Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 315: Còn dám tới à?




Cha con Giang Ngu đi thì cảnh sát biết tin Trần Thuật tỉnh dậy đến lấy lời khai, thái độ vô cùng khách khí, hiển nhiên được Thang Nghênh Thành đánh tiếng rồi, Trần Thuật chiếu đúng chuyện xảy ra hôm đó mà khai, còn nguyên nhân sâu xa hơn vì sao Lưu Long nhắm tới mình, y dùng vẻ mặt ngơ ngác cùng mệt mỏi nói không biết, cảnh sát không quấy nhiễu nhiều
Đến chiều có một người không ngờ tới thăm
Trần Thuật vừa mới khâu mười mấy mũi, thương tích nhẹ vài chỗ, mất máu nhiều, bác sĩ không cho y xuất viện, Khổng Nhược Khuê càng không cho
Vừa mới ngủ một ngày một đêm, tác dụng thuốc an thần cũng đã hết, Trần Thuật không ngủ được nữa, cho nên cùng Thang Đại Hải và Lý Như Ý chơi đấu địa chủ
Vì không thể chơi uống rượu hay vả mặt, đành chơi dán giấy
Ba người đang sát phạt tưng bừng thì có người khẽ gõ cửa
“ Vào đi.” Trần Thuật thuận miệng nói, cho rằng bác sĩ hay y tá vào thay băng:
Khi người kia đẩy cửa đi vào, Thang Đại Hải nhìn một cái, nhảy phắt từ giường bệnh xuống, hùng hổ đi tới: ” Còn dám vác mặt tới đây à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao, chột dạ chứ gì
Sợ rồi chứ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đừng vội, người tiếp theo là ông đấy.”
Từ Vĩnh Uy bị Thang Đại Hải tóm cổ áo, vì thấp hơn nên chỉ có thể ngẩng đầu nhìn hắn, nhưng động tác này không hề ảnh hưởng tới uy phong của ông ta
Tung hoành thương trường bao năm rồi, ông ta tự có khí độ trầm ổn vững vàng, mặt lạnh tanh mắng: ” Đây là đạo đãi khách của Thang đại thiếu gia đây à?”
“ Khách à
Ông còn mặt mũi nói mình là khách sao?”
“ Ác khách cũng là khách, không phải sao?”
Từ sáng bị Tạ Vũ Khiết dùng "bánh bao" sỉ nhục, đến trưa bị Lão Gia trù ẻo bị bắt cóc, tới giờ Thang Đại Thiếu gia vẫn chưa kiếm được chỗ phát tiết, vừa hay có kẻ không biết điều tới tận cửa, không khuyến mãi vài cú đấm sao được
“ Đại Hải, buông chủ tịch Từ ra đi.” Trần Thuật nhìn động tác của Thang Đại Hải là biết hắn muốn đánh người, vội vã lên tiếng ngăn cản:
“ Trần Thuật, tên này tới đây không có ý đồ tử tế gì đâu.” Thang Đại Hải tuy buông tay, nhưng chắn trước mặt Từ Vĩnh Uy, không cho ông ta gây hại cho Trần Thuật đang ở trên giường bệnh:
“ Tôi biết, cho nên tôi muốn nghe ý đồ xấu của ông ta là gì.”
“ Hai vị ...” Từ Vĩnh Uy chỉnh lại cổ áo, chuẩn bị lên tiếng:
“ Ba vị ...” Lý Như Ý giật giấy dán trên mặt bổ sung:
Thấy Lý Như Ý giật giấy ra, Thang Đại Hải vội cản lại, hùng hổ quát: ” Như Ý, cậu chơi xấu đấy à
Đợi đuổi tên người xấu này đi, chúng ta còn chơi tiếp chứ, cố ý phải không?”
“ Mặt anh nhiều nhất đấy.” Lý Như Ý vội quay mặt đi, vờ như không làm gì cả
“ Cậu ăn gian trước nhé, thế thì tôi cũng xé.”
Từ Vĩnh Uy có cảm giác mình đi nhầm phòng, đây không phải là khoa thần kinh đấy chứ
Trần Thuật thấy hai tên này làm mình mất mặt quá độ rồi, nhìn khóe miệng Từ Vĩnh Uy giật giật, cũng tháo hết giấy dán mặt: ” Chủ tịch Từ tới xem trò cười đấy à?”
“ Đúng là rất buồn cười.” Từ Vĩnh Uy đã nhịn cười lắm rồi đấy:
“ Cậu xem, tôi đã bảo thằng cha này không tử tế gì đâu mà.” Thang Đại Hải nóng tính, hắn cảm giác mình bị sỉ nhục, tên khốn kiếp này dám cười Phong trần tam hiệp bọn họ:
“ Không phải, không phải.” Từ Vĩnh Uy xua tay giải thích: ” Tôi cười vì trông rất vui vẻ, rất ấm áp, tôi rất hâm mộ tình cảm anh em của ba vị.”
“ Ông có Lưu Long còn gì, việc quái gì phải hâm mộ.”
Không thể không nói, trò chuyện với mấy tên này làm người ta lúc nào cũng muốn rút con dao dài 15 phân ra chém người
Các người không biết nói chuyện giống người bình thường à
Ba anh em các người tuổi rắn hay sao mà mở miệng ra là phun nọc độc
“ Tôi đúng là vì Lưu Long mà tới đây.” Từ Vĩnh Uy điều chỉnh tâm thái nói, ông ta quyết định không vòng vo gì hết, nói rõ rồi đi cho sớm, nói chuyện với người khác tốn thời gian, còn nói chuyện với ba tên này tổn thọ:
Ông ta tất nhiên biết chuyện Trần Thuật bị bắt cóc, càng biết Lưu Long bị bắt, dù sao hai người họ dính líu tới nhau quá sâu, cùng chung lợi ích, khi Lưu Long xảy ra chuyện, ông ta phải cắt đứt bộ phận lợi ích nào sẽ là vấn đề khó nhằn trong thời gian dài sau này
Lưu Long chết không đáng tiếc, nhưng ông ta phải làm sao để thoát thân khỏi sự kiện này mới là quan trọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Thuật cười nhạt: ” Vậy ông định nói đỡ cho Lưu Long à?”
“ Không phải như thế.” Từ Vĩnh Uy lắc đầu, vẻ mặt chân thành: ” Tôi và Lưu Long cộng tác nhiều năm, hắn đối xử với tôi không tệ, luôn coi tôi là huynh trưởng, tôi rất muốn nói đỡ cho hắn vài câu
Nhưng tôi cũng biết chuyện hắn làm ở quên khiến người người phẫn nộ.”
“ Huống hồ hắn vì báo thù mà lại còn bắt cóc tổng giám Trần, hành vi này thực sự là ..
Vượt quá giới hạn làm người
Nếu thế mà tôi còn tới tìm người bị hại xin tha thứ thì tôi cũng không thể tha thứ cho bản thân nữa rồi
Làm sai thì phải bị phạt, đó là kết quả Lưu Long đáng nhận.”
Người này đúng là co được duỗi được, xuống nước với tiểu bối, không dễ dàng, Trần Thuật nghi hoặc: ” Nếu không phải là tới hòa giải, vậy chủ tịch Từ tới đây là ...”
Từ Vĩnh Uy làm vẻ mặt hết sức chân thành: ” Cậu cũng biết trong Nhạc Hải có cổ phần của Lưu Long, còn một số sản nghiệp khác nữa ..
Lưu Long vào tù rồi, e là không có cơ hội ra nữa
Sản nghiệp này sẽ phải tiền hành bán đấu giá hoặc thanh lý, cho nên tôi tới hỏi tổng giám Trần có hứng thú tiếp nhận không?”
“ Nhập cổ phần Nhạc Hải?” Trần Thuật kinh ngạc nhìn hai người anh em, không ngờ tới kiến nghị thế này, Lý Như Ý khinh bỉ ra mặt, Thang Đại Hải trầm tư, nên y không trả lời vội: ” Chuyện này chúng tôi sẽ thận trọng suy nghĩ.”
“ Vậy tôi không làm phiền tổng giám Trần nghỉ ngơi nữa.” Từ Vĩnh Uy mỉm cười lấy trong túi ra một cái hộp nhỏ: ” Có chút quà, mong tổng giám Trần đừng chê, chúc tổng giám Trần sớm ngày bình phục, cống hiến cho sự phồn vinh của sản nghiệp văn hóa của Hoa Thành.”
“ Cám ơn giám đốc Từ, tôi sẽ nỗ lực.”
Trần Thuật định khách khí từ chối món quà kia thì Thang Đại Hải đã tới nhận luôn rồi, vì thế lời định nói cũng đành phải nuốt vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.