Trương Minh Viễn nhận được tín hiệu thì đi ngay vào việc, uống ngụm nước thấm giọng nói: ” Hoa Mỹ chúng tôi lấy làm tiệc về chuyện cô Khổng Khuê bị thương …”
“ Các vị không nên lấy làm tiếc mà nên lấy làm day dứt.” Trần Thuật cắt lời ngay, lời lẽ gay gắt, trước tiên phải xác lập tính chất vụ việc, sau đó mới có lập trường mặc cả:
Trương Minh Viễn đành nuốt lời định nói vào, nhưng sao có thể tùy tiện thừa nhận: ” Chúng tôi không ngờ rằng Trương Chi Mẫn vì yêu ghét cá nhân mà làm ra loại chuyện như thế, dưới sự thuyết phục và giáo dục của chúng tôi, cô ấy đã nhận thức được sai lầm, hiện đã chủ động đầu thú với cảnh sát vì hành vi không đúng của mình.”
“ Hành vi không đúng sao?” Vương Thiều giọng cao dần: ” Các vị nói dễ dàng nhỉ, đó là phạm tội, cố ý gây thương tích.”
“ Là hành vi không đúng hay phạm tội thì sẽ có pháp luật thẩm phán
Trịnh Chi Mẫn dù thế nào cũng sẽ bị pháp luật chế tài, trả giá cho hành vi của mình
Cho nên chúng tôi hi vọng chuyện này tới đây là dừng, tránh ảnh hưởng tới hoạt động của hai bên, không ai được lợi hết.”
“ Nực cười, tôi không đồng ý.” Vương Thiều dứt khoát:
Trương Minh Viễn vỗ bàn: ” Hung thủ đã tự thú rồi, phía các vị còn muốn gì nữa, định dồn người ta vào đường cùng à
Định đổ vấy cho Hoa Mỹ đấy phải không?”
Đàm phán vừa bắt đầu, bầu không khí đã có dấu hiệu nóng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Các người tới đây không có thành ý, định đổi trắng thay đen à.” Vương Thiều cũng vỗ bàn:
Trần Thuật lạnh giọng tiếp lời Vương Thiều: ” Các người cho rằng ném Trịnh Chi Mẫn ra là chúng tôi không thể làm gì à
Chuyện này thế là xong đúng không?”
“ Tổng giám Trần, chúng tôi không có ý đó.” Lăng Thần lên tiếng xen vào, giọng nhỏ nhẹ: ” Nếu chúng tôi có ý đó thì đã không tới Đông Chính, tổng giám đốc Vương cũng không bỏ thời gian bận rộn tới đây ..
Chúng tôi biết Hoa Mỹ có chỗ không phải, cho nên chúng tôi sẵn lòng bồi thường
Đương nhiên, nếu phía các vị quá tham lam, chúng tôi sẽ rất khó xử.”
“ Đại diện giày thủy tinh là tuyệt đối không được.” Vương Tín rốt cuộc cũng phải tỏ thái độ: ” Chúng tôi tuyệt đối sẽ không để bị uy hiếp đâu.”
“ Đó là cách các vị biểu đạt thành ý đấy à?” Vương Thiều rất khó chịu, đám người này rõ ràng bày mưu hại Khổng Khuê, bây giờ bị phát hiện lại làm ra như thể mình là phía bị ức hiếp:
“ Thế thì phải xem phía Đông Chính các vị ra giá có thành ý không?” Trương Minh Viễn phối hợp ngay:
“ Nếu các vị đã kiên quyết không muốn bỏ quyền đại diện giày thủy tinh, vậy chúng tôi nhất định phải có nó
Vì giày thủy tinh phải đi vào chân công chúa chân chính.” Trần Thuật nói câu này xong không khỏi khâm phục bản thân, quay sang bảo Vương Thiều: ” Chị nhớ chuyển lời cho cô Khổng Khuê, cô ấy sẽ thích câu này lắm đấy.”
“ Tôi nhất định sẽ chuyển lời.” Vương Thiều gật đầu:
Mí mắt Lạc Kiệt giật một cái, hai người này công khai rồi sao, hay mình quá nhạy cảm, song không nói gì cả
Còn phía Hoa Mỹ không thể thích nổi rồi
Thế nào gọi là đàm phán, đó là ra giá mặc cả, cuối cùng đưa ra cái giá mà hai bên có thể chấp nhận, sau đó chuyện làm ăn thống nhất
Làm gì có chuyện ngay lập tức ra giá chết luôn
Càng làm Vương Tín tức giận hơn nữa là hắn đã nói tuyệt đối không thể, y lại nhất quyết muốn lấy, y có ý gì đây
Kèn cựa
Gây sự
Hay cho là đã ăn chắc được Hoa Mỹ rồi
Lăng Thần lòng không dễ chịu chút nào, nhưng lại vì điều khác, bị câu "nhớ chuyển lời cho cô Khổng Khuê" làm tổn thương
Dù thế nào cũng một thời yêu nhau say đắm, vậy mà anh lại lấy lòng một cô gái khác trước mặt em
Mặc dù chẳng liên quan gì tới cô cả, nhưng vì sao trong lòng cứ buồn bã không thoải mái
Khổng Nhược Khuê là công chúa chân chính, vậy thì người khác không phải nữa rồi, từng có thời anh chiều em còn như công chúa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lăng Thần ổn định lại tinh thần, giọng trào phúng: ” Giày thủy tinh phải đi vào chân công chúa chân chính
Xem ra tổng giám Trần rất để tâm tới cô Khổng Khuê.”
“ Tất nhiên rồi.” Trần Thuật hết sức nghiêm túc: ” Cô Khổng Khuê là nhân vật chiêu bài của Đông Chính, là thứ châu báu chói mắt nhất, mỗi một người ở Đông Chính đều để tâm tới cô ấy
Tổng giám Lạc, có phải thế không?”
“ Đúng thế.” Lạc Kiệt cũng rất biết ăn nói: ” Không chỉ người Đông Chính chúng tôi, còn có ngàn vạn fan hâm mộ đều sủng ái cô ấy như tiểu công chúa, các vị thấy những fan hâm mộ tập trung ở cửa rồi chứ
Bọn họ sẵn sàng vì cô ấy làm bất kỳ điều gì.”
“ Khổng Khuê là độc nhất vô nhị, không ai có thể thay thế được.” Câu này của Vương Thiều không chỉ có thâm ý mà còn có thù hận, là lời nhắc nhở Hoa Mỹ các người vì sao lại tới đây đàm phán, vì các người cạnh tranh ác ý, vì cướp quyền đại diện của CE mà làm hại Khổng Khuê:
Các người muốn thay thế cô ấy à, không có chuyện đó đâu, không ai thay thế được cô ấy hết
Thu lại tâm tư và thủ đoạn dơ bẩn của các người, xin lỗi cô ấy đàng hoàng đi
Phía Đông Chính tuy ít người hơn, nhưng hết sức đồng lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Tôi từng nghe nói chút tin đồn về tổng giám Trần và cô Khổng Khuê, mặc dù không rõ thực hư song động lòng người lắm.” Lăng Thần không quan tâm phản ứng của người khác, cô nhìn thẳng vào mắt Trần Thuật, mặt đối mặt: ” Tổng giám Trần hết lòng bảo vệ cô Khổng Khuê, cô Khổng Khuê cũng cực kỳ chiếu cố tổng giám Trần
Nghe nói vị trí hiện giờ của tổng giám Trần cũng nhờ cô Khổng Khuê giúp mà có.”
“ Nếu đã không biết thực hư thì xin đừng có nói bừa bãi, chúng tôi bảo lưu quyền lợi tung tin đồn ác ý của các vị.” Trần Thuật hiểu ra hàm ý uy hiếp của bạn gái cũ: ” Ngoài ra, công tác của tôi là dựa vào nỗ lực và năng lực của bản thân mà có, cô Khổng Khuê cũng có quyền tiến cử nhân tài cho công ty.”
“ Vậy vì sao anh vừa mới rời Hoa Mỹ, cô Khổng Khuê đã biết anh là nhân tài chứ?”
“ Đó là chỗ trác tuyệt của cô Khổng Khuê, cô ấy nhìn xa hơn nữ nhân khác.” Trần Thuật nói xong lại quay sang Vương Thiều: ” Chị chuyển cả câu này cho cô Khổng Khuê nhé.”
Vương Thiều thiếu chút nữa cầm bút đâm Trần Thuật, cậu coi tôi là cái gì thế hả
Ống chuyển lời hay thư ký riêng của cậu, cậu thích lấy lòng Khổng Nhược Khuê thì tự đi mà nói: