“ Đành như thế thôi chứ biết làm sao.” Khổng Nhược Khuê ỉu xìu xìu nói, mắt vẫn không rời khỏi đôi giày thủy tinh: ” Thật là đẹp, hận không thể lập tức đi vào bước ra phố ..
Tổng giám Trần, lần này anh giúp tôi một việc lớn như thế, tôi phải cám ơn anh thế nào?”
Trần Thuật lắc đầu: ” Cô giúp tôi nhiều như thế rồi, tôi cảm kích chưa hết nữa là, không cần cám ơn tôi.”
“ Phải cảm ơn, nếu không trong lòng tôi sẽ áy náy.” Khổng Nhược Khuê thể hiện một mặt nữ vương của mình, ra lệnh: ” Nào, há miệng ra.”
“ Há miệng?” Trần Thuật không biết cô định làm gì, song vẫn há miệng:
“ Vì thể hiện sự cảm kích của bản công chúa, cho nên tôi sẽ mời anh ăn dâu tây mà tôi thích nhất.” Khổng Nhược Khuê nói rồi cầm quả dâu tây lên, muốn đút vào miệng Trần Thuật:
Chỉ là tay đưa ra một nửa mới nhận ra đây là quả dâu tây mình đã ăn một nửa rồi, trên đó còn dính nước bọt của mình, thế là rụt tay lại cho vào mồm mình
Trần Thuật vẫn há mồm, có chút hồi hộp đợi Khổng Nhược Khuê đút cho mình, ai dè Khổng Nhược Khuê rốt cuộc lại đút vào mồm cô, con ngươi mở lớn, không tin được chuyện xảy ra trước mặt
Không chơi thế chứ, đó không phải là chuyện một công chúa nên làm
“ Quả đó hơi chua.” Khổng Nhược Khuê có chút bẽn lẽn tránh ánh mắt Trần Thuật, hai má cũng nong nóng, nhanh chóng nhón quả dâu tay khác: ” Quả này ngọt hơn.”
Miệng Trần Thuật bị quả dâu tây lớn lấp đầy, cắn một cái, nước quả vị ngọt thanh chảy ra, gật gù: ” Quả này đúng là rất ngọt.”
“ Tôi không lừa anh chứ?” Khổng Nhược Khuê có hơi chột dạ, tên này đúng là dễ lừa thật, qua được cửa này rồi:
“ Đương nhiên, sao cô lừa tôi chứ.”
“ Đúng như thế.” Khổng Nhược Khuê đổi chủ đề đánh trống lảng: ” Mấy ngày qua anh vất vả rồi, đại cục đã định, giờ chỉ còn chi tiết nhỏ, cứ để chị Thiểu làm, chị ấy rất kinh nghiệm.”
“ Tôi cũng nghĩ thế.” Trần Thuật đứng dậy: ” Tôi còn có chút việc, đi trước đây.”
“ Không ở lại ăn trưa sao?” Khổng Nhược Khuê giữ:
“ Thực sự xin lỗi, tôi có hẹn rồi.”
“ Ai?” Khổng Nhược Khuê buột miệng hỏi, mắt sắc lẻm như lưỡi dao, lập tức ý thức được phản ứng của mình quá đà, rối rít nói: ” Xin lỗi tôi hỏi hơi nhiều, tại vì ngồi nhà buồn chán quá, cho nên hình như với chuyện gì cũng tò mò.”
Trần Thuật coi như chấp nhận lời giải thích này: ” Thang Đại Hải.”
“ À, Bàn ..
À không có gì, anh đi đi.”
Đợi Trần Thuật đi rồi, Không Nhược Khuê vỗ ngực thở phào, may mà phản ứng nhanh, nếu không dọa người ta chạy mất
Ánh mắt dừng ở đôi giày thủy tinh, ôm cả hộp vào lòng như ôm thú cưng, vuốt ve: ” Nhãn quang được đấy, lớp da lót bên trong rất mềm đi vào nhất định rất thoải mái, đáng tiếc chân mình bị thương, không đi được ...”
“Nếu không mình nói một câu đi giày cho bản cung, anh ấy nhất định sẽ rất vui lòng, sau đó quỳ xuống nâng chân mình lên … Xì, anh đừng mơ nhé, không dễ thế đâu ...”
Ôm giày trong lòng, càng nhìn càng thích, càng sờ càng muốn thử, cuối cùng thực sự không cách nào chịu được, quyết định đi vào cái chân không bị thương, dù sao cũng ở trong nhà, không sợ có người nhìn thấy
Vì thế Khổng Nhược Khuê đi một chiếc giày thủy tinh vào, nhìn ánh sáng lấp lánh hiện lên ở đôi chân nhỏ, mặt cô ngất ngây, thế là vịn xe lăn đứng lên, muốn tới trước gương xem một phen
“ Oa, đẹp chết người.” Khổng Nhược Khuê nhìn mình trong gương, phát ra tiếng cảm thán từ tận đáy lòng: ” Giày đẹp, chân càng đẹp ..
Người càng gợi cảm hơn, đáng thương cho Trần Thuật không có phút nhìn thấy ...
Á ...”
Đang xoay xoay thế nào, xe lăn phía sau bị mông cô chạm vào, lăn ra sau, người Khổng Nhược Khuê mất đi chỗ dựa, đứng không vững ngã ra sau
Rầm
Chiếc giày thủy tinh ở chân bị đá bay đi
Đau
Mông đau quá
Xương cốt như muốn gãy ra làm hai
Càng tệ hơn nữa, cái chân bó bột vẫn giơ lên cao, cho dù thân thể mất cân bằng, vào lúc nguy hiểm nhất, cô vẫn không quên bảo vệ cái chân đó
Động tác rất có tính khiêu chiến, mình chuyên nghiệp thật đấy
Khổng Nhược Khuê thầm nghĩ, bất kỳ ai nhìn thấy cảnh này cũng phải khen một câu
“ Đau quá.” Đưa ta sờ đầu, không phát hiện ra chất lỏng màu đỏ nào, Khổng Nhược Khuê hơi yên tâm một chút
Không chảy máu là tốt rồi
Nếu bị chảy máu, với trạng thái hiện giờ của cô, xử lý sẽ phiền phức lắm
Chỗ đau trên thân thể, cô không dám tùy tiện chạm vào, vì thực sự quá đau, cứ như đưa tay sờ vào một cái sẽ có cả miếng thị rơi ra, xương sẽ biến thành bột vậy
Khổng Nhược Khuê nằm trên mặt đất, từng giọt nước to tròn chảy ra
Đau tới khóc rồi
“ Trần Thuật chết tiệt, Trần Thuật thối tha ..
“ Tặng cái gì không tặng lại đi tặng giày thủy tinh, có biết con gái không chịu được cám dỗ của túi xách và giày thủy tinh không?”
“ Trần Thuật là đồ con heo ngu xi ..
Vì sao không ở lại ăn cơm, vì sao bỏ bệnh nhân ở lại một mình ...”
“ Tôi đã mời anh ở lại rồi vì sao còn muốn đi
Chẳng lẽ tên Bàn Đại Hải kia còn quan trọng hơn bản tiểu thư à?”
Nói có lẽ mọi người không tin chứ, chửi mắng một hồi, Khổng Nhược Khuê cảm thấy cơn đau trên đầu và thân thể vơi đi rất nhiều
“ Oa tác dụng của Trần Thuật cao thật đấy.”
Cơn đau kinh khủng đã biến mất, Khổng Nhược Khuê quệt nước mắt đi, bắt đầu nghĩ cách làm sao để đứng lên
Dì Hai đi mua rau còn chưa về, cho dù Khổng Nhược Khuê muốn bà về ngay lập tức giúp đỡ mình thì cũng phải tìm được điện thoại đã, mà di động ở đâu nhỉ
Co vứt trên sô pha, giường hay bàn
Ngay chính bản thân cô cũng quên rồi, Khổng đại tiểu thư rất bừa bãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn tìm di động thì trước tiên lại phải bò dậy đã
Mình mà có thể bò dậy được thì chẳng cần gọi điện thoại cho Dì Hai nữa ..
Ôi mất mặt quá đi mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế là Khổng Nhược Khuê rơi vào vòng luẩn quẩn
Lại nằm thêm một lúc, không có thần phật nào xuất hiện, Khổng Nhược Khuê biết, muốn bò dậy phải tự lực cánh sinh thôi, nhưng cái chân bị bó bột kia, đừng nói là dùng lực, ngay cả chạm xuống mặt đất cũng không nổi
Chỉ còn có chân phải và hai cái tay nữa thôi, nhưng vừa rồi ngã làm cái chân lành cũng đập xuống đất, giờ cử động khó khăn
Hai cánh tay cũng không điều khiển được, khuỷu tay bị thương rồi, đau rát nhắc nhở chủ nhân mình cũng là thương binh
Cô bế tắc rồi.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]