Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 248: Nam nhân gây chấn động (2)




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Được mà, được mà.” Trương Lâm làm động tác mời: ” Anh làm tiết mục rất hay, giờ ở Hoa Thành có ai không biết tên chủ trì Thang nữa, sao đột nhiên lại muốn tiến vào giới phim ảnh
Lại còn làm người quản lý
Thế này chẳng phải cướp bát cơm của chúng tôi à?”
“ Cướp bát cơm thì chắc hắn là không, nhưng bắt tay hợp tác thì sau này nhất định sẽ có cơ hội, phải không?” Đừng thấy thường ngày Thang Đại Hải ở cùng Trần Thuật và Lý Như Ý ăn nói lung tung như thắng ngốc mà lầm:
“ Tôi rất mong chờ.” Trương Lâm nghiêng người mở cửa, liếc nhìn Lý Như Ý, cô vẫn có một cảm giác hoa mắt:
Thực sự là quá đẹp trai, quá có khí chất, nếu như ở trong tay mình, muốn không hot cũng khó
Nam nhân ở giới giải trí đẹp trai nhiều lắm, nhưng nói thế nào nhỉ, đa phần quá đậm mùi "son phấn"
Không có cái vị "thuần tịnh" thế này
Tiếc, ôi tiếc làm sao
Tô Âm vừa mới tham gia phỏng vấn, vì nói quá nhiều, giờ đang ôm cốc nước ấm uống thấm giọng
Vừa nhìn thấy Thang Đại Hải và Lý Như Ý đi vào, vội đặt cốc nước xuống, vui vẻ đi tới đón, nụ cười ngọt ngào, đôi mắt cong vút ánh lên niềm vui khiến người ta bất giác phải vui vẻ: ” Chủ trì Thang, lâu lắm rồi không gặp anh.”
“ Đúng thế.” Thang Đại Hải rất cao, phải hơn Tô Âm 30 xăng ti mét, cho nên phải hơi cúi xuống để bắt tay: ” Cũng phải mấy năm rồi, lần đầu tiên gặp cô Tô Âm, tôi đã biết sau này sẽ thành nhân vật trung kiên trong lĩnh vực phim ảnh của nước ta
Đôi mắt này của tôi chưa bao giờ sai.”
“ Tôi cũng luôn muốn tìm cơ hội báo đáp lại ơn nâng đỡ của chủ trì Thang năm xưa đấy.” Tô Âm cười hì hì: ” Nếu không có vị đại ca tốt như chủ trì Thang giúp đỡ, Tô Âm cũng không thể đi tới ngày hôm nay.”
“ Cô Tô Âm khách khí rồi, cô nổi là tất nhiên, cô không nổi thì không còn lẽ trời nữa rồi.”
“ Anh Thang thật khéo nói.”
Tô Âm mời ngồi, lúc này mới nhìn Lý Như Ý, kỳ thực cô chú ý tới hắn ngay từ lúc bước vào phòng, song vẫn rất chuyên nghiệp, hiểu rõ ưu tiên nên nên nén lòng trò chuyện với Thang Đại Hải trước
Lúc này có thể đường hoàng nhìn ngắm soái ca rồi, cho dù mỗi lần cô hợp tác đều là với "nam thần" trong mắt ngàn vạn thiếu nữ, vậy mà vẫn có chút xao xuyến: ” Đây là?”
“ Lý Như Ý, anh em tốt của tôi, cũng là nghệ sĩ của Huỳnh Hỏa Trùng chúng tôi.” Thang Đại Hải không biết đã luyện tập câu này bao lần, gặp ai cũng một câu đó: ” Cô Tô Âm, thấy Như Ý của chúng tôi thế nào?”
“ Đẹp sững sờ.” Tô Âm có ưu thế hình tượng em gái đáng yêu, cô thoải mái ngắm nhìn Lý Như Ý mà không làm người ta cảm thấy thất lễ hay không thoải mái: ” Xin lỗi dùng từ đó hình dung một nam nhân, nhưng lần đầu nhìn thấy anh Như Ý, tôi thực sự nghĩ, làm sao lại có người đẹp như vậy.”
“ Cám ơn.”
Lý Như Ý vẫn giữ phong phạm nam thần lãnh ngạo, dù được minh tinh như Tô Âm khen ngợi cũng chỉ gật đầu cám ơn, đúng theo lễ phép, không quá thân thiết
Nếu là nghệ sĩ vô danh khác được nghe lời khen thế này, chắc nhũn người rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Khí chất cũng rất tốt.” Tô Âm lại bổ sung một câu:
“ Vậy để cậu ấy diễn vai Cố Thanh trong Chàng cơ trưởng thì sao?” Thang Đại Hải tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, đây cũng là mục đích chính của chuyến đi này:
Tô Âm biết Thang Đại Hải hẹn gặp mình không phải là để ôn chuyện cũ, nhưng không thể ngờ rằng còn chưa ngồi xuống hắn đã đưa ra một yêu cầu quá đáng như vậy
Đúng là một nam nhân tự tin
Cũng tốt, chỉ hơi bất ngờ thôi, cô không ghét những người thẳng thắn như thế, vẫn hơn là vòng vèo đoán ý nhau tới mệt
Tô Âm tươi cười mời mọi người cùng ngồi xuống rồi mới hỏi: ” Anh Thang làm sao lại biết tôi sắp diễn bộ phim Chàng cơ trưởng?”
“ Tôi vừa mới bước chân vào giới phim ảnh, tất nhiên là phải tích cực nghe ngóng thông tin rồi, huống hồ một nhân vật chói mắt như cô Tô Âm, có chút gió lay cỏ động nào, nhân giới đều biết hết.” Thang Đại Hải nói chuyện rất đúng mực, khác hẳn cái thói quen huênh hoang thường ngày:
Mặt Tô Âm thoáng chút không vui, nhưng hoàn toàn không phải vì Thang Đại Hải
Mà cái kịch bản Chàng cơ trưởng này với cô mà nói chẳng khác gì một cái gai trong lòng, mỗi lần có người nhắc tới, lại giống như bị cái gai đó chích cho một cái, tuy không đau, nhưng rất khó chịu, giống như có viên sỏi trong giày vậy
Một phen tranh đoạt chẳng những bị Khổng Nhược Khuê đánh cho thảm bại, lại còn bị người ta "nhường" cho kịch bản, người ta vừa được thể diện vừa được ân tình lớn
Còn cô, về cơ bản đã mất đi tư cách tranh đoạt vị trí nhất tỷ với Khổng Nhược Khuê
Mãi mãi chỉ là số hai, với một cô gái nhiều tham vọng như Tô Âm, đó là sự đả kích vô cùng nặng nề, mà nguồn cơn đều là vì cái kịch bản Chàng cơ trưởng đó
Cô muốn nhổ cái gai này đi thật nhanh, nhưng phải sao cho thật ưu nhã, để vết thương cũng phải nhìn sao cho đẹp, nếu vết thương đó lại biến thành một bông hoa nho nhỏ ở trên da thì càng tốt
Cho nên vì sao cuốn kịch bản này là sỉ nhục, cô vẫn cứ gấp gáp khởi động hạng mục, không chỉ làm mà còn làm thật tốt, biến bộ phim này nhất định thành cú hít trong năm mới được
Như vậy thì cuộc tranh đoạt kia không còn là trò cười nữa, mà sẽ thành giai thoại
Không phải sao, nếu phim đó thật hot, người ta sẽ tán thưởng tầm nhìn xa trông rộng của cô, nói rằng cô theo đuổi kịch bản kia đơn thuần là vì nghệ sĩ thích kịch bản hay mà thôi, không phải vì tranh đoạt vị trí nhất tỷ gì đó
Đó sẽ là kết cục đẹp nhất
“ Anh Thang thực sự chú ý tới chuyện của Đông Chính chúng tôi đấy.” Tô Âm chưa tỏ thái độ, cười như một cô bé chưa hiểu chuyện đời:
“ Tất nhiên rồi.” Thang Đại Hải cười thầm trong lòng, không chỉ có người anh em tốt nhất làm việc ở Đông Chính, lại còn có chị họ, làm sao không chú ý được
Đương nhiên, trước đó bọn họ đã cùng với Trần Thuật thương thảo rồi, không thể để lộ quan hệ với y được: ” Tôi là fan của cô Tô Âm mà, thế nên cũng chú ý tới Đông Chính.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.