Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 316: Quái vật thật sự




Đợi Từ Vĩnh Uy rời khỏi phòng một cái, Thang Đại Hải đóng cửa lại ngay, mở hộp xem: ” Chà, Vacheron Constantin
Tên họ Từ này nhân phẩm không ra gì, nhưng mà chọn quà cũng không tệ.”
Nhưng khi lấy đồng hồ ra thì bĩu môi: ” Seri 56, chẳng qua có hơn 1000 Đô la thôi, ông chủ lớn như thế mà hẹp hòi.”
“ Anh đừng có mà dùng ánh mắt của mình mà làm tiêu chuẩn.” Trần Thuật hơi kinh ngạc, với y đây là món quà đắt giá lắm rồi, Tùy Vĩnh Uy đúng là bỏ vốn lớn: ” Từ Vĩnh Uy làm gì lắm tiền bằng anh.”
“ Nói cũng phải.” Thang Đại Hải tùy tiện ném cho Trần Thuật: ” Cái này đem sưu tầm cũng mất mặt, cậu đeo tạm đi, dù sao cậu cũng không thích hợp với thứ quá đắt, gây chú ý.”
“ Thế này tôi đã thấy quá đắt rồi.” Trần Thuật đưa cho Lý Như Ý: ” Tôi làm việc ở công sở, đeo thứ nổi bật thế này không tốt
Anh dùng đi, sau này anh đi xã giao nhiều, cơ hội dùng nó hơn tôi.”
“ Không đeo.” Lý Như Ý lạnh lùng từ chối, thái độ dứt khoát rõ ràng: ” Đồ của Từ Vĩnh Uy, tôi nhìn đã buồn nôn.”
“ Hai người các anh một chê rẻ không thèm đeo, một thì khinh không muốn đeo, tôi lại không cần đeo, vậy làm sao ...” Trần Thuật bực mình ném hộp đồng hồ sang một bên: ” Tại anh đấy Đại Hải, ai bảo anh nhận, tôi định từ chối.”
“ Người ta mang quà ra, không nhận là không nể mặt, với lại hai bên chẳng quan hệ tốt đẹp gì, không cần đáp lễ, coi như là hắn chuộc tội đi.” Thang Đại Hải giải thích:
“ Các anh như thế, sao tôi đeo được.”
“ Không đeo thì thôi, để tôi về kiếm ba cái khác, anh em ta mỗi người một cái, đảm bảo ăn đứt cái này.”
“ Thôi được rồi ...” Trần Thuật xua tay tạm thời giữ lấy, y thiên hướng hưởng thụ tinh thần, về vật chất thì một bát mỳ lòng đã đủ thỏa mãn, với nhà , xe đồng hồ gì đó không mấy hứng thú: ” Vừa vặn các anh đều ở đây, chúng ta thảo luận đề nghị của Từ Vĩnh Uy đi, hắn muốn chúng ta tiếp nhận cổ phần của Lưu Long ở Nhạc Hải, các anh thấy sao?”
“ Không hay.” Lý Như Ý không muốn có bất kỳ dính dáng gì tới Nhạc Hải hết, càng không muốn dây dưa với loại người âm hiểm xảo trá như Từ Vĩnh Uy:
“ Tôi cũng thấy không hay.” Thang Đại Hải tán đồng: ” Lúc mới nghe hắn đề xuất kiến nghị này, tôi cũng động lòng lắm
Nhạc Hải có chút tiếng tăm trong giới, nếu chúng ta có quyền quyết sách ở Nhạc Hải, chắc chắn là có lợi cho sự phát triển của Huỳnh Hỏa Trùng.”
“Nhưng mà con người Từ Vĩnh Uy thì không đáng tin, bụng đầy mưu mô bẩn thỉu
Nếu chúng ta lấy tiền ra mua lại số cổ phần này, ai mà biết có bị đại cổ đông như Từ Vĩnh Uy nuốt chửng không
Nếu là chuyện ngon lành như thế, hắn chẳng nghĩ tới chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn tới đây vốn là hành vi cực kỳ khả nghi rồi.”
Phản ứng của hai đồng đảng giống hệt dự liệu của Trần Thuật, Lý Như Ý là người thẳng thắn, không cần biết phía trước mặt có cái bánh ngon thế nào, chỉ cần hắn không thích người làm bánh thì hắn tuyệt đối không ăn
Thang Đại Hải xuất thân trong gia đình thương nghiệp, dù sao cũng mẫn cảm hơn một chút, hắn động lòng với lợi ích, nhưng biết mình không có kinh nghiệm, cho nên phòng bị người ta gài bẫy
Trần Thuật trầm ngâm: ” Chúng ta bóc tách từng vấn đề ra một đi, trước tiên nói vì sao Từ Vĩnh Uy tới thăm bệnh, lại còn tặng đồng hồ, tặng cổ phần?”
“ Đơn giản, hắn muốn dứt bỏ mọi quan hệ với Lưu Long, nhanh chóng hòa hoãn quan hệ với chúng ta chứ sao?” Thang Đại Hải lấy kinh nghiệm trong nghề nói: ” Làm cái này thì thể diện phải giữ, dù cho là bề ngoài, đoán chừng chuyện của Lưu Long đã lan truyền trong giới.”
Lý Như Ý giơ điện thoại lên, hắn luôn chú ý tin tức trong giới: ” Truyền thông đưa tin ầm ĩ rồi đấy, trong giới ai chả biết Lưu Long là tay sai của Từ Vĩnh Uy, hắn sợ chúng ta đả kích Lưu Long rồi không bỏ qua cho hắn, dây dưa kéo dài khiến công ty bị tổn hại danh tiếng, lúc đó liên lụy tới cả nghệ sĩ, fan thế nào cũng kêu gọi nghệ sĩ rời công ty.”
“ Thế nên kéo chúng ta vào nhập bọn là nhất cử lưỡng tiện còn gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này truyền thông không công bố thì phía cảnh sát cũng công bố thôi
Khi đó người bị hại là Phong trần tam hiệp chúng ta nhập cổ phần vào Nhạc Hải, đồng ý hợp tác với Từ Vĩnh Uy, khác nào thanh minh giúp hắn là người vô tội.” Thang Đại Hải bổ sung thêm, nghe cha hắn kể chuyện làm ăn nhiều, cũng hiểu phần nào:
“ Hai anh nói đều đúng rồi.” Trần Thuật tổng kết lại: ” Đây là thiện ý mà hắn đưa ra, nếu chúng ta tiếp nhận thì thuận tiện giải quyết cho Nhạc Hải cả vấn đề hình tượng lần nguy cơ nghiệp vụ rồi.”
Lý Như Ý tinh ý phát hiện vẻ mặt Trần Thuật có chút khác thường: ” Cậu định nhận à?”
“ Đây là món hơi béo bở, tôi tin không ít người thèm muốn.” Trần Thuật không trả lời trực tiếp: ” Nhưng nếu người đó không phải chúng ta, sự kiện này sẽ gây ảnh hưởng tới Nhạc Hải trong thời gian dài, nếu chúng ta nhập cuộc là cứu vớt Nhạc Hải.”
“ Tôi không muốn thấy điều đó.” Lý Như Ý lần nữa tỏ thái độ:
“ Trần Thuật, nghĩ cho kỹ đi, Nhạc Hải là vùng biển của Từ Vĩnh Uy, hắn là con cá mập lớn nhất trong đó
Lúc đầu cần chúng ta, hắn tất nhiên sẽ rất thân thiện, một khi nguy cơ qua đi, đến lúc hắn nhe răng ra đấy.” Thang Đại Hải cảnh cáo:
“ Hai anh nghe tôi nói đã, đây là một cơ hội cực kỳ hiếm có, Đại Hải, lấy con mắt thương nhân mà nói, bỏ qua lợi ích lớn như thế là một lựa chọn thiếu lý trí
Thế nên chúng ta sẽ cứu vớt Nhạc Hải.” Trần Thuật cười gian:
” Như Ý, nghe tôi nói hết, cổ phần nắm trong tay rồi, chúng ta đợi nguy cơ Nhạc Hải qua đi, ổn định trở lại, chúng ta sẽ bán cổ phần của Nhạc Hải cho Đông Chính, Hoa Mỹ hoặc Quang Huy, các anh thấy sao?”
“ Hay, hay, quá hay, so với ba công ty lớn này, Từ Vĩnh Uy cá mập biến thành tôm tép, nếu để họ nhảy vào, hắn mới là người bị nuốt chửng.” Thang Đại Hải sáng mắt:
Cả Lý Như Ý cũng tan băng trên mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Chưa hết, chưa hết.” Trần Thuật còn có tính toán cao hơn: ” Nếu chúng ta không bán lấy tiền mà đem đổi cổ phần của Nhạc Hải lấy được cổ phần của một trong ba công ty lớn kia chẳng phải càng tốt, lúc đó chúng ta là cổ đông một trong ba ông lớn.”
“ Tôi ủng hộ.” Lý Như Ý thay đổi tức thì, kế hoạch này mới thực sự là nhất cử lưỡng tiện, vừa có lợi ích vừa chơi Từ Vĩnh Uy một vố:
Thang Đại Hải cười ha hả chỉ mặt Trần Thuật: ” Tôi sai rồi, cậu mới là con quái vật thực sự, còn làm tổng giám gì nữa, bỏ luôn tới Huỳnh Hỏa Trùng làm ông chủ đi.”
Trần Thuật lắc đầu: ” Không, anh mới thích hợp vị trí đó hơn tôi.”
Không ngờ người anh em này đánh giá mình cao như vậy, Thang Đại Hải hớn hở: ” Vì sao?”
Trần Thuật tỉnh bơ trả lời: ” Vì cha anh lắm tiền, gồng lỗ được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.