Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 227: Thỏa thuận tiền chiến (1)




Thời đại internet cái gì cũng nhanh, đặc biệt là tin tức, Trịnh Chi Mẫn tới cục công an thú tội hãm hại Khổng Nhược Khuê, chỉ vài phút sau không biết là ai đã tung tin lên mạng, tức thì điện thoại của cục công an kêu muốn cháy máy
Bên trong giới giải trí chỉ cần có chút gió lay cỏ động gì đó đã ồn ào trên internet, huống hồ là tin tức mang tính đề tài mười phần thế này, đêm qua sau một loạt phân tích của fan Khổng Nhược Khuê còn có fan nhà khác vì mang đủ loại tâm lý nói bóng nói gió bảo bọn họ hoang tưởng, giờ tất cả tắt tiếng, dư luận hoàn toàn ngả về một phía
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Khuê bị hãm hại, góc tối giới giải trí
Đây là tiêu đề của một trang tin đầu tiên nắm được tin tức này, đồng thời đưa cả lý lịch đơn giản của Trịnh Chí Mẫn
- Nữ nhân kia chán sống rồi hay sao
Dám đụng vào tiểu tỷ tỷ của chúng ta
Đằng sau bình luận này là ba biểu tượng dao đẫm máu, có lẽ là tiếng lòng đại đa số fan Khổng Nhược Khuê lúc này
- Khuê tỷ một năm rồi không nhận phim, rất ít tham gia tiết mục, đến quảng cáo cũng hạn chế, chị ấy xưa nay không tranh đoạt cái gì của ai, vậy mà các người còn chưa thỏa mãn à, còn muốn hại chị ấy, có còn là con người nữa hay không
Một fan uất ức bình luận
- Chỉ vì ghét tiểu tỷ tỷ của chúng ta à
Nói dối, tôi không tin đơn giản như thế, nhất định có kẻ phía sau giật dây, Đông Chính, các người không làm rõ ràng chuyện này, chúng tôi không tha các người
Một số ít theo thuyết âm mưu nghi ngờ, song lần này nghi ngờ đúng rồi, bình thường vì thích Khổng Nhược Khuê mà bọn họ có thể xem là ủng hộ Đông Chính, ở các lễ trao giải nếu có nghệ sĩ Đông Chính tham gia, họ thuận tay bỏ một phiếu, nhưng nếu cảm giác Đông Chính đối xử không công bằng thần tượng nhà mình, vậy thì trở mặt là tất nhiên
Đám Khổng Tước xưa nay có tiếng tương đối lành tính, lần này không biết ở ngóc ngách nào chui ra, chửi rủa không còn kiêng dè một chút nào nữa, không chỉ chửi thủ phạm mà ngay cả đám hôm qua móc mỉa bọn họ cũng bị chụp lại màn hình rồi đưa lên tế sống
Studio quay chụp quảng cáo kia lập tức lên tiếng thanh minh hành vi của Trịnh Chi Mẫn là cá nhân, không đại diện cho công ty, bọn họ gửi lời xin lỗi tới Khổng Nhược Khuê, đồng thời tuyên bố đuổi việc và khởi kiện Trịnh Chi Mẫn
Hành động nhanh như thế tất nhiên là do hai đồng nghiệp trở về đã nói mọi chuyện, nên có chuẩn bị trước, thế nhưng làm nguôi cơn giận của fan, một số fan đã tìm tới tận nơi, không ngờ studio này đóng cửa treo biển “điều chỉnh nội bộ, tạm thời đóng cửa”
Một trong số bên quan tâm tới sự kiện này nhất không nghi ngờ gì đó là CE, phía CE thực sự được một phen toát mồ hôi hột, nếu bọn họ thay thế Khổng Nhược Khuê, sau đó chuyện này vỡ lở ra, thế thì bây giờ họ xong đời rồi, CE chỉ còn đường đóng cửa, cuốn gói khỏi Trung Quốc mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nên Miya khẩn cấp báo cho Franco, Franco ra chỉ thị, cần nhanh chóng đạt được thỏa thuận mới với Khổng Nhược Khuê, thậm chí có thể nhường ra thêm chút lợi ích, chỉ khi nào thỏa thuận mới hoàn thành bọn họ mới có thể hoàn toàn yên tâm là mình thoát khỏi cơn bão này
Cơn giận của đám Khổng Tước ngày một lớn, người tụ tập trước cổng Đông Chính ngày một đông, nhưng Đông Chính chưa đưa ra bất kỳ tuyên bố nào
Chuyện này không thể không nói có chút bất thường
Fan hâm mộ vì chuyện này chửi rủa, nhưng người trong nghề thì bắt đầu nhìn chuyện này với ánh mắt nghiêm túc hơn
Chuông điện thoại lần thứ ba vang lên, Trần Thuật không nhận máy ngay, căn dặn công việc với thư ký xong đợi cô đi rồi mới thong thả nhấc máy: ” Chào buổi sáng, tổng giám đốc Vương.”
“ Trần Thuật, tôi muốn nói chuyện với cậu.” Vương Tín nói ngắn gọn đi thẳng vào chủ đề, giọng nghiêm nghị pha chút lạnh lùng:
“ Được, lần trước tôi tới Hoa Mỹ, lần này làm phiền tổng giám đốc Vương tới Đông Chính đi.” Trần Thuật nhấp một ngụm cà phê, thong thả nói:
Phía bên kia hồi lâu không có câu trả lời
Đông Chính và Hoa Mỹ là đối thủ cạnh tranh thì tất nhiên quan hệ giữa Vương Tín và Lật Côn cũng cơm chẳng lành canh chẳng ngọt
Ở một số trường hợp công chúng, hai người gặp nhau cũng tối đa là gật đầu, không có bất kỳ giao lưu nào
Trần Thuật đưa ra yêu cầu này, không khác gì gây khó dễ cho người ta
Nếu như mình tới Đông Chính, chẳng phải là biểu hiện nhận thua à, còn là Hoa Mỹ đã thua Đông Chính
“ Anh biết điện thoại của tôi, khi nào tới báo một tiếng là được.” Trần Thuật không tốn công chờ đợi nữa, cúp máy luôn:
Cầm cốc cà phê rời ghế ngồi ra cửa sổ, từ trên tầng cao nhìn xuống, ngoài kia là thành phố tất nập, dòng Châu Giang chảy cuồn cuộn, ngồi trên cao nhìn xuống, lòng có chút thỏa mãn
Mới chỉ là một chút thôi, chuyện chưa kết thúc, Trần Thuật không thả lỏng, tuy y không cố tình báo thù, nhưng khi có cơ hội mượn việc công làm chuyện tư thì cũng không ngại cho phía Hoa Mỹ thêm vài cú đạp
Trần Thuật không hận, y không nói dối, chỉ là từ "hận" vừa chưa đủ biểu đạt hết tâm tình của y
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điện thoại để bàn reo lên, Trần Thuật vươn tay nhận máy: ” A lô, tôi là Trần Thuật.”
“ Tổng giám Trần, tới văn phòng tôi một chuyến.”
“ Vâng, chờ chút.”
Trần Thuật gõ cửa văn phòng Lạc Kiệt, cửa để mở sắn, Lạc Kiệt từ sau máy vi tính ngẩng đầu, ra hiệu Trần Thuật ngồi xuống ghế sô pha rồi mới đi tới: “ Tổng giám Trần, tin tức liên quan tới Khổng Khuê đang lưu truyền trên mạng, cậu đã xem rồi chứ?”
Trần Thuật gật đầu: ” Tôi xem rồi, mới sáng sớm tới công ty đã thấy mọi người túm năm tụm ba bàn tán, lại còn có fan Khổng Khuê vây cửa, tôi muốn không biết cũng khó.”
“ Tổng giám Trần có suy nghĩ gì?” Lạc Kiệt ngồi xuống ghế, mắt quét qua quét lại trên mặt Trần Thuật, tựa hồ tìm kiếm sơ hở hay bí mật nào đó:
“ Tôi thấy độ đáng tin rất cao.” Trần Thuật thẳng thắn:
“ Ừm, tôi cũng có suy nghĩ này, nói vậy xem ra chuyện này không liên quan tới tổng giám Trần rồi.”
“ Tổng giám Lạc hoài nghi tôi làm sao?”
“ Có được video hiện trường, cùng thao tác lão luyện thế này, tất nhiên không phải bất kỳ ai cũng làm được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.