thổ lộ với tôi, tôi là cái hốc cây, là chỉ cần cô cần, có thể tìm tôi bất kỳ lúc nào.”
Phựt
Tạ Vũ Khiết rút nút chai, một tay cầm chai rượu, một tay cầm hai cái ly đi ra: ” Sau đó cô lấy đó làm linh cảm diễn xuất cho mình chứ gì?”
“ Làm gì có chuyện đó.” Khổng Nhược Khuê phủ nhận: ” Tôi chưa bao giờ tiết lộ đời tư của bạn bè.”
“ Còn nói không à, vậy cái nhân cách kép của cô trong Bí mật còn chẳng phải là mượn rất nhiều trải nghiệm của dì Hai à
“ Tạ Vũ Khiết không khách khí vạch mặt:
“ Vì kinh nghiệm của dì ấy có rất nhiều tính đại biểu.” Khổng Nhược Khuê bĩu môi: ” Chứ bằng vào chút câu chuyện ái tình máu chó của cô, muốn tôi bắt chược thì chưa đủ tư cách đâu.”
“ Phải phải phải, ai chả biết Khổng đại tiểu thư cô ghê gớm, những thứ bình thường không để vào mắt.” Tạ Vũ Khiết đặt một ly rượu vang tới trước mặt Khổng Nhược Khuê: ” Vậy thì tổng giám Trần của cô thì sao
Đem so với Bạch Khởi Nguyên, anh ấy chỉ là một người bình thường.”
“ Anh ấy bình thường chỗ nào?” Khổng Nhược Khuê cầm ly rượu vang lên lắc khe khẽ, cười tươi như hoa: ” Anh ấy chẳng bình thường chút nào hết.”
“ Dù sao tôi cũng chẳng nhìn ra anh ấy có chỗ nào bất phàm.” Tạ Vũ Khiết uống một hơi hết nửa ly rượu: ” Mặc dù tôi tán đồng cô kiếm chàng trai yêu đương để trải nghiệm, song nên lựa chọn chút chứ.”
“ Bạch Khởi Nguyên lặng lẽ ở bên bảo vệ cô bao năm, tới ngay cả tôi cũng bị cảm động, tôi còn nghĩa ánh mắt cô quá cao, nhất định tìm nam nhân tài mạo song tuyệt, không ngờ rằng cô lại vừa mắt một anh chàng nhân viên văn phòng bình thường.”
Khổng Nhược Khuê cao giọng: ” Tôi vừa mắt cái gì chứ?”
“ Thôi đừng chối, cô không nhận ra ánh mắt của mình nhìn người ta, cứ như hận không thể nuốt người ta vào bụng ấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi lần nhìn thấy người ta là mắt long lanh như muốn chảy ra nước ..
Cô có biết đến tôi cũng xấu hổ thay cho cô không hả?”
“Cô không biết kiềm chế một chút à, cô mà tiểu tiên nữ cái gì, trông như tiểu dâm nữ ấy.”
Tạ Vũ Khiết nhìn Khổng Nhược Khuê từ trên xuống dưới một lượt: ” Rốt cuộc không nén được lòng xuân nữa rồi à
Đừng nói với tôi cô thất thân với người ta rồi nhé.”
Lỗ tai Khổng Nhược Khuê đỏ rần: ” Cô muốn tới tâm sự hay là muốn gây sự đấy hả?”
“ Nếu như cô nói cho tôi biết giữa cô và tổng giám Trần rốt cuộc là thế nào, tối hôm nay tôi làm cái hốc cây cho cô.” Tạ Vũ Khiết nâng lý lên cười rất gian: ” Nhìn bề ngoài không thấy tổng giám Trần có chỗ nào hơn người, chẳng lẽ biểu hiện nào đó đặc biệt mạnh mẽ, ví như trên giường ...”
“ Phì, phì, có mà cô mới thế, tôi và tổng giám Trần không có chuyện gì cả, cô nói chuyện của cô đi, gặp chuyện không vui lại lấy người ta ra phát tiết, còn nhận là bạn người ta.” Khổng Nhược Khuê tất nhiên không chịu khai báo: ” Sao vậy, lại cãi nhau với Bàn Đại Hải à?”
“ Cái gì mà Bàn Đại Hải?”
“ Không phải là có một loại Trung dược tên là Bàn Đại Hải sao ..
Khi nào tôi không nhớ họ anh ta là gì liền gọi là Bàn Đại Hải, dù sao cái mặt anh ta to như thế, gọi vậy chẳng sai.”
Tạ Vũ Khiết phì cười: ” Cô cũng giỏi đặt biệt danh cho người ta thật đấy.”
“ Chúng tôi tới phim trường mỗi ngày tiếp xúc với bao nhiêu người
Tham gia một hoạt động gặp bao người
Đại đa số chỉ gặp mặt một hai lần, nói chuyện một hai câu, làm sao nhớ hết được tên?”
“ Nếu người ta chủ động bắt chuyện với cô, cô lại quên tên người ta hoặc là từng gặp người ta thì thất lễ lắm, còn dễ bị người ta chửi sau lưng là kênh kiệu làm cao.”
Khổng Nhược Khuê nghênh mặt: ” Cho nên tôi gặp ai sẽ tìm đặc điểm đặc trưng dễ nhớ nhất người đó, sau đó gán cho họ một cái biệt danh quen thuộc, thế là có thể gọi ngay ra tên của họ ..
Làm người ta vui mừng cảm động, thiện cảm tăng mạnh, kỳ thực ngoài cái biệt danh đó ra thì tôi chẳng nhớ gì đâu.”
“Thế nào, thấy tôi lợi hại không?”
“ Biết cô lợi hại rồi.” Tạ Vũ Khiết nhìn cái bộ dạng "mau mau khen tôi đi" của Khổng Nhược Khuê mà không nhịn được cười.” Có được vị trí hôm nay quả nhiên không phải đơn giản.”
“ Chủ yếu là vì dung mạo xinh đẹp vô song và diễn xuất tuyệt vời của tôi thôi.” Khổng Nhược Khuê khiêm tốn: ” Nếu không người nỗ lực nhiều như thế, vì sao lại là tôi lên được đỉnh cao?”
“ Tiểu Khuê, cô có biết cái điệu bộ vừa rồi của cô rất giống một người không?”
“ Giống cha tôi hả?”
“ Giống tổng giám Trần đấy, nhất là vẻ mặt khi nói chuyện, nụ cười chân thành, đôi mắt sáng, ngữ khí rất nghiêm túc, cứ như nội tâm hai người đều kiên định cho rằng là như vậy ấy.”
“ Thế à, tôi không để ý đấy.” Khổng Nhược Khuê ngẫm nghĩ: ” Mà cô nói cái gì mà tôi giống anh ấy chứ
Bản tiểu thư bao năm qua vẫn thế, còn phải bắt chước ai à, nếu giống thì có mà anh ấy giống tôi thì cô, nhất định là gần đèn thì sáng rồi.”
“ Ừ, thì người ta giống cô, hai người ảnh hưởng lẫn nhau, cái đó gọi là tướng phu thế đấy.”
“ Tạ Vũ Khiết ...” Khổng Nhược Khuê đặt ly rượu xuống:
“ Được rồi, được rồi, không trêu cô nữa.” Tạ Vũ Khiết lại rót đầy rượu cho cả hai: ” Hôm nay tôi và Bàn Đại Hải ..
À không phải, Thang Đại Hải, Tiểu Khuê, tôi ghét cô, cô làm tôi quen miệng rồi kìa.”
Khổng Nhược Khuê cười gập cả người: ” Cô không thấy Bàn Đại Hải nghe hay hơn Thang Đại Hải à
Hơn nữa lại còn dễ nhớ, đọc thuận miệng
Dù sao anh ta cũng tên Đại Hải, lại hơi béo, sau này chúng ta gọi anh ta là Bàn Đại Hải đi.”
“ Anh ấy béo chỗ nào, tối đa chỉ là có chút thịt thôi, không thể tính là béo.”
“ Thế mà chưa béo à
Trong giới chúng tôi thế là vượt thể trọng nghiêm trọng rồi, bằng vào cái mặt của anh ta mà đặt trên màn hình, cả khung hình chỉ còn lại anh ta, căn bản không thấy phía sau nữa.”
“ Khổng Nhược Khuê, cô nghiêm túc một chút.”
Không hổ danh là diễn viên phái thực lực, Khổng Nhược Khuê lập tức đối sang khuôn mặt nghiêm túc như thẩm phán trên tòa: ” Được, cô nói đi, hôm nay hai người gặp nhau, rồi sao nữa?”
Tạ Vũ Khiết lại uống hết ly rượu mới từ từ đem chuyện ở phòng công tác kể ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Nhược Khuê vỗ tay khen hay: ” Bàn Đại Hải rất man đấy, mặc dù không thích cô mà vẫn đứng ra bảo vệ, rất có trách nhiệm, mặt này tôi cộng điểm cho anh ta.”
“Trước kia tôi thấy anh ta quá thiếu tố chất, không ngờ vào thời khắc quan trọng anh ta lại đứng ra bảo vệ cô .
Oa, đánh trúng trái tim thiếu nữ của bà đây rồi
Vũ Khiết này, dù sao cô cũng không thích nam nhân nào, theo Bàn Đại Hải quách, nam nhân chỉ cần là người có trách nhiệm thì không thể quá tệ đâu
Cái khác có thể dần dần cải tạo.”
“ Trước kia tôi cũng nghĩ thế.” Tạ Vũ Khiết cười buồn:
“ Giờ thì sao?”
“ Tôi nói với anh ấy là tôi muốn hủy đính hôn, tôi sẽ thuyết phục cha mẹ mình đổi ý.”
“ Vì sao
Đã biết anh ta là người không tệ như thế, trước kia miễn cưỡng chấp nhận, vậy mà giờ lại thay đổi?” Khổng Nhược Khuê không hiểu nổi cô bạn mình nữa:
“ Tôi sợ tôi thích anh ấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.