Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 281: Hiếm hơn cả gấu trúc




Lý Như Ý bước vào phòng trà, thấy mỗi mình Tô Âm ngồi đó xem tài liệu, hắn hơi do dự một chút rồi xoay người đi luôn không nói gì hết
“ Lý Như Ý, sao vừa tới đã đi?” Tô Âm vội vàng gọi lại:
“ Nam nữ thụ thụ bất thân.” Lý Như Ý trả lời rất nghiêm túc:
Tô Âm đờ người mất mấy giây, sau đó cười phì không kiểm soát nổi, cười đến chảy cả nước mắt: ” Chết mất thôi, anh là thứ đồ cổ từ thời đại nào vậy, anh nghĩ thế thật đấy à ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nam nữ thụ thụ bất thân, ôi, bao nhiêu năm rồi tôi chưa nghe thấy câu này, tôi đóng hai phim cổ trang rồi mà chưa từng có lời thoại như thế ...”
Lý Như Ý chẳng có phản ứng gì, cứ nhìn Tô Âm cười mãi không thôi
Tô Âm thấy Lý Như Ý "vô vị" như vậy cũng dần cụt hứng, thu lại nụ cười, ngồi thẳng lưng, khép chân lại, đoan trang đúng mực mời : ” Mời ngồi, tôi có chuyện cần bàn với anh ..
Chị Lâm ra ngoài nghe điện thoại sẽ quay về ngay đấy.”
Nói xong lại không nhịn được cười
Lời vừa dứt thì sau lưng có tiếng Trương Lâm: ” Như Ý tới rồi sao không vào ngồi?”
Lý Như Ý quay lại gật đầu chào Trương Lâm: ” Tôi đang định vào đây.”
Đợi Lý Như Ý ngồi xuống rồi, Tô Âm tuy mặt không cười, nhưng rõ ràng mi mắt, khóe môi cho thấy cô đang nhịn vất vả lắm, vì câu nói kia với điệu bộ của Lý Như Ý, thực sự quá thú vị
Sao có thứ sinh vật hiếm thế này tồn tại, còn hiếm hơn gấu trúc
Lý Như Ý nhận lấy trà Trương Lâm rót cho, cám ơn xong hỏi Tô Âm: ” Cô hẹn tôi tới bàn chuyện kịch bản à?”
“ Đúng thế, nhưng trước khi nói chuyện kịch bản, tôi muốn cùng anh bàn một chuyện khác đã.”
“ Chuyện gì?”
“ Anh là bạn thân của Trần Thuật phải không?” Tô Âm cảm thấy với chàng trai thật như đếm này, cô không cần phải đóng kịch gì nữa, tay chống cằm nhìn khuôn mặt điển trai quá đáng kia, tủm tỉm cười hỏi:
Lý Như Ý thất kinh, không ngờ Tô Âm biết chân tướng, không rõ cô gái trông như nữ sinh cao trung này vì sao nhìn ra, song người ta hỏi, hắn không định dấu, dù sao chẳng phải chuyện mất mặt gì: ” Đúng thế.”
Quả nhiên mình đoán đúng rồi, đây là chàng trai rất thẳng tính, Tô Âm lại hỏi: ” Anh, Trần Thuật, Thang Đại Hải rất thân thiết, quen nhau nhiều năm rồi phải không?”
“ Đúng vậy, chúng tôi là những người anh em tốt.” Lý Như Ý không phải không biết nói dối mà hắn không thích nói dối, càng không thèm nói dối:
“ Vì lấy được vai diễn trong phim Chàng cơ trưởng, nên ba người giả vờ không quen biết nhau?” Tô Âm tiếp tục dồn tới:
“ Đúng.” Lý Như Ý nhận ra đối diện với cô gái nhỏ bé này, hắn chỉ còn đường gật đầu nữa thôi:
“ Mọi chú ý đều do Trần Thuật đưa ra phải không?”
Câu này khó, người đầu tiên đề xuất ý tưởng này là chị họ, người bày mưu cho bọn họ là chị họ, Trần Thuật chỉ đóng vai trò phụ trợ, nhưng mà so sánh hai đằng, oan này chỉ có thể do Trần Thuật gánh thôi, hắn tiếp tục gật đầu: ” Đúng.”
Biến hóa trên mặt Lý Như Ý rất ít, nên sắc sảo như Tô Âm chưa nhận ra, thấy hắn xác nhận tội tày đình của Trần Thuật rồi, răng muốn nghiến chặt : ” Vậy tức là anh và Thang Đại Hải cơ bản chưa từng đi gặp Khổng Khuê, vì các anh biết, có tìm cô ta cũng vô ích
Nhưng các anh lại cố ký đả kích Khổng Khuê trước mặt tôi vì lợi dụng mâu thuẫn giữa hai chúng tôi đạt được mục đích chứ gì?”
Lý Như Ý nhìn lại Tô Âm, thầm nghĩ, cô nàng la lỵ này thật không vừa: ” Vậy là cô biết hết rồi.”
Tô Âm tiếp tục tấn công: ” Không chỉ thế đâu, Trần Thuật cũng là cổ đông của Huỳnh Hỏa Trùng chứ gì?”
Sao cô biết?” Lý Như Ý chấn kinh không thôi, Trần Thuật thì tất nhiên là cổ đông của Huỳnh Hỏa Trùng rồi, nhưng vì y đang làm việc ở Đông Chính, cho nên không tiện ra mặt, cố phần đứng tên người nhà của y, đây là chuyện chỉ mấy người họ biết:
Chuyện này rất bí mật, làm sao Tô Âm biết được chứ
Ai ngờ Tô Âm còn chấn kinh hơn nhiều, gần như đứng bật dậy hỏi với đôi mắt mở to không tin nổi: ” Trần Thật đúng là cổ đông của Huỳnh Hòa Trùng à?”
Thôi xong, Lý Như Ý khổ sở, sao cái thế giới này toàn cạm bẫy như thế
Ai cũng đầy tính toán như thế
Có cho người thật thà sống nữa không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cứng họng
“ Tôi hiểu rồi.” Tô Âm từ từ ngồi xuống, cầm cốc trà lên, không uống mà lẩm bẩm: ” Tôi hiểu rồi … vậy là rõ cả rồi.”
“ Tiểu Âm, em không sao chứ?” Trương Lâm quan tâm hỏi, cô thấy Tô Âm có vẻ bị đả kích quá nặng, đám người xấu xa đó, làm sao có thể hùa nhau để lừa một cô bé đáng yêu thế này, mắt phẫn nộ trừng lên:
“ Tôi hiểu rồi.” Tô Âm uống liền mấy ngụm trà mới nói được: ” Vậy là từ khi Trần Thuật đưa gửi kịch bản tới phòng văn học là các người đã bố cục phải phông?”
“ Tôi không biết.” Lý Như Ý không ngốc, nhất thời không đoán được hậu quả chuyện này, nên hắn chỉ có thể lắc đầu, lòng cũng hổ thẹn, cả đám người bọn họ hợp kế lừa cô bé đáng yêu như thế, hắn rất muốn nói một lời xin lỗi:
“ Nếu đã như thế thì tôi không còn gánh nặng tâm lý nào nữa.” Tô Âm thoáng cái đã cười hết sức rạng rỡ: ” Chúng ta có thể nói chuyện tử tế rồi.”
Thái độ Tô Âm thay đổi quá khác thường làm Lý Như Ý giật mình đánh thót, cẩn thận ứng phó: ” Chuyện gì?”
“ Anh biết vai Cố Thanh kia là tôi cố gắng tranh thủ cho anh chứ?”
“ Tôi biết.” Lý Như Ý thừa nhận, tuy bọn họ dùng vài thủ đoạn che mắt, nhưng thực sự tới khi thao tác trực tiếp là nhờ Tô Âm đấu tranh với những tiếng phản đối ở Đông Chính, giúp hắn có được vai diễn này:
“ Tôi có thể cho anh, tôi cũng có thể lấy lại, đương nhiên, tôi càng có thể cho anh vai diễn quan trọng hơn.” Tô Âm tự tin tuyên bố:
“ Ý cô là gì?”
“ Tôi đã cùng Đông Chính ký hợp đồng mới, tôi sẽ có studio riêng thuộc Đông Chính, tôi tự quản lý hoạt động của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì thế tôi có quyền ký hợp đồng với nghệ sĩ có tiềm năng, làm việc dưới trướng studio của tôi.” Tô Âm nhìn Lý Như Ý đầy hứng thú, không giống cô gái nhìn soái ca, mà giống thú ăn thịt nhìn miếng ăn ngon: ” Bộ phim sau tôi có thể đưa anh lên làm nam phụ thứ nhất, thậm chí là nam chính
Tôi có thể để anh làm bạn diễn với tôi.”
Với người bị chôn vùi mấy năm trời, điều này có thể nói là sức hút chí mạng, đến Lý Như Ý cũng không điềm đạm được nữa, song chuyện không đơn giản: ” Điều kiện của cô là gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.