Lưng đau như có thép nóng dí vào, gió lạnh càng làm cơn đau buốt tới tận xương, Trần Thuật biết mình không lừa được hắn rồi, hắn đã khẳng định được mình chính là Trần Thuật ..
Thật không may, mình cũng chính là tên Trần Thuật mà hắn muốn tìm
“ Lăng Thần, em đừng nói nữa.” Trần Thuật ghì chặt lấy người Khổng Nhược Khuê, không cho cô lên tiếng, sợ kích động con chó điên này: ” Tôi chính là người anh muốn tìm.”
“ Không ....” Khổng Nhược Khuê kêu lên:
“ Xuỵt, Lăng Thần, em đừng nói, đây là chuyện của anh.” Sợ hãi đã trôi qua, tình thế tới mức này Trần Thuật đã hoàn toàn trấn tĩnh, nhìn Khổng Nhược Khuê đã khóc ướt đẫm mặt trong lòng, lòng chỉ có yêu thương và lo lắng cho an nguy của cô: ” Tôi biết, anh tìm tôi là vì chuyện của Lưu Long chứ gì, người các anh muốn tìm là tôi, thả bạn gái tôi ra.”
“ Cô ta không phải Lăng Thần, mà là Khổng Khuê.” Sư Tử cười tàn nhẫn: ” Đại minh tinh Khổng Khuê, tôi đã điều tra hết sức rõ ràng thân phận của cô ấy.”
Trần Thuật triệt để hoảng rồi
Lăng Thần là một người không quan trọng, chỉ là cái tên mà thôi, giống Trương Tiểu Hoa, Lý Tiểu Thúy vậy
Nhưng Khổng Khuê thì là một danh nhân
Bọn chúng không biết thân phận của cô, có lẽ còn có khả năng thả đi, nếu như đã biết rồi, vậy bảo chúng thả cô là không thể
Nếu Khổng Nhược Khuê rơi vào tay đám người cùng đường này, không biết chúng sẽ làm chuyện điên cuồng gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ấy là cô gái đưa tay ra vào lúc mình tuyệt vọng nhất, là cô gái sẵn lòng cùng mình ngồi trong quán tồi tàn ăn bát mỳ đầy mỡ màng ..
Và không biết từ lúc nào đã thành cô gái mà y yêu thương, cô ấy dù chỉ rụng một sợi lông chân thôi, y cũng không tiếp nhận được
Huống hồ là tổn thương khác
“ Anh muốn gì?” Trần Thuật siết chặt Khổng Nhược Khuê hơn, gần như dùng toàn lực:
“ Hai người đi theo tôi.” Sư Tử đánh mặt: ” Bên đường có xe, nếu đứa nào dám la hét, dám phản kháng, dám có bất kỳ hành động nào khác thường, tao sẽ dao trắng đâm vào, dao đỏ rút ra đấy.”
“ Dao đỏ đâm vào.” Trần Thuật bỗng đình chính:
“ Cái gì?”
“ Vừa nãy anh rạch lưng tôi một cái, dao đã đỏ rồi.”
“ Mày, mày, đừng có lắm mồm ..
đi.” Sư Tử không ngờ bị bắt bẻ một câu như thế, có chút tức giận đẩy Trần Thuật một cái, không ngờ Trần Thuật trụ cực vững, làm hắn lão đảo lùi lại một chút:
Cùng lúc đó
“ Đi.” Trần Thuật hét lớn, nhấc bổng Khổng Nhược Khuê lên ném qua rào bờ đê:
Ùm
Khổng Nhược Khuê biến mất trong dòng nước đen ngòm
Không thể để Khổng Nhược Khuê lên xe
Cho dù có chết Trần Thuật cũng không để cô lên xe với đám người vong mạng này
Trần Thuật biết về tên Sư Tử này, hắn là một kẻ vô cùng nguy hiểm, một kẻ sống ở bên trong bãi tha ma, quanh năm suốt tháng ở cùng người chết, không phải biến thái là cái gì
Đã thế trước đó còn xuất thân xã hội đen, lòng dạ độc ác, ra tay tàn nhẫn, bị kẻ thù mai phục suýt chết, được Lưu Long cứu mạng, cho nên một lòng trung thành
Lần trước cảnh sát bao vây truy quét, ai ngờ hắn cẩn thận sống trong bãi tha ma nên thoát được, chuyến này chắc chắn không bỏ qua dễ dàng
Hơn nữa hắn còn có đồng bọn luôn lái xe theo sau bọn họ nữa, nếu không Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê đi trên đê lâu như thế, chẳng lẽ hắn còn có thể lẽo đẽo lái xe theo sau
Nói không chừng kẻ lái xe là Lưu Long
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Nhược Khuê xinh đẹp như thế, rơi vào tay bọn chúng, hậu quả không phải nói cũng biết
Cho nên làm Sư Tử thoáng phân tâm, Trần Thuật dùng hết sức "ném" cô đi, còn lo sức mình không đủ khiến cô rơi xuống chỗ cạn bên sông bị thương, nên bế bổng cô lên mà ném
Nghe thấy tiếng vật nặng rơi xuống nước, Trần Thành muốn reo lên
Thành công rồi
Giây phút đó trong lòng y chỉ có an nguy của Khổng Nhược Khuê mà thôi
“ Mày ...” Sư Tử không kịp ngăn cản, đến lúc đưa mắt nhìn xuống sông thì Khổng Nhược Khuê đã rơi vào dòng nước mênh mông, nổi điên dùng dao gì vào cổ Trần Thuật, lưỡi dao sắc bén đã hiện vệt máu: ” Bảo cô ta lên đây, nếu không tao giết mày.”
“ Oan có đầu, nợ có chủ, người các anh muốn tìm là tôi, là tôi hủy các anh, tôi đi theo các anh.” Trần Thuật trầm giọng nói, Khổng Nhược Khuê thoát rồi, y yên tâm rồi:
Cho dù mình có không thoát được cũng đã lãi rồi, Khổng Nhược Khuê sẽ báo thù rửa hận cho mình, chỉ tiếc là nắm tay với ôm nhau chưa thể có thai được, nếu không Trần gia không lo thiếu người nối dõi tông đường
“ Mày muốn chết à?” Sư Tư giọng âm u dao cứa sau thêm, máu theo lưỡi dao chảy ra, mục tiêu táo thù của chúng là Trần Thuật, nhưng Khổng Nhược Khuê cũng rất quan trọng:
Kế hoạch của đại ca là bắt cóc cả hai người, giờ một đã chạy thoát, hắn không biết phải ăn nói thế nào
“ Tôi không muốn chết.” Trần Thật cố gắng tránh xa lưỡi dao, nếu không thằng điên trong lúc tức giận mất kiểm soát lỡ tay một cái thì xong đời, vậy chết quá oan: ” Chính vì không muốn chết cho nên mới đẩy cô ấy đi, cô ấy đã biết các người là ai rồi, nếu cả hai bị bắt cóc không ai biết thì còn sống nổi sao?”
Đây là lời đe dọa
Ào ..
Mặt nước đen ngòm đột nhiên nổi lên đợt sóng trắng, Khổng Nhược Khuê từ sâu trong nước thò đầu ra
Cô không ngờ Trần Thuật lại làm như thế, trong thời khắc nguy hiểm nhất lại đẩy mình đi
Chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc, Trần Thuật không hề nói trước với cô, thậm chí không có bất kỳ ám thị nào, cho nên cô rơi xuống nước trong trạng thái choáng váng và kinh hoàng
Nước bình thường khi mình nhảy xuống là nước, khi bị người ta ném xuống thì nó là sắt
Khổng Nhược Khuê bị ngã váng cả đầu óc, rơi xuống nước một lúc mới hoàn hồn
Đợi dưỡng khí trong ngực đã hết, nước từ bốn phương tám hướng dồn ép lên người, cảm giác nguy cơ mạnh mẽ đánh thức cô, nhanh chóng trồi lên mặt nước
“ Trần Thuật.”
Khổng Nhược Khuê người ngâm trong nước sông hét lớn, Trần Thuật đẩy cô đi, ắt chọc giận tên điên kia, lúc nãy đã chẳng nói chẳng rằng đâm một dao, giờ nếu hắn bất chấp tất cả ..
Chỉ nghĩ thôi toàn thân cô muốn đông cứng vì sợ hãi, dốc sức bơi về đê.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]