Phong ba nổi lên một cách bất ngờ, rồi lắng xuống cũng cực nhanh, đám phóng viên đang háo hức đào xới thông tin thì đột nhiên chẳng ai nhắc tới nữa
Bên công an nói “ đang điều tra”, Đông Chính nói “đang truy cứu”, Khổng Nhược Khuê “đang dưỡng bệnh”, tới công ty của Trịnh Chi Mẫn thì “đang đóng cửa chỉnh đốn”
Thế là tịt rồi, đám phóng viên không cam tâm, đào xới thêm một hai ngày không được gì hậm hực từ bỏ
Chuyện cứ thế kết thúc ngang xương, đám hóng dưa trên mạng chưng hửng, vẫn cố bới móc chi tiết nhỏ tí xíu, thêu dệt lên đủ thứ thuyết âm mưu hoang đường
Nhưng người trong cuộc chẳng bận tâm nữa rồi
Trần Thuật rất bận rộn
Bận xử lý công tác của phòng kế hoạch, từ khi cùng Lạc Kiệt bỏ đi hiềm khích, quan hệ hai người càng lúc càng thân mật, Trần Thuật liền phát hiện công tác mình phải gánh vác ngày càng nhiều
Trước kia Lạc Kiệt lo Trần Thuật tranh quyền nên giữ hết việc trong tay, giờ thì hắn lại buông quyền ..
Lạc Kiệt mặc dù không giống đám công tử khác ba ngày đi câu cá hai ngày đi đánh tennis, nhưng cũng không giống những ông chủ sáng nghiệp mỗi ngày miệt mài công tác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hắn vẫn tới công ty đều đặn điều hành công việc, song xử lý cụ thể thế nào thì đẩy hết cho Trần Thuật làm, bản thân ở trong phòng thong thả uống cà phê, cuối cùng chỉ cần gật đầu ký tên là được
Ấy vậy mà danh vọng của hắn ở trong phòng lại tăng vọt, ai cũng khen tổng giám Lạc rộng lượng
Đôi khi làm Trần Thuật không khỏi nảy sinh suy nghĩ, hay là trở mặt với hắn
Bận rộn cùng Vương Thiều thương thao chi tiết quay chụp hậu kỳ và điều khoản hợp tác bổ sung với CE, càng không thể bỏ mỗi ngày tiêu hao thời gian uống trà tán gẫu cùng Khổng Nhược Khuê vẫn bó bột ..
Dùng lời của cô là, anh làm tôi không động đậy được, cho nên anh phải chịu trách nhiệm tới cùng
Đương nhiên, trách nhiệm kiểu này mỗi ngày một suất sa lát là không thể thiếu
Đôi khi Trần Thuật rất nghi hoặc, cô suốt ngày ngồi nhà không đi đâu, Dì Hai lại làm cơm ngon như thế, vậy mà vẫn còn muốn ăn sa lát à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sa lát mua từ nhà hàng thì ngon bằng rau xanh hoa quả ở nhà không
Mấy lần Trần Thuật muốn nói với Khổng Nhược Khuê, hay là để tôi thái rau quả tự làm sa lát cho cô, đều nhịn ..
Sợ bị chân to cho rằng mình keo kiệt tiếc tiền
Nam nhân ở trước mặt nữ nhân luôn thích sĩ diện, nữ nhân càng xinh đẹp, nam nhân càng sĩ diện, Trần Thuật sao có thể là ngoại lệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nên với giá trị dung mạo của Khổng Khuê tiểu tỷ tỷ mà tính, đừng nói sĩ diện, Trần Thuật có thể vì cô vứt luôn cả liêm sỉ
Vất vả kiên trì được một tuần, đúng ngày đúng giờ, Trần Thuật lại đưa Khổng Nhược Khuê đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ vui mừng nói khôi phục cực tốt, giờ đã có thể xuống đất đi lại nhẹ nhàng rồi, nhấn mạnh là cấm vận động kịch liệt thôi
Bác sĩ nói câu đó nhìn Trần Thuật, Trần Thuật thấy oan lắm, y biết loại vận động kịch liệt bác sĩ ám chỉ là gì
“ Trần Thuật, tôi muốn bay.”
“ Tôi sắp bay đi rồi.”
Tháo thạch cao ra, Khổng Nhược Khuê cảm giác mình hóa thành chim én, nếu không phải Trần Thuật giữ lại thì cô bay đi rồi
Khổng Nhược Khuê vừa tháo bột xong đã muốn bắt đầu ngay công tác, Trần Thuật không khuyên can nữa, thực ra là không khuyên nổi
Thế là ai nấy đều bận
Thang Đại Hải cũng bận lắm, bận rộn chỉ huy trang trí công ty, tuyển mộ nhân viên, lại còn cùng Đông Chính thương thảo chi tiết hợp tác
Đúng vậy, trong ngày hắn tuyệt giao với Trần Thuật, Trương Lâm đã gọi điện thông báo đồng ý để Lý Như Ý đóng vai Cố Thanh trong Chàng cơ trưởng
Tiếp đó là phải thuyết phục được cao tầng Đông Chính chấp nhận để người ngoài diễn một vai quan trọng như thế, cách thức xử lý của Thang đại thiếu gia rất đơn giản, ném tiền, hắn mạnh tay bỏ tiền đầu tư vào 10% hạng mục
Huỳnh Hỏa Trùng là một công ty mới, chẳng có chút danh tiếng nào trong nghề, có thể nói là chẳng có tí ưu thế đàm phán nào hết, bởi thể Thang đại thiếu gia dùng thủ pháp thành thạo nhất của hắn, lấy tiền ra ném vào mặt người ta
Tức thì một mũi tên trúng hai cái đích, không chỉ giúp Lý Như Ý thành "tân binh khủng long" được tham giam vào bộ phim có Tô Âm diễn xuất, lại nâng cao vị thế của Huỳnh Hỏa Trùng, làm gì có chuyện gì mỹ hảo hơn thế nữa
Có lẽ với người khác mà nói một hạng mục cả trăm triệu, dù đầu tư 10% cũng là khoản tiền lớn, nhưng với Thang đại thiếu gia chả là cái gì
Thứ hắn ít thiếu nhất là tiền và bạn gái
Thang Nghênh Thành không thích con trai thay bạn gái như thay áo một thì ghét hắn làm chủ trì mười, một nam nhân trưởng thành mà suốt ngày ở Đài truyền hình lải nhải ba cái chuyện yêu đương ủy mị thì còn ra cái gì nữa hả
Nghe nói tiết mục khiến bao nhiêu si nam mộng nữ nghe như uống cam lộ, thiếu chút nữa làm ông Thang tăng huyết áp nhập viện
Giờ con trai cuối cùng biết "lãng tử quay đầu", làm ông chủ một công ty, ông ta tất nhiên ký chi phiếu cái roẹt
Theo như Thang Đại Hải khoe khoang, cha hắn nghe nói hắn và Lý Như Ý, Trần Thuật hợp tác mở công ty, thái độ với hắn thay đổi 180 độ, thậm chí còn bảo giúp việc làm vài món nhắm, hai cha con uống mấy chén Mao Đài, nghe con trai trình bày quy hoạch tương lai của công ty mà gật gù liên hồi
Có lẽ ông già nghĩ cái công ty mang hai chữ "văn hóa", thì nhất định là có văn hóa lắm
Lý Như Ý cũng bận rộn, luyện ca hát, luyện khiêu vũ, tham gia huấn luyện diễn xuất, nghiên cứu tri thức bay, ngoài ra hắn vẫn duy trì livestream
Thang Đại Hải khuyên hắn không cần phải livestream nữa, vì một khi Chàng cơ trưởng phát sóng là sẽ một bước thành minh tinh rồi
Chẳng có gì bất ngờ, Lý Như Ý thẳng thừng từ chối
Lý do của Lý Như Ý là, trước kia đám fan của hắn là Nhất Tâm Nhất Ý không quan tâm hắn là ai, vì thích nghe hắn hát cho nên mới ngày ngày đợi hắn
Bây giờ không thể vì đã có cơ hội lớn hơn mà vứt bỏ bọn họ, hơn nữa hắn đơn thuần là muốn hát cho người ta nghe
Bọn họ là người làm bạn với hắn qua quãng thời gian tăm tối nhất
Thang Đại Hải tham gia thử vài lần livestream rồi quyết định mặc kệ Lý Như Ý
Hắn thấy phương thức tương tác giữa bọn họ quá kỳ quái, Lý Như Ý chỉ ngồi hát hết bài này tới bài khác, không nói câu nào, không trả lời fan, fan thì cứ ra sức truyền đi đủ loại thông điệp không bao giờ có hồi đáp
Hắn hát cứ hát, bọn họ nói cứ nói
Vừa mâu thuẫn lại hài hòa.