Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 268: Help Me ! (2)




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Đúng đấy ạ, cái tên Chu Giai Mô đó, hắn ghét lão đại lắm, cái chuyện đổ nước bẩn lên người lão đại, hắn là kẻ làm tích cực nhất, khiến không ít người trong công ty cho rằng anh vì ăn hội lộ của đối tác mà bị đuổi việc.”
“Vừa rồi anh tới công ty, trong công ty lại bàn tán một hồi, hắn ra sức sỉ nhục anh, nói anh ở Đông Chính làm việc không ra đâu vào đâu, lâm vào đường cùng rồi, cho nên quay lại vẫy đuôi cầu xin tổng giám đốc Vương cho về Hoa Mỹ làm việc, lần nữa bị đuổi thẳng cổ.”
“ Anh nghe mà xem, tên khốn đó còn giống con người nữa không
Em nghe thấy tranh luận với hắn vài câu, thế là hắn ném cho em một đống việc.” Hầu Tử càng nói càng giận: ”Loại tiểu nhân.”
“ Em tới tháng không khỏe, xin nghỉ nửa buổi, vậy mà hắn trừ thưởng của em
Em tới nói lý với hắn, hắn bảo không chịu thì nghỉ việc đi
” Tiểu Mộng tủi thân lắm:
Tuy bọn họ cộng sự với nhau chưa lâu, nhưng cùng là người trẻ tuổi, hợp tuổi hợp tình, quan hệ thân thiết, Trần Thuật cũng tán thưởng năng lực và con người cả hai, cũng hiểu người trẻ tuổi tồn tại ở Hoa Thành này khó khăn ra sao
Khổng Nhược Khuê đã giúp đỡ y vào lúc khó khăn nhất, Trần Thuật cũng muốn giúp người khác trong phạm vi năng lực của mình: ” Chúng ta không chỉ là đồng nghiệp, còn là bạn bè, nếu hai đứa vẫn còn tin anh, có khó khăn gì cứ nói, anh giúp được, anh nhất định sẽ giúp.”
Hầu Tử đánh mắt cho Tiểu Mộng , có vẻ muốn đối phương nói, hắn ngại ngùng cầm cốc cà phê lên
Tiểu Mộng dứt khoát hơn nhiều, dù sao là nữ giới, có ưu thế nhất định, giọng như làm nũng: ” Tổ trưởng Trần, bọn em muốn theo anh.”
“ Đúng đấy ạ, bọn em không ngại bất vả, nhưng không chịu được ấm ức, đi theo anh còn học được nhiều thứ
Chu Giai Mô là tên vô dụng, ngoài chửi mắng người ta thì chẳng được việc gì, cái công ty đó chẳng có tương lai.”
Trần Thuật suy nghĩ: ” Phía Đông Chính đã có đội ngũ tuyên truyền hoàn thiện rồi, an bài hai đứa vào phòng ban khác thì anh lại chưa đủ khả năng ..
Ừm, vậy anh tiến cử hai đứa vào công ty mới, được không?”
“ Ừm, nếu tổ trưởng Trần giới thiệu, em nghĩ không thể tệ được.” Tiểu Mộng thoáng suy nghĩ rồi gật đầu, tuy chuyển từ công ty lớn sang công ty nhỏ, có lẽ đãi ngộ không bằng, song công ty mới có nhiều cơ hội thăng tiến hơn:
Hầu Tử cũng gật đầu, dù sao không thể ở Hoa Mỹ được nữa, có Chu Giai Mô đè trên đầu, bọn họ coi như hết đường tiến bộ rồi
Trần Thuật không nhiều lời, rút di động ra gọi điện cho Thang Đại Hải: ” Đại Hải, tôi có hai đồng nghiệp cũ ở Hoa Mỹ, trước kia làm ở mảng tuyên truyền, anh giúp an bài công tác.”
“ Bảo họ tới tìm tôi.” Thang Đại Hải trả lời đơn giản gọn gàng:
“Ok, tôi sẽ bảo họ tới ngay.” Trần Thuật cúp điện thoại, lấy một tờ danh thiếp ra: ” Hai đứa tới tìm người này, với năng lực hai đứa sẽ được nhận thôi, công ty tuy nhỏ, nhưng đang lúc dùng người, chịu khó nỗ lực sẽ có tương lai.”
“ Tốt quá, cám ơn tổ trưởng Trần.” Tiểu Mộng không ngờ chuyện đơn giản như thế, reo lên chạy tới ôm cổ Trần Thuật một cái:
“ Cám ơn lão đại.” Hầu Tử nhận lấy danh thiếp xem: ” Văn hóa Huỳnh Hỏa Trùng, sao em thấy cái tên này quen thế ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão đại có vẻ quan hệ mật thiết với công ty này, gọi một cú điện thoại là xong.”
Trần Thuật vuốt má Tiểu Mộng một cái, đúng là gầy đi nhiều: ” Ông chủ là anh em tốt của tôi.”
“ Bọn em sẽ phát huy 200% thực lực, sẽ không làm anh mất mặt.” Tiểu Mộng hớn hở hứa:
“ Anh tin hai đứa ..”
Trần Thuật còn định dặn dò thêm vài câu thì di động có tin nhắn, cầm lên xem không ngờ là tin nhắn cầu viện của Khổng Nhược Khuê, chỉ có hai chữ :"Help me
Chỉ hai chữ ngắn ngủi nhưng Trần Thuật cả kinh, đang định gọi điện thoại trở lại hỏi có chuyện gì thì điện thoại lại kêu
Khổng Nhược Khuê gửi tới một bức ảnh của cô, một cái lườm sắc lẻm
Trần Thuật chớp mắt yên tâm, nếu cô gặp phải nguy hiểm gì đó thì đã chẳng có tâm tư gửi ảnh cắt trong phim của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Lão đại, xảy ra chuyện gì thế?” Hầu Tử thấy sắc mặt Trần Thuật không ổn, vội hỏi:
Trần Thuật xua tay: ” Bạn trêu ác thôi, không sao.”
“ Tổ trưởng Trần, anh đang yêu sao?” Tiểu Mộng bất ngờ hỏi:
“ Cái gì, yêu đương gì?”
“ Chỉ có nam nhân đang yêu mới có vẻ mặt vừa rồi của anh, đầu tiên là hoảng sợ, sau đó là thở phào rồi chuyển sang nụ cười ôn nhu cưng chiều ...” Tiểu Mộng ngồi rất gần cho nên thấy hết biến hóa trong chớp mắt của Trần Thuật, cười hì hì: ” Có phải bạn gái anh nhắn tin trêu anh không?”
“ Làm gì có, chẳng qua là bạn anh gửi cho anh một bức anh đáng sợ thôi.” Trần Thuật làm động tác muốn gõ đầu: ” Đừng nói linh tinh.”
“ Lão đại, anh là người tự do rồi, yêu đương thì sao
...
Lăng Thần đã như thế, rồi, chẳng lẽ anh chưa buông bỏ được
Cách báo thù một nữ nhân tốt nhất là sống tốt hơn cô ta
Lão đại cố lên.”
Hầu Tử giơ tay cổ vũ, bây giờ ở Hoa Mỹ mọi người đều gọi Lăng Thần sau lưng là "bà chủ", tất nhiên đây không phải là cách gọi có ý tốt đẹp gì, ai cũng đang đợi ngày Vương Tín chơi chán đá Lăng Thần đi
Bề ngoài mọi người không dám nói, nhưng sau lưng thì luôn buông vài câu mỉa mai, cho dù nếu cho cơ hội, khối người làm như Lăng Thần, nhưng điều này không ảnh hưởng họ đứng ở tầm cao đạo đức chỉ trích cô
Đó là chuyện thường tình của nhân tính
“ Đúng đấy tổ trưởng Trần, ở Hoa Mỹ có rất nhiều cô gái thích anh đấy, đến gặp em xin số điện thoại nữa, nói là trước kia ngại quy định công ty nên không dám.” Tiểu Mộng phụ họa:
Không cần biết lời này là thật hay giả, dù sao đối phương có ý tốt, Trần Thuật cười: ” Cám ơn hai đứa, anh sẽ không để người không liên quan ảnh hưởng tới cuộc đời mình đâu
Anh còn có việc, không ăn cơm với hai đứa được rồi, khi hai đứa nhận việc mới rồi, anh sẽ mời hai đứa, dù sao ngày sau còn dài, cố lên.”
“ Cám ơn lão đại.”
“ Tổ trưởng Trần cố lên.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.