Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 232: Công chúa và giày thủy tinh (2)




Đặc sắc, đúng là đặc sắc, bạn gái cũ đổi lòng đi ghen bạn trai cũ có người mới, nhìn cái mặt Vương Tín kìa, ăn phải cứt chuột cũng không khó coi như thế
Lạc Kiệt cười hả hả vô cùng thoải mái vỗ vai Trần Thuật bồm bộp: ” Đúng thế, đúng thế, tôi có thể chứng minh tổng giám Trần xứng đáng với vị trí phó tổng giám, cậu ấy dựa vào năng lực và nỗ lực của mình mà có, không cần ai phái giúp.”
“Tôi lần đầu gặp tổng giám Trần đã biết cậu ấy không phải là nhân vật đơn giản
Biểu hiện sau này của cậu ấy đã chứng minh, cậu ấy là nhân tài mà công ty nào bỏ qua cũng sẽ hối hận.”
Trần Thuật không rõ sao Lạc Kiệt lại tỏ thiện chí với mình, song rõ ràng chuyện này có lợi cho y, chắp tay cám ơn: ” Được làm việc với lãnh đạo tinh minh rộng lượng như tổng giám Lạc là may mắn của tôi.”
“ Người không biết nhìn thấy cảnh này còn chưa rằng tổng giám Trần có được vị trí này do nịnh bợ lãnh đạo.”
Vương Tín chế nhạo, đám người Hoa Mỹ lớn tiếng cười phụ họa, chỉ là cảm giác cuộc đàm phán này sao giống như hơi lạc đề mất rồi
“ Từng từ từng chữ đều từ phế phủ.” Trần Thuật mặt đầy cảm kích: ” Tôi tin rằng tổng giám Lạc tuyệt đối không cướp bạn gái của cấp dưới.”
Phụt
Lạc Kiệt vừa mới uống được ngụm trà phun hết cả ra, vội vàng rút khăn giấy ra lau, còn bị vài giọt trà làm sặc, ho mấy tiếng mới nói lên lời được: ” Tổng giám Trần, sao cậu lại nói ra loại lời ấy được, tôi đâu phải là loại người vô sỉ như thế ..
Với lại hiện giờ cậu làm gì có bạn gái mà cướp.”
“ Tôi biết, ý tôi là, dù sau này tôi có bạn gái, tổng giám Lạc cũng không cướp cô ấy đi.”
“ Tôi tới công ty để làm việc, không phải để cướp bạn gái của người ta.” Lạc Kiệt làm bộ mặt trịnh trọng:
“ Có những người không nghĩ như thế ...” Trần Thuật quay sang nhìn Vương Tín đầy u oán:
Đám người Hoa Mỹ vừa rồi còn cười rõ to giờ im thin thít, cảm thấy bẽ mặt
Rắc
Vương Tín bẻ gãy bút chì trong tay, ánh mắt hung hăng nhìn Trần Thuật và Lạc Kiệt: ” Chúng tôi tới đây là để đàm phán, không phải để nghe mấy tin đồn đại vô căn cứ
Hi vọng các vị có thành ý chút, quay về chủ đề chính.”
“ Vừa rồi thư ký Lăng nhắc tới tin đồn không rõ thực hư, tôi còn cho rằng các vị tới đây để tán gẫu mấy tin đồn, không may lạc đề, xin lỗi, xin lỗi ...” Trần Thuật xin lỗi cực kỳ thiếu thành ý: ” Như vừa rồi tôi nói, chúng tôi muốn quyền đại diện giày thủy tinh, tổng giám đốc Vương thấy sao?”
“ Tuyệt đối không có khả năng.” Vương Tín dứt khoát gạt đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Vậy là chúng ta không thống nhất được rồi.”
“ Đúng.”
Một nhất quyết muốn một nhất quyết không chịu, đàm phán vậy là bế tắc
“ Chúng ta đi thôi.”
Vương Tín nói với Lăng Thần ngồi bên cạnh, hắn không thể ngồi lại ở đây được nữa, mỗi giây phút phải nhìn cái mặt Trần Thuật, phải hít thở chung bầu không khí với y, cái cảm giác khó chịu không lời nào diễn tả đó lại tích lũy thêm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn thấy bị sỉ nhục, thấy sự tự tôn của mình bị người ta chà đạp không còn chút nào
Lăng Thần ở dưới bàn đưa tay ra khẽ nắm lấy tay Vương Tín bóp nhẹ, ôn nhu vỗ về hắn, muốn hắn tạm thời nhẫn nại, cô quay sang Trần Thuật, nhẹ nhàng nói: ” Tổng giám Trần, chúng tôi mang sự thành tâm mà tới, nhưng phía Đông Chính các vị lại không có thành ý nào, anh không thấy đó là chuyện rất không nên sao?”
“ Một người đang khỏe mạnh giờ bị thương phải nằm một chỗ, chúng tôi muốn bồi thường tương ứng, các vị không chịu, vậy thì thành tâm ở chỗ nào?” Trần Thuật nhìn thấy hành động nhỏ vừa rồi của Lăng Thần, mắt hơi nheo lại, lạnh lùng đối đáp:
“ Người làm bị thương cô Khổng Khuê là Trịnh Chi Mẫn, không liên quan gì tới Hoa Mỹ chúng tôi, chúng tôi tới đây vẻn vẹn chỉ vì Trịnh Chi Mẫn là nhân viên dưới tập đoàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng tôi hi vọng có thể đạt thành sự hòa giải, hi vọng cho cô gái phạm sai lầm ấy một cơ hội sửa lỗi, không vì một phút thiếu suy nghĩ mà trả giá quá đắt, ảnh hưởng tới cả cuộc đời.”
“ Nếu chỉ vẻn vẹn như thế, các vị sẽ tới Đông Chính làm khách không?”
“ Chúng tôi đúng là chỉ vì thế mà tới.” Lăng Thần một mực phủ định bất kỳ liên quan nào tới sự việc này:
Trương Minh Viễn lấy từ trong cặp ra một văn kiện: ” Đây là lời khai của Trịnh Chi Mẫn ở cục cảnh sát, phía cảnh sát cũng đã tán thành
Đông Chính xem cho kỹ, chẳng lẽ các vị nhất định dồn một cô gái trẻ nhất thời hồ đồ vào đường cùng à, làm người nên để lại đường lui cho người khác chứ.”
Vương Thiều đến phục sự trơ trẽn của đám người này: ” Phía cảnh sát chỉ có quyền tiếp nhận điều tra vụ án, còn phán xử là ở tòa, còn phải xem chứng cứ tiếp theo chúng tôi cung cấp
Về phần nhất thời hồ làm sai hay là còn có kẻ sai phái phía sau, chúng ta đợi mà xem ...”
“ Vậy phía Đông Chính các vị còn có chứng cứ gì nữa?” Trương Minh Viễn trầm giọng hỏi, bọn họ sở dĩ tới giờ còn chưa bỏ đi sau khi đối phương đưa ra yêu cầu thái quá là vì còn muốn làm rõ xem, rốt cuộc trong tay Đông Chính còn bao nhiêu quân bài nữa:
Trước đó lan truyền trên mạng chỉ là thứ vô căn cứ mà thôi, cho dù là có tìm ra nhiều manh môi thì cũng kết thúc ở chuyện Trịnh Chi Mẫn đầu thú rồi
Cho dù có vài người nghi ngờ Hoa Mỹ thì cũng chỉ là gây chút sóng gió nhỏ không đau không ngứa, Hoa Mỹ chỉ cần mạnh mẽ đưa vài kẻ tung tin đồn ra tòa là có thể bóp chết hết nhưng lời đồn đại
Phía Trịnh Chi Mẫn cũng đã được bọn họ xử lý êm thấm trước khi tới đây, cha cô ta đã được công ty "cho vay" một khoản tiền lớn
Chỉ cần Trịnh Chi Mẫn ngậm chặt miệng vào thì không phải trả lại khoản tiền này nữa
Chẳng qua là phun ít nước lau sàn, làm một nghệ sĩ té ngã thôi, chẳng phải là tội gì to tát
Nếu không thể hòa giải thì cùng lắm tìm một luật sư tốt giúp cô ta là được
Tới giờ tất cả mọi kẽ hở đã bị bọn họ bịt lại rồi, thế nên không việc gì phải chấp nhận yêu cầu của Đông Chính
Nếu thật sự Trần Thuật còn có chứng cứ khác thì tới lúc y phải lộ bài rồi, nếu không lấy gì mà uy hiếp đây, đợi y lộ bài mới cân nhắc xem nên nhả ra điều kiện thế nào
Sợ thì chẳng sợ, nhưng mà không khỏi bi ai, chuyện vốn không nên thành thế này, người ta ban đầu là nhân viên của Hoa Mỹ, lập không ít thành tích, bây giờ thành tử địch rồi, còn Vương Tín còn Lăng Thần ở đó, không ai nghĩ Trần Thuật sẽ dừng tay
Mặc dù công ty từ trên xuống dưới không ai dám nói ra câu này, nhưng thực sự mọi người nghĩ thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.