Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 260: Khai trương rồi (4)




Đương nhiên, cũng không ít người suy đoán thân phận của Trần Thuật
Vì Trần Thuật quá xa lạ, hơn nữa biểu hiện cùng Khổng Nhược Khuê thân mật như thế, hơn nữa cách ăn mặc của họ, khiến người ta có cảm giác họ như là một đôi
“ Liệu có phải là bạn trai của Khổng Khuê không, không phải cô ấy tôn sùng chủ nghĩa độc thân à?”
“ Vớ vẩn, bạn trai của Khổng Khuê là Bạch Khởi Nguyên, trong nghề ai chả biết.”
“ Cái đó mà cô cũng tin à, thật thật giả giả ai mà biết, mấy scandal kiểu đó chỉ để duy trì độ hot thôi.”
“ Người khác cần scandal thúc đẩy sự nghiệp, Khổng Khuê thèm vào dùng cái đó.”
Kệ xung quanh bàn tán thế nào, Khổng Nhược Khuê không hề bị ảnh hưởng, cô quen rồi, nụ cười vẫn ưu nhã, giọng nói vẫn ngọt ngào: ” Phải rồi tôi còn chuẩn bị quà nữa.”
“ Ái dà, chị họ tới đây đã là món quà lớn nhất cho Huỳnh Hỏa Trùng rồi, sao còn chuẩn bị quá nữa.”
“ Đã đến uống rượu thì tất nhiên phải mang theo quà chứ.” Khổng Nhược Khuê quay sang bên nhìn Trần Thuật, Trần Thuật đưa cho cô một cái hộp bọc giấy bạc đẹp đẽ, Khổng Nhược Khuê hai tay đưa tới: ” Chúc em họ đại triển hoành đồ, mã đáo thành công.”
“ Tôi có thể mở ra xem được không?” Thang Đại Hải hay tay ôm món quà, hồi hộp hỏi, đương nhiên là hắn có ý khoe khoang, quà của Khổng Nhược Khuê tặng tôi đấy, mở ra cho mù mắt chó của các người luôn:
“ Đương nhiên là được rồi.” Khổng Nhược Khuê tủm tỉm cười gật đầu:
Vì thế Thang Đại Hải có chút nóng vội tháo giấy bọc bên ngoài, mở nắp hộp, lấy ra một con ngựa sứ, là người biết hàng, hắn nhìn hoa văn và đường nét chế tác thủ công cầu kỳ là biết giá trị không nhỏ: ” Oa, thật là đẹp.”
“ Đây là vật sưu tầm của cô Khổng Khuê.” Trần Thuật giải thích rất chính thức, như người không liên quan: ” Chúc Huỳnh Hỏa Trùng mã đáo thành công.”
“ Cám ơn chị họ.” Đây là món quà vừa giá trị lại mang ý nghĩa tốt lành, Thang Đại Hải lần nữa cám ơn, giao cho trợ lý mang vào đặt ở vị trí bắt mắt nhất trên bàn làm việc của mình:
Đám trợ lý của công ty cũng tới mời vị khách của công ty giải tán, không nên tụ tập quá đông
Khách khứa tất nhiên chiều ý chủ, song tuy tản đi rồi vẫn bàn tán không ngớt, ánh mắt liên tục chiếu về phía hai người kia
Khổng Nhược Khuê nhìn quanh hỏi: ” Vũ Khiết đau rồi, cô ấy chưa tới à?”
“ Chưa.” Sắc mặt Thang Đại Hải có hơi chút thiếu tự nhiên, hắn cũng gửi thiếp mời cho Tạ Vũ Khiết, thậm chí còn gửi lời mời qua wechat, kết quả là người ta cứ như không thấy, tới giờ không có chút hồi âm nào: ” Đại khái là cô ấy bận sáng tác không có thời gian để ý tới kẻ phàm phu tục tử như tôi rồi.”
“ Làm gì có chuyện đó.” Khổng Nhược Khuê từ giọng điệu của Thang Đại Hải liền nhận ra chút gì đó: ” Trên đường đi tôi có gọi điện cho Vũ Khiết mà, chắc là lát nữa cô ấy sẽ tới.”
“ Thế à?” Thang Đại Hải mặt không để lộ chút cảm xúc nào, nói qua loa: ” Cô ấy có thời gian thì tới, không có thời gian thì thôi, tôi chẳng để tâm lắm.”
“ Giả dối.” Trần Thuật ở bên nói nhỏ:
“ Làm sao bằng tổng giám Trần được.” Thang Đại Hải giọng cao lên: ” Tổng giám Trần và chị họ trai tài gái sắc, bên nhau như hình với bóng, làm người ta nhìn mà hâm mộ
Cậu có biết nếu vừa rồi hai người đi vào mà thêm một còn chim điêu, hai người liền thành Dương Quá và Tiểu Long Nữ đấy.”
“ Tôi thèm vào mà làm Tiểu Long Nữ.” Khổng Nhược Khuê mặt thoáng hồng, lên tiếng phản đối:
“ Tôi cũng không làm Dương Quá, Dương Quá bị Quách Phù chém đứt tay.” Trần Thuật cũng phủ định:
“ Hì hì, thế hai người muốn làm ai?” Thang Đại Hải cười hì hì chớt nhả: ” Tây Thi và Phạm Lãi, Hạng Vũ và Ngu Cơ, Chu Du và Tiểu Kiểu hay Trần Viên Viên và Ngô Tam Quế.”
“ Được rồi, được rồi, càng nói càng không ra cái gì hết.” Trần Thuật vội ngăn cản: ” Công tác chuẩn bị đến đâu rồi, đã bắt đầu được chưa?”
“ Đợi mỗi chị họ nữa thôi, chị họ tới là bắt đầu ngay.”
“ Vậy tôi không tới thì sao?” Khổng Nhược Khuê làm khó:
“ Tôi biết chị họ nhất định sẽ tới.” Thang Đại Hải tự tin nói: ” Vì nếu chị không tới thì Trần Thuật nhất định đã tới từ sớm rồi, mãi mà cậu ấy không tới, vậy chỉ có một khả năng là đợi chị mà thôi, hai người muốn đi cùng nhau, hì hì ...”
“ Anh ấy tới hay không thì liên quan gì tới tôi chứ
Khổng Nhược Khuê phủ nhận, lòng lại thầm nghĩ, chẳng lẽ mình thể hiện rõ ràng tới mức đó rồi sao, cả người trí tuệ như Thang Đại Hải cũng nhìn ra được, sợ là chị Thiều lại "lo lắng" rồi:
“ Vớ vẩn.” Trần Thuật cũng phụ họa
“Haha, làm gì có chuyện gì qua mắt được tôi.” Thang Đại Hải cười gian, đôi gian phu dâm phụ này thật giả dối, suốt ngày dính lấy nhau như sam mà không chịu thừa nhận gian tình, đợi tới lúc bụng to lên thì hết chối:
“ Vậy anh đoán xem Vũ Khiết có tới không?” Trần Thuật công kích:
“ Chuyện này tôi không thèm đoán, lãng phí thời gian tinh lực.”
“ Thế sao
Xem ra trong mắt Thang đại thiếu gia, tôi không là cái gì cả rồi.” Tạ Vũ Khiết mặc quần jean trắng áo thun xanh lơ, trẻ trung năng động xuất hiện sau lưng Thang Đại Hải, giọng nói như mang hơi lạnh bắc cực:
Chết rồi, Thang Đại Hải giật mình, bị tên khốn Trần Thuật chơi đểu rồi, trừng mắt một cái, quay lại đối diện với Tạ Vũ Khiết sắc mặt bất thiện, không chịu yếu thế: ” Tôi sợ quá coi trọng ai đó, khiến bản thân bị xem thường
Tôi hết gửi thiếp mời lại nhắn tin, kết quả người ta lờ đi như không thấy, đến một cái ký tự be bé chẳng buồn gửi lại ...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một nhân vật lớn tôn quý, tôi nào dám tùy tiện suy đoán cô ấy có tới hay không?”
“ Xem ra tôi tới là sai rồi.”
“ Không đâu, tôi mời mới là sai.”
“ Được rồi, được rồi.” Khổng Nhược Khuê thấy đôi oan gia có xu thế xung đột, vội vàng xen vào giảng hòa: ” Hai người đừng gặp mặt một cái là cãi nhau.”
“ Cứ để họ cãi nhau đi.” Trần Thuật bất ngờ còn xúi bẩy:
“ Cậu có ý gì hả?”
Thang Đại Hải mặt hầm hầm, Trần Thuật à Trần Thuật, tôi không ngờ cậu mặt mày đàng hoàng tử tế mà nội tâm xấu xa như thế, bản thân cậu sinh hoạt mỹ mãn, suốt ngày cùng chị họ tình chàng ý thiếp, quấn quít không rời, vậy mà lại muốn đẩy tôi vào dầu sôi lửa bỏng, cậu có còn nhân tính nữa không?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.