“ Cười cái rắm.” Sư Tử tát một cái không nương tay chút nào, sau đó lục lọi túi Trần Thuật, lấy di động và ví tiền, di động thì tắt máy, ném ngoài cửa sổ, còn ví tiền thì đút túi mình
Bọn chúng thiếu tiền mà
Tục ngữ bảo, không nghe lời người già, thiệt thòi ngay trước mắt, Trần Thuật nghe rồi mà bị một cái tát, lửa giận bốc lên, hận không thể xông lên liều mạng với Sư Tử
Nhưng nghĩ tới vết dao ở cổ với lưng thì một cái tát không còn đáng kể nữa rồi, nói ra có hơi nhục, nhưng mà không ai nhìn thấy, nhất là chân to không thấy
“ Đứng đánh, đừng đánh.” Lưu Long vừa lái xe vừa khuyên nhủ: ” Đánh bị thương rồi, Khổng Khuê không thích nữa, chúng ta cần cái mặt của y để đòi tiền đại minh tinh mà.”
“ Nếu không phải y thì Khổng Khuê bị tôi bắt về rồi.” Sư Tử còn chưa hết phẫn hận, nghĩ thôi đã muốn tát thằng khốn này:
Toàn bộ tài khoản ngân hàng của Lưu Long đã bị cảnh sát đóng băng, không rút được nữa, mà dù có chưa đóng băng thì hắn cũng không dám rút
Tình hình của Sư Tử cũng không khác mấy, khi đó tình huống nguy cấp, vớ lấy cái di động rồi chạy, lo dưới chân núi có mai phục, hắn trốn trên núi ăn quả dại uống nước lã cả tuần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Với tội mà chúng phạm phải, bị bắt được là hết đường sống, bọn chúng muốn chạy trốn, trốn càng xa càng tốt, nhưng mà chạy trốn cũng cần tiền
Trần Thuật không có tiền, dù có lóc xương y cũng không được mấy đồng, nhưng nhiều ngày theo dõi phát hiện y và cô đại minh tinh kia quan hệ thân thiết, bọn chúng liền thấy cơ hội
Quả nhiên cơ hội tới rồi, Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê ăn cơm xong liền đi tản bộ, giống như bao cặp tình nhân, bọn họ nhắm chỗ ít người ít đèn mà đi
Cơ hội trời cho như thế làm sao bỏ qua cho được
Mọi chuyện tưởng đơn giản, nhưng bọn chúng đánh giá thấp Trần Thuật, đánh giá thấp dũng khí hi sinh tất cả vì cô gái mình yêu của nam nhân
Khổng Nhược Khuê chạy mất, chỉ bắt được một tên Trần Thuật không đáng tiền
“ Không hề gì.” Lưu Long an ủi Sư Tử: ” Cứ để cô em đó về gom tiền cho chúng ta, lát nữa tới nơi, cậu gọi điện cho cô ta, để cô ta mang tiền tới.”
“ Sợ không được, anh không biết, vừa rồi cô ta đi không thèm quay đầu lại.” Sư Tự hậm hực đạp Trần Thuật một cái: ” Thứ ăn hại, đến nữ nhân không giữ nổi ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
E là cô ta không đưa tiền chuộc đâu.”
“ Thế à?” Sắc mặt Lưu Long trở nên khó coi: ” Nếu thế thì thằng nhãi này không còn giá trị gì nữa rồi ...”
- Có giá trị, có giá trị ..
Trần Thuật cuống cả lên, hai thằng vong mệnh này còn chuyện gì mà không dám làm, nếu thấy mình không mang lại lợi ích còn thành "gánh nặng", cho nhát dao thì xong đời:
Mạng người là chuyện lớn, Trần Thuật phải củng cố cho chúng lòng tin, mình là phiếu cơm chất lượng
“ Các anh đã theo dõi lâu như thế, chắc là biết tình cảm giữa tôi và Khổng Khuê, cô ấy không chỉ một lần nói, không phải tôi không gả, vừa rồi nếu hai anh không ném di động của tôi đi, các anh sẽ thấy chúng tôi thường nhắn tin cho nhau.”
“Trong lòng Khổng Khuê, tôi là độc nhất vô nhị, chỉ cần các anh không quá tham lam, cô ấy sẽ sẵn lòng chuộc tôi về.”
“ Còn nữa, tôi có người bạn tên là Thang Đại Hải, giám đốc Lưu nhất định là biết đấy, khi đó chúng tôi cùng tới công ty anh mà
Chính là cái tên ngốc cao to ấy ..
Anh ta không chỉ là chủ trì tiết mục Hoa thành đêm không ngủ, còn là thiếu gia của tập đoàn Phúc Tinh.”
“Giám đốc Lưu ở Hoa Thành lâu năm, chắc không lạ gì tập đoàn Phúc Tinh rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các anh chỉ cần gọi điện thoại cho anh ta, anh ta chắc chắn bỏ tiền chuộc tôi về
Mạng của anh ta là do tôi cứu, giờ tôi cần anh ta cứu mạng, anh ta mong mà chả được, sớm cầu xin có người bắt cóc tôi rồi ...”
Sắc mặt Lưu Long dễ coi hơn một chút: ” Vậy giữ mày lại trước, mày dám lừa bọn tao ..
Hừ, mày nói xem bọn tao sẽ làm gì mày?”
Trần Thuật ngẫm nghĩ, thật thà đáp: ” Tôi không đoán ra, các anh định làm gì thế?”
Tay Lưu Long cầm vô lăng run lên làm cái xe van dưới mông cũng run theo, nếu không phải còn muốn kiếm tiền từ Trần Thuật thì đã xẻo y rồi, thằng khốn này khó ưa quá mà
“ Đại ca, không sao chứ?” Sư Tội thấy Lưu Long khác lạ:
“ Bịt mồm y lại.” Lưu Long rít lên:
Trần Thuật thề thốt: ” Không cần, tôi không kêu đâu, vị đại ca này ngồi ở bên cạnh, làm sao tôi dám kêu.”
Hiển nhiên Sư Tử không tin vào nhân phẩm của Trần Thuật, lấy băng dính chuẩn bị sắn ra, tay chân nhanh nhẹn bịt mồm y lại, còn cẩn thận chùm cái túi vải đen lên đầu y
Khi Khổng Nhược Khuê tới Văn hóa Huỳnh Hỏa Trùng thì Thang Đại Hải và Lý Như Ý đã như kiến bò chảo nóng đi qua đi lại đợi sẵn
Xe vừa đỗ lại, Thang Đại Hải nóng ruột chạy gấp tới, mở cửa xe cấp thiết hỏi: ” Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao Trần Thuật lại bị người ta bắt?”
“ Tôi cũng không biết chuyện gì đây, cho nên tôi mới tìm các anh tìm hiểu nguồn cơn.” Khổng Nhược Khuê mặc tạm cái áo còn ướt lên người, vừa nói vừa đi vào trong công ty: ” Mới đầu tôi còn tưởng chúng nhắm vào tôi, nhưng sau mới biết là không phải, Trần Thuật quen với tên bắt cóc ...”
“ Có biết hắn tên là gì không?” Theo sau Khổng Nhược Khuê còn có một nam nhân trung niên nữa, giờ không ai rảnh để ý là ai, Lý Như Ý hỏi ngay:
“ Sư Tử, hình như là thế.”
“ Lưu Long.” Lý Như Ý mắt đỏ ngầu, ngay từ khi nhận được điện thoại của Thang Đại Hải, hắn đã linh cảm chuyện này liên quan tới Nhạc Hải rồi, quả nhiên là thế:
Trần Thuật vì giúp mình giải trừ hợp đồng mà trêu chọc vào con chó điên kia, giờ Lưu Long quay lại báo thù bắt Trần Thuật, nếu Trần Thuật có mệnh hệ gì, hắn giết Lưu Long trăm lần cũng không hả giận
Thời khắc này lòng Lý Như Ý hỗn loạn, sát khí ngùn ngụt, sớm biết xảy ra chuyện này thì mình tự ra tay ..
Không phải hắn chưa từng nghĩ tới phương thức cực đoan nhất
“ Lũ cặn bã này.” Thang Đại Hải lồng lộn như thú dữ:
“ Tôi biết ngay mà, thế nào hắn cũng đâm sau lưng anh em chúng ta, tôi bảo phái vệ sĩ theo rồi mà cậu ấy không chịu..
thằng khốn đó, sao nó lại nhắm vào Trần Thuật, không nhắm vào tôi đây này ...” Nói tới đó ngớ người: ” Hôm đó ba chúng ta tới Nhạc Hải, vì sao chúng chỉ nhấm vào Trần Thuật, cậu ấy làm quái gì có tiền
Chúng phải bắt tôi mới đúng chứ?”