Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 303: Đi đi (2)




“ Đi mau ...” Trần Thuật thấy Không Nhược Khuê bơi về phía mình thì tái mặt, trong đầu hiện lên vô số lời chửi rủa, cơn giận thoáng cái bùng lên choán hết lồng ngực, mắng chửi: ” Ngu xuẩn, đi mau, đi mau ..
Ai bảo cô bơi tới đây hả?”
“ Leo lên đây, nếu không tao giết nó ...” Sư Tử thì mừng rỡ, cứ tưởng con mồi đã thoát rồi, không ngờ lại còn quay về:
Chứng tỏ thằng nhãi này rất quan trọng với nữ nhân ngu xuẩn kia
“ Cút đi, cút mau, cô điên à?” Trần Thuật lòng như lửa đốt, cô gái này làm sao thế, quay lại thì cả hai cùng chết à, có biết suy nghĩ không vậy, cô phải thoát thì y mới có cơ hội sống sót chứ:
Thế nhưng đó chỉ là tính toán, Trần Thuật không đặt mình ở vị trí Khổng Nhược Khuê, cô cũng phải đối diện với lựa chọn khó khăn, về lý trí, cô biết mình leo lên sẽ phải đối diện với hậu quả gì, nhưng tình cảm cô càng sợ hậu quả xảy ra nếu mình bỏ đi ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lỡ cô cứ thế mà đi rồi Trần Thật có mệnh hệ gì, khi đó cô hối hận suốt đời
“ Trần Thuật ...” Nhìn con dao kề cổ Trần Thuật, nhìn thấy từng giọt máu nhỏ xuống, mỗi giọt máu như nặng ngàn vạn cân đè lên ngực cô, bơi thêm một đoạn:
“ Cút, tôi bảo cô cút cơ mà.” Trần Thuật khàn giọng quát, mặt mày hung tợn
Hai tay bóp chặt tới nổi gân xanh, vừa giận vừa sợ, nếu y có gì trong tay y ném vào cô rồi:
“ Trần Thuật ...” Khổng Nhược Khuê nước mắt chảy dài hòa cả vào nước sông, cuối cùng như biến cả Châu Giang càng lúc càng mặn:
“Lên đây, lên đây mau.” Sư Tử thúc giục:
Trần Thuật muốn phát điên, buông lời ác độc: “ Cô cho rằng cô là ai chứ, nếu không phải cô là đại minh tinh, nếu không phải cô giúp tôi có công việc, cô cho rằng tôi thèm vào mỗi ngày nghĩ cách lấy lòng thứ minh tinh kiêu căng khó ưa như cô à
Cút, cút ngay lập tức, tôi nhìn thấy cô đã ghét rồi …”
Khổng Nhược Khuê nghẹn ngào: ” Anh nói những lời đó làm gì, tôi đi là được …”
“ Cô đi thử xem ...” Sử Tử thấy Khổng Nhược Khuê dừng lại, không tiếp tục lên bờ nữa, lòng hoảng lên:
“ Anh ấy mà chết, anh sẽ phải chết cùng ...” Cô gái vừa rồi còn khóc sướt mướt không ngờ chớp mắt lại dọa lại kẻ uy hiếp mình, hai mắt Khổng Nhược Khuê mở to, như muốn ghi nhớ rõ ràng dáng vẻ của hắn:
Đáng tiếc, Sư Tử là tên có kinh nghiệm, từ đầu tới giờ hắn luôn cẩn thận nấp sau lưng Trần Thuật, trừ đôi mắt thù hận ra, ngũ quan không có gì đặc biệt
“ Muốn chết ...” Sư Tử nổi ý muốn giết người, định giết Trần Thuật trước rồi xuống sông bắt Khổng Nhược Khuê, cô mới là mục tiêu giá trị hơn:
Chỉ là Khổng Nhược Khuê nói xong câu kia thì ùm một cái lặn xuống nước bơi đi, hết sức quyết đoán, hắn có muốn đuổi cũng không được nữa rồi
Khổng Nhược Khuê đi rồi
Mặt sông phẳng lặng trở lại
Trần Thuật vẫn chưa yên tâm tìm kiếm một vòng, chẳng thấy bóng dáng cô đâu, lòng thầm nghĩ, tố chất thân thể của nữ nhân này tốt thật đấy, mỗi ngày rèn luyện đúng là hiệu quả
Sư Tử cũng không cam tâm nhìn quanh mặt sông, sau đó đành tiếp nhận sự thực, nữ nhân đó biến mất rồi, vừa nãy còn ôm ấp tình tứ vậy mà giờ gặp nguy hiểm một cái thì đi ngay, thậm chí một câu thâm tình chẳng để lại, nói đi là đi ..
Đúng là thứ tình yêu nực cười
“ Đáng thương.”
“ Đúng thế, tôi thật đáng thương, hay thả tôi đi đi?” Trần Thuật nói thản nhiên:
“ ...” Tên này là thứ vô sỉ, Sư Tử không muốn nói chuyện với y nữa, tránh đêm dài lắm mộng, cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, gặp đại ca rồi tính sau:
Trần Thuật xem phim nhiều rồi, trong phim nam chính vì cứu nữ chính trong ổ địch mà xông pha chém giết, khó khăn lắm mới cứu được ra, kết quả nữ chính khóc lóc nói em không đi nữa, em ở bên bên anh ..
Sau đó đến lần thứ tư phải đi cứu nữ chính, nam chính bị kẻ xấu cho phát súng
Khi nam chính trúng đạn, thường thì màn hình quay chậm, mắt nam chính tròn xoe dáng vẻ không tin nổi
Trần Thuật giải mã ánh mắt của nam chính khi đó là, hắn đến chết cũng không muốn tin: Sao mình lại yêu nữ nhân ngu xuẩn như thế
Nhìn Khổng Nhược Khuê đi, nói đi là đi ngay, không lằng nhằng, càng không khóc lóc nói em không đi nữa, em chết cùng anh ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nam chính liều mạng như thế là vì không muốn chết đấy ạ, ai mà muốn chết cùng cô
Cô ấy đi rồi mới là bớt cho y không ít phiền toái
“ Nếu không muốn thả tôi đi, vậy thì dẫn tôi gặp người muốn gặp tôi đi.” Trần Thuật chủ động nói:
“ Đi.” Sử Tử thấy tên này không có thái độ cần có của con tin thì tức giận dọa: ” Dám động đậy tao giết.”
Dưới sự chỉ dẫn của Sư Tử, Trần Thuật đi xuyên qua bụi cây, bên con đường tối đen, quả nhiên đỗ một cái xe van đeo biển Hoa Thành
“ Úp mặt vào xe.” Sư Tử quát:
Trần Thuật làm theo ngay, không có tí phản kháng nào
Sư Tử lấy dây thừng, hết sức thuần thục trói hai tay Trần Thuật, động tác mau lẹ cho thấy trước kia làm loại chuyện này không ít, đẩy một cái: ” Lên xe.”
Trong xe có một tên béo, nhìn Trần Thuật bị đẩy loạng choạng ngã vào xe, cười như Phật Di Lặc: ” Anh Trần, đã lâu không gặp ...”
Vì giữ gìn vóc dáng, lượng vận động mỗi ngày của Khổng Nhược Khuê là rất lớn, rèn luyện rất vất vả, cô có cả giáo viên riêng chỉ dẫn, bơi lội với cô là chuyện nhỏ
Khổng Nhược Khuê không bơi dọc theo bờ sông lên bờ, mà cô bơi về phía đối diện
Cô không biết quan hệ giữa Trần Thuật và Sư Tử, càng không biết đối phương có bao nhiêu người, còn kẻ nào mai phục nữa không
Vì thế cô vượt sông
Chỉ có thế cô mới an toàn, Trần Thuật mới cứu được, dùng toàn bộ sức lực vượt qua con sông đen ngòm
Khi Khổng Nhược Khuê tới được bờ bên kia thì đã gần thoát lực rồi, đến thở cũng là chuyện gian nan, đầu dựa vào tảng đá cứng, nửa người vẫn ở trong nước
Cô cho tay vào túi, nhưng không biết di động đã mất từ bao giờ, cắn răng leo lên đê, nhìn đằng xa có ánh đèn lờ mờ, bất chấp sức lực kiệt quệ lảo đảo chạy về phía đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.