“ Khi nào Vương Tín tới?” Lạc Kiệt cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng không thành công, chính hắn còn nghe ra được giọng mình lạc đi, không giữ được vẻ uy nghi như thường ngày:
Trần Thuật đưa tay lên xem đồng hồ: ” Đại khái là chừng 11 giờ.”
Lạc Kiệt nheo mắt: ” Hai người đã hẹn nhau rồi à?”
“ Không.” Trần Thuật mỉm cười: ” Tôi đoán đấy.”
Đoán
Lạc Kiệt suýt phun cà phê ra ngoài, vố bàn mắng Trần Thuật, đoán, chuyện này mà y lại đoán à
Không thể nào, chắc chắn y chưa nói hết
Lạc Kiệt không trả lời, Trần Thuật cũng không gấp
Y biết ở chuyện này, mình đã làm rất nhiều việc phạm vào kỵ húy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu đúng ra khi xảy ra chuyện như thế, y trước tiên phải tập hợp toàn bộ phòng kế hoạch tới thảo luận, thậm chí phải báo cáo lên cao tầng trước, đợi lãnh đạo vỗ bàn rồi mới có thể hành động
Vậy nhưng như thế quá chậm, có nguy cơ lộ thông tin, hai bên là đối thủ của nhau nhiều năm, không tin không gài người hoặc ít nhất có quan hệ với người bên kia, đến Thang Đại Hải còn thông qua quan hệ của hắn biết chuyện ở Đông Chính nữa là
Đồng thời chưa rõ khả năng thực thi tới đâu, dù sao đâu phải ai cũng tin tưởng y như Khổng Nhược Khuê, thậm chí còn có tiếng xấu, chứng cứ chưa đầy đủ
Giờ đây mình đã làm xong tất cả mọi việc rồi, tương đương với việc gạt Lạc Kiệt sang một bên, nếu như cao tầng hỏi Lạc Kiệt, hắn sẽ có tội thất trách
Bởi thế Trần Thuật tin Lạc Kiệt không còn cách nào khác là tham gia vào cuộc đàm phán với Hoa Mỹ, như thế sẽ chính danh cho toàn bộ hành động của y
Đương nhiên Lạc Kiệt không phải không có lợi, Vương Tín đã phải tới đây, chứng tỏ kế hoạch thành công, Lạc Kiệt cũng sẽ có phần trong đó
Trần Thuật không ngốc mà đi tranh đoạt quyền khống chế phòng kế hoạch với Lạc Kiệt lúc này, vì y còn chưa nắm được bên trong phòng kế hoạch, ai là người của Lạc Kiệt, trên cao tầng, bao nhiêu người là đồng minh của cha con hắn
Thế nên không thể hoàn toàn gạt hắn qua bên, có công phải cho hắn một phần
Đương nhiên nếu Trần Thuật làm không tốt, Lạc Kiệt cũng phải gánh lấy một phần trách nhiệm
Không có lý do nào không kéo Lạc Kiệt vào trò chơi "tấn công và phòng thủ" này
Đây coi như cũng có thể xem là một sự bù đắp cho hành vi "thất lễ" của Trần Thuật trước đó, tỏ thiện chí với cấp trên
Cả phòng kế hoạch lúc này phải đồng lòng, mọi người ai lo phận sự người nấy mới phù hợp với lợi ích của Trần Thuật
“ Buổi sáng tôi không có lịch trình gì, cùng tổng giám Trần đi gặp tổng giám đốc Vương của Hoa Mỹ cũng tốt.”
Lạc Kiệt hai mắt láo liên, sắc mặt biến đổi liên hồi cuối cùng đột nhiên chuyển thành nụ cười vui vẻ tỏ thái độ lãnh đạo rộng lượng: ” Tổng giám đốc Vương không phải là người dễ nói chuyện đâu, vậy mà có thể mời hắn tới Đông Chính làm khách, thể diện của tổng giám Trần rất lớn
Dù tôi ra mặt cũng chưa chắc làm được.”
Nghe Lạc Kiệt câu nào cũng đặt hết công lao lên mình, vạch rõ giới hạn, Trần Thuật không hiểu sao, công thì hắn muốn, trách nhiệm thì không: ” Chủ yếu là do họ có tật nên giật mình thôi.”
“ Tổng giám Trần nếu hiện giờ không có việc gì, không bằng tôi bảo thư ký pha một ấm trà, hai ta vừa uống vừa tán gẫu
Cậu kể cho tôi xem Hoa Mỹ có tật thế nào, nếu không lát nữa gặp mặt rồi mà không rõ tình huống, nói lỡ lời thì mất mặt lắm.”
“ Được uống trà ngon của tổng giám Lạc, hôm nay tôi thật có phúc.”
“ Tôi biết cậu thích uống trà mà, lát nữa mang vài hộp về
Khi nào uống hết cứ tới chỗ tôi mà lấy, ông già nhà tôi thích uống trà, nên người ta biếu tặng suốt, trà chất thành đống rồi
Sau này tổng giám Trần chịu trách nhiệm xử lý cho tôi đấy, ha ha ha ...”
“ Vậy tôi không khách khí nữa.”
Trong phòng rộn ràng nói cười như hai người bạn thân thiết, làm nhân viên đi ngang qua lấy làm lạ, hai vị lãnh đạo từ khi nào lại thân nhau như vậy
Cơ mà thế cũng tốt, một cấp phó cường thế, một lãnh đạo rễ sâu, chả ai muốn chọn bên này đắc tội bên kia, đại đa số chỉ làm công ăn lương kiếm tiền nuôi gia đình thôi
Đúng như Trần Thuật dự liệu, đoàn người Vương Tín tới công ty vào lúc 10 giờ 50 phút, đi theo lối đi riêng giành cho nghệ sĩ, tránh được đám đông fan hâm mộ biểu tình ngoài kia
Vương Tín đích thân dẫn đội, đi theo sát bên cạnh chậm hơn nửa bước tất nhiên là thư ký Lăng Thần, một nam một nữ bước vào phòng hội nghị
Nam vest xám lông chuột, sơ mi trắng ca vát kính gọng vàng, anh tuấn cao ráo, tuy gương mặt hơi dài nhưng đường nét rất rõ ràng, mái tóc chăm chút cầu kỳ từng sợi, da còn trắng mịn, nhưng không hề gây cảm giác ủy mị, mà thêm phần nho nhã
Nữ cũng một bộ vest xám làm người ta có cảm giác hai người họ mặc đồ đôi, bất kể khí chất, thân hình hay mặt mũi làn da, đều đẹp tới độ khiến người ta phải động sắc tâm
Hai người này đi cùng nhau thực sự là trai tài gái sắc
Ngoài ra còn có người phụ trách bộ phận quan hệ xã hội Trương Minh Viễn, "bạn cũ" Chu Giai Mô, cùng hai nhân viên công tác, một trong số đó là Tiểu Mộng cấp dưới của Trần Thuật khi làm tổ trưởng, người còn lại thì Trần Thuật không quen
Khí thế mười phần
Còn phía bên Đông Chính thì chỉ có ba người, Trần Thuật, Lạc Kiệt và Vương Thiều
Trước đó Trần Thuật cũng đã mời Vương Thiều tới văn phòng Lạc Kiệt cùng uống trà, thống nhất phương án bồi thường cho Khổng Nhược Khuê
Không cần biết quan hệ giữa Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê mật thiết cỡ nào, Vương Thiều mới là quản lý của Khổng Nhược Khuê, ở chuyện này tiếng nói của cô phải được tôn trọng
Đây là nguyên nhân khiến Trần Thuật khi ở Hoa Mỹ được nhiều người yêu quý, được ủng hộ thành tổ trưởng tiểu tổ quyền lực nhất công ty, không phải y khôn khéo giỏi giao tiếp, mà y biết tôn trọng người khác
Đương nhiên việc gì cũng có ngoại lệ, đó là Chu Giai Mô, từ khi Trần Thuật lên làm tổ trưởng tổ Lôi Đình thì đã là kẻ thù của hắn, chuyện liên quan tới lợi ích, không cần biết y là người thế nào.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]