Quán bar King
Đây là một bar whisky chính tông nhất, thợ pha chế được truyền thừa từ một trong ba bậc thầy whisky thế giới, có cái danh đó, nơi này thành chỗ tụ tập của những người yêu thích whisky
Thang Đại Hải nâng ly Laphroaig Airdeas nói: ” Nào, chúc mừng chúng tôi giải trừ hôn ước, cạn.”
“ Cạn.” Trần Thuật và Lý Như Ý cụng mạnh với hắn:
Phong trần tam hiệp đồng loạt tiêu sái uống hết rượu trong ly, Thang Đại Hải vỗ tay: ” Nào, mỗi người một ly nữa.”
Thợ pha chế mặc sơ mi trắng, ghi lê đen lập tức rót thêm rượu cho ba người, lịch sự làm động tác mời
Thang Đại Hải lần nữa nâng ly: ” Chúc mừng chúng tôi giải trừ hôn ước, làm thêm lý nữa, cạn.”
“ Cạn.” Hai người kia nhìn nhau nhưng vẫn nâng ly:
Thang Đại Hải lại gõ gõ bàn ra hiệu thêm rượu, lần thứ ba nâng ly: ” Chuyện cao hứng như vậy, phải cạn thêm ly nữa.”
Thế nhưng lần này Trần Thuật kéo tay hắn xuống: ” Anh mà cứ uống như thế, tôi và Như Ý sẽ hiểu lầm không phải anh đang ăn mừng mà là uống rượu giải sầu đấy.”
Thang Đại Hải đỏ mặt tía tai, hận không thể thề độc với hai người anh em: ” Làm gì có chuyện đó, làm sao mà lại phải uống rượu giải sầu, thái độ của tôi với cô ta thế nào, các cậu còn không biết à?”
“Như Ý, cậu nói đi, trước kia có phải tôi liên tục thúc giục Trần Thuật giúp tôi phá hôn ước này không
Thời đại nào rồi mà còn xem mắt, còn gia tộc thông hôn ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoang đường, tôi là người chủ trì chuyên mục tình cảm trứ danh, là nhân vật có tiếng tăm vai vế, ai lại đi làm cái chuyện thế à?”
Trần Thuật nghiêng người sang hỏi Lý Như Ý: ” Anh thấy thế nào?”
“ Nói trúng tim đen rồi.” Lý Như Ý còn bổ sung: ” Thẹn quá hóa giận.”
“ Này tôi nói hai cậu có ý gì thế hả
Có phải là anh em của tôi không?” Thang Đại Hải nổi nóng vỗ bàn: ” Tôi cao hứng, tôi vui vẻ, tôi lấy lại được tự do, tôi mời anh em tốt nhất uống rượu, vậy mà các cậu đối đãi với tôi như vậy đấy à?”
Trần Thuật vội vàng nâng ly: ” Vậy thì chúng ta chúc mừng người anh em tốt Thang Đại Hải lấy lại được tự do.”
Keng một cái muốn vỡ cốc, cả ba người cùng ngửa cổ uống cạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Như Ý đặt ly xuống: ” Rốt cuộc là sao?”
Sẵn bức xúc trong lòng, lại thêm rượu vào lời ra, Thang Đại Hải nghiến răng nói: ” Các cậu nói xem, nữ nhân đó có phải mắc bệnh thần kinh không, lúc đầu tôi không đồng ý thì cô ta im thin thít.”
“ Giờ anh đồng ý rồi thì cô ấy lại không đồng ý à?” Trần Thuật tò mò hỏi:
“ Không phải thế.” Thang Đại Hải rối rít phủ nhận: ” Ý tôi là ..
Tôi muốn nói à .
Bằng vào cái gì chứ
Xưa nay chỉ có Thang Đại Hải tôi đá người ta, đã bao giờ tôi bị nữ nhân đá chưa
Chưa, never … Cô ta làm thế khiến thể diện tình thánh của tôi để vào đâu
Loại chuyện này mà truyền đi, đám con gái bị tôi đá sẽ đốt pháo hoa ăn mừng, các cậu có biết không?”
Nghe thật không cách nào thông cảm được, nhưng là anh em, Trần Thuật đành phải trái lương tâm đứng về phía Thang Đại Hải: ” Vậy thì anh đừng để bọn họ biết là được.”
“ Nhân vật chói mắt như tôi, nhất cử nhất động có không biết bao nhiêu người chú ý, tôi đổi kiểu tóc còn lên trang nhất, huống hồ là chuyện lớn như đính hôn
Không biết thiếp mời đã phát ra bao nhiêu cái rồi, làm sao mà thu lại được.”
“ Nói cứ như mình là Khổng Khuê ấy.” Lý Như Ý lẩm bẩm:
“ Lý Như Ý, cậu vừa nói cái gì?” Thang Đại Hải quát:
“ Có nói gì đâu.” Lý Như Ý mặt tỉnh bơ chối, không dại cho Thang Đại Hải cái cớ trút giận:
Trần Thuật vội vàng xen ngang: ” Vậy tiếp theo đây anh định làm thế nào?”
“ Chả định làm thế nào hết.” Thang Đại Hải hung hăng ngửa cổ uống hết ly rượu, nốc tì tì nãy giờ, lời nói cũng có chút hơi men rồi, hắn vung tay lên: ” Kế hoạch ra sao thì cứ thế mà làm.”
Trần Thuật trố mắt hỏi: ” Sao, anh không muốn giải trừ hôn ước à?”
“ Đương nhiên là tôi muốn, nhưng loại chuyện này nhất định phải do tôi đề xuất ra, do tôi chủ động
Bằng vào cái gì mà cô ta thích giải trừ là giải trừ, vậy thể diện Thang Đại Hải tôi bỏ đi đâu
Kết thúc như thế này, tôi sẽ trở thành trò cười ở Hoa Thành.” Thang Đại Hải giơ tay thêm rượu:
“ Cho nên anh vẫn muốn tiếp tục à?” Trần Thuật cẩn thận xác nhận lại lần nữa, cảm giác chuyện không giống như bề ngoài:
“ Đúng.” Thang Đại Hải cực kỳ cương quyết: ” Cô ta càng muốn giải trừ hôn ước, tôi càng không để cô ta toại nguyện, hai cậu thấy có đúng không?”
“ Chẳng liên quan tới tôi.” Lý Như Ý vạch rõ giới hạn, loại chuyện này dù là anh em, hắn cũng không tán đồng, tuyên bố ngoài cuộc:
“ Liên quan quái gì tới cậu chứ
Không mượn cậu thêm chuyện.” Thang Đại Hải trừng mắt:
“ Vậy là anh thực sự muốn cưới cô ấy.” Trần Thuật thì vẫn chịu khó tìm hiểu tâm sự thật của Thang Đại Hải:
“ Đương nhiên không phải.” Thang Đại Hải cúi đầu nhìn rượu màu vàng kim trong ly: ” Tôi muốn để tất cả mọi người biết, là tôi không cần cô ấy.”
“ Trẻ con, ấu trĩ.” Lý Như Ý lại không nhịn được lại xen vào
Thang Đại Hải sửng cồ: ” Trẻ con chỗ nào
Ấu trĩ chỗ nào
Đây là chuyện liên quan tới tôn nghiêm của nam nhân biết không hả?”
“ Đồng ý với Như Ý, anh nói thế nghe càng ấu trĩ.” Trần Thuật khẽ thở dài, thăm dò nãy giờ đại khái đoán được tâm kết ở đâu rồi:
Trước kia Thang Đại Hải không có bất kỳ chút cảm tình nào với Tạ Vũ Khiết, bên kia cũng thế, anh không thích tôi, tôi chẳng vừa mắt anh, hai người thuộc loại nhìn nhau đã ghét
Chỉ vì áp lực gia đình, bọn họ lại không có người mình thích, thôi thì đập nồi dìm thuyền làm liều, muốn thử xem sao
Đằng nào thì cưới ai cũng thế, không phải à
Nhưng mà không hiểu ra sao, bọn họ ngày ngày chửi bới nau, xúc xiểm nhau, đả kích nhau, trừng mắt với nhau, đột nhiên dần dà trong lòng có nhau
Có lẽ phân lượng còn rất nhỏ thôi, nhỏ tới mức cả hai đều không ý thức được sự tồn tại của đối phương
Nhưng thực sự là trong lòng họ có một vị trí cho đối phương, chỉ là họ không muốn tin, càng không muốn thừa nhận
Ai nói chỉ có một con đường dẫn tới tình yêu chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có những hạt rải ra đồng, có những hạt giống có khi rải lên nóc nhà, thậm chí là tảng đá, chỉ cần gió xuân thổi tới, mặt trời chiếu lên, chúng vẫn vươn lên đâm chồi nảy lộc, nở ra đóa hoa mỹ lệ
Có lẽ như vậy cũng tốt, như vậy mới có thể thoát khỏi quá khứ thương tâm, thành Thang Đại Hải chân chính
Quá tuyệt vời, tư liệu nào tốt hơn cuộc sống chứ?