Nhìn cái bộ mặt nhăn nhó đau khổ của Trần Thuật, Tô Âm thấy thoải mái vô cùng, cô thấy lần này mình đàng hoàng chiếm lý rồi: ” Tổng giám Trần, anh vô lương tâm quá đấy, tôi nghe nói anh nằm viện, ngay lập tức tới thăm, vậy mà anh lại hỏi thế à?”
Trần Thuật thở dài: ” Không, tôi tò mò vì sao cô biết tôi nằm viện, sao biết tôi nằm phòng nào?”
“ Điều cần biết thì tôi sẽ biết.” Tô Âm bước tới gần, ngồi luôn lên giường mà chả ngại gì: ” Chuyện Lưu Long bị bắt đã lưu truyền từ hôm qua rồi, hôm nay càng xôn xao, nghe nói Từ Vĩnh Uy tới bệnh viện thăm anh ...”
“Trước kia tôi cũng từng hợp tác với Nhạc Hải, nên nhờ quản lý gọi điện cho ông ta hỏi tình hình
Tôi tranh thủ đi trước, nếu không e lát nữa có rất nhiều người tới thăm anh ...”
Trần Thuật ngồi nhích sáng bên, chẳng phải vì nam nữ thụ thụ bất thân như Lý Như Ý nói, mà vì tránh xa tầm tay của Tô Âm, hai người nợ nần chồng chất, ngồi gần nguy hiểm lắm
Đồng thời y thầm thở phào, may mà Khổng Nhược Khuê đi trước rồi, nếu không để người ta thấy bộ dạng hai người khi ở cùng nhau, e là mình bị đánh gãy chân, vĩnh viễn nằm viện luôn
“ Té ra là Từ Vĩnh Uy tiết lộ tin tức à?”
Không khó đoán mục đích của Từ Vĩnh Uy, ở loại thời khắc quan trọng này, ông ta rất cần tình "hữu nghị" từ Trần Thuật
Cho nên chắc là dùng nhiều cách để lộ cuộc thăm hỏi đó
Áo sơ mi trắng vài nhẹ, quần jean xanh ngọc cùng giày bốt da đen tới đầu gối, vì thời tiết lạnh dần, ngoài còn khoác thêm áo gió phong cách
Trang phục này khiến Tô Âm hoạt bát gợi cảm, mang tới sức hấp dẫn đặc biệt, phát uy hết đặc tính tinh quái của cô
Chẳng trách tiểu cô nương này thành nữ thần của vô số trạch nam, đáng tiếc không có Trần Thuật trong số đó, không thích cô gái quá quá mưu mô
“ Tôi đã khỏe rồi.” Trần Thuật cười: ” Sau khi cô về có thể nói với công ty là không cần tới thăm tôi được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ công ty nhiều việc như thế, không cần mất thời gian ..
Có cô Tô Âm làm đại biểu là tôi thấy vinh hạnh lắm rồi.”
“ Thế sao được, công ty tới thăm anh là vấn đề coi trọng, nếu không tới thăm là vấn đề thái độ.”
“ Hơn nữa, công ty là công ty, tôi là tôi, tôi không đại biểu cho công ty, nếu có người đại biểu cho công ty cũng phải là Khổng Khuê, đúng không?”
Tô Âm trước kia không biết giày thủy tinh từ phía Hoa Mỹ lại bay vào tay Khổng Nhược Khuê, thông qua cao tầng tìm hiểu mới biết là công lao của Trần Thuật
Tuy nói đàm phán cụ thể do Vương Thiều phụ trách, song người có tác dụng trọng đại đưa hạng mục lớn như vậy về là Trần Thuật
Nghe tin này Tô Âm giận tới suýt nổ tung, tôi tốt với anh như thế, vì muốn quay tốt phim Chàng cơ trưởng mà dốc hết tâm lực, huy động toàn bộ nguồn tài nguyên, lại còn đem cả nhân vật quan trọng giao cho Lý Như Ý, còn anh báo đáp tôi thế đấy hả
Anh có được hạng mục đó phải nghĩ tới tôi đầu tiên chứ
Chẳng lẽ anh không thấy tôi giống công chúa hơn Khổng Nhược Khuê à
Có phải lương tâm của anh bị chó ăn rồi không
Con mắt một người khó có thể nhìn ra ai là người bạn thực sự, nhưng lợi ích có thể chỉ ra, một người sẵn lòng đem lợi ích lớn đặt vào tay anh, đó mới là bạn
“ Tôi chỉ nói thế thôi mà.” Trần Thuật cười lúng túng, mắt theo dõi nắm đấm đang vung vẩy của Tô Âm sẵn sàng né tránh, ai bảo có tật giật mình, cho rằng Tô Âm biết quan hệ giữa mình và Khổng Nhược Khuê: ” Cô không muốn thì thôi vậy.”
“ Vì sao không nhờ Khổng Khuê giúp, cô ấy chắc là vừa từ chỗ anh rời đi hả?” Tô Ấm hơi dí mặt tới, như muốn đánh hơi cái gì:
Trần Thuật thất kinh, chẳng lẽ hai người họ chạm mặt nhau sao
Tính thời gian thì khả năng này rất lớn, đương nhiên càng như thế càng phải tỏ ra bình tĩnh: ” Ừm, cô ấy vừa tới thăm tôi.”
“ Tôi nhìn thấy xe cô ấy rời bệnh viện.” Tô Âm nheo mắt nhìn Trần Thuật: ” Nghe nói chuyện này còn liên quan tới Khổng Khuê?”
“ Liên quan gì tới cô ấy chứ, chẳng lẽ cô ấy sai người bắt cóc tôi à?” Trần Thuật nói đùa: ” Cô ấy muốn gì, trực tiếp nói với tôi một câu, tôi dùng hai tay đưa lên, bất kể là tiền hay thân thể.”
Nếu không đánh tan được nghi ngờ của Tô Âm, bị cô gái đáo để thế này bám sát sẽ là chuyện vô cùng đáng sợ
“ Lưu manh.” Tô Âm mắng một tiếng:
“ Đúng đúng đúng, cô Tô Âm mắng rất đúng, giờ lưu manh phải nghỉ ngơi rồi, cô Tô Âm ngày bộn bề trăm công nghìn việc, nên bận bịu chuyện của mình đi thôi.” Trần Thuật chắp tay: ” Cám ơn cô bỏ thời gian tới thăm.”
“ Anh đuổi tôi đấy à?” Tô Âm tức giận:
“ Hả, tôi thể hiện rõ ràng vậy sao?”
“ Anh, anh ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bỏ đi, giờ anh là người bệnh, tôi không thèm chấp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tháng sau tổ chức họp báo công bố hạng mục Chàng cơ trưởng, anh là biên kịch, khi đó phải tham gia đấy.” Tô Âm nén giận: ” Tôi sẽ gửi thiếp mời điện tử cho anh sau.”
“ Không thành vấn đề, chỉ cần là việc tôi làm được, nhất định sẽ tích cực phối hợp.” Đây không phải là câu đối phó, mà là suy nghĩ thật của Trần Thuật:
Tuy quan hệ giữa y và Khổng Nhược Khuê chuyển biến từ mập mờ sang rõ ràng, nhưng khoảng cách giữa hai người quá lớn, hai người họ muốn tới với nhau đồng thời được thân nhân bằng hữu chúc phúc là chuyện vô cùng gian nan
Nên y khao khát được coi trọng và thăng tiến, khát vọng thành công, khát vọng Chàng cơ trưởng sẽ bùng nổ, thậm chí đã bắt đầu lên ý tưởng kịch bản tiếp theo .
Có lẽ, nghề biên kịch sẽ là điểm đột phá của y
Tô Âm rất hài lòng với thái độ của Trần Thuật, thái độ ở trên cao đánh giá khuôn mặt nhợt nhạt râu lờ mờ, có chút thương cảm: ” Để tôi sai người mang dao cạo tới, anh nên cạo râu rồi.”
Nói xong đi luôn
Trần Thuật nhìn bóng lưng yểu điệu của tiểu la lỵ, kỳ thực cô gái này tuy đanh đá hiếu thắng chút, song kỳ thực bản tính không tệ, sai ở chỗ là không nên mang thù địch với Khổng Nhược Khuê nhiều như thế
Nếu không họ có thể làm bạn tốt.