Trong scandal lần này của Khổng Nhược Khuê, người hạnh phúc nhất là Lưu Bân
À, Lưu Bân chính là cái tên phóng viên xông vào phòng bệnh của Khổng Nhược Khuê rồi bị Trần Thuật đấm vỡ mũi còn hỏng cả máy ảnh đắt tiền ấy
Trước đó hắn từng viết bài nói Khổng Nhược Khuê hết thời, lấy scandal để gây chú ý, bài viết thu được hưởng ứng khá tốt, lần này Khổng Nhược Khuê lại tặng cho hắn cái scandal to đùng như thế, lại chẳng hạnh phúc điên luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn chẳng thèm giả vờ là fan lo lắng cho thần tượng nữa, trở mặt anti thẳng thừng, mắng tới hả hê, mắng tới sung sướng, hận không thể dùng ngòi bút chôn vùi hết sự nghiệp của cô
Đúng như Vương Thiều lo lắng, xảy ra chuyện như vậy sẽ không thiếu kẻ ném đá xuống giếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lệ Tư Vũ lần trước bị phía Khổng Nhược Khuê hủy phương án bắt cặp ở show tạp kỹ vẫn luôn ghi hận trong lòng cũng buông vài câu mập mờ khiến người ta không khỏi nghi ngờ về nhân phẩm của cô
Đám Khổng Tước hết sức nóng ruột, dù phía Đông Chính phối hợp cùng cảnh sát đưa ra câu trả lời khẳng định cả Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê đều là người bị hại trong câu chuyện này, song đó chẳng phải thứ fan quan tâm nhất, tiếng lòng họ chỉ có một “Tiểu tỷ tỷ, đừng yêu”
Không cần biết nhà trai là ai, Khổng Khuê tiểu tỷ tỷ của họ là độc nhất vô nhị trên đời, không ai xứng hết, họ muốn cô mãi mãi là nữ thần trên cao thôi
Vì thế Trần Thuật hot rồi, biên kịch Trần toại nguyện rồi, trong một đêm y có liền mấy câu lạc bộ … anti
Mặc ngoài kia giông tố bão bùng, có hai người chẳng để ý
“ Ngoan nào, ăn miếng nữa.” Khổng Nhược Khuê bê cốc giữ nhiệt, múc thìa canh đút cho Trần Thuật:
“ Anh thực sự không ăn được nữa.” Trần Thuật cười khổ: ” Anh vừa ăn cơm, thức ăn trong dạ dày chưa tiêu, có phải hôm nay em tới sớm quá rồi không?”
Khổng Nhược Khuê không vui, giẩu môi giận dỗi: ” Anh chán em rồi chứ gì?”
“ Làm gì có, em là tiểu tiên nữ ai thấy cũng yêu, có lẽ trên thế giới này có một người ghét em, nhưng người đó không phải anh.”
“ Thế người đó là ai?”
“ Con gái chúng ta.” Trần Thuật vuốt mũi cô một cái: ” Con gái là áo bông nhỏ ấm áp của cha, con gái trời sinh thân thiết với cha, con gái chúng ta sau này nhất định tranh giành cha với mẹ nó.”
“ Nó dám cướp chồng em, em cắt sữa …” Khổng Nhược Khuê tức giận tuyên bố:
Trần Thuật sầm mặt, mẹ kiểu gì mà hung dữ thế, đó cũng là con gái của em đấy, thật không biết con sau này sẽ thế nào, tốt nhất là di truyền tính lương thiện ưu nhã ung dung của mình
“ Nào, ăn nữa đi.”
“ Không ăn được.”
“ Vậy là anh chán em rồi.”
Câu chuyện bắt đầu đi vào vòng lặp vô tận của nó, như hai đứa trẻ có vấn đề đầu óc
“ Thực sự không phải, anh no rồi, không ăn được nữa, em để đấy, anh ăn sau được không
Chỉ cần bụng có chút khoảng trống là anh lập tức ăn ngay.” Trần Thuật tìm cách thỏa hiệp:
“ Anh nói em tới sớm, chứng minh anh không muốn gặp em sớm ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất định anh chán em rồi.”
“ Vậy em trả lời anh, có phải hôm nay em tới sớm một chút không?”
“ Đúng là sớm hơn bình thường một chút.” Khổng Nhược Khuê hơi đỏ mặt: ” Vừa vặn công việc ở gần đây, xong việc là em tới ngay.”
“ Em nghĩ anh ở đây dưỡng thương à, không, mỗi ngày anh đợi em tới, vì anh biết, chỉ có nằm đây, mỗi ngày em mới tới thăm anh
Một khi xuất viện, muốn gặp được em cũng là chuyện xa xỉ.” Trần Thuật chỉ cố băng bó sau lưng: ” Anh không muốn nó lành.”
“ Không được nói thế.” Khổng Nhược Khuê che miệng Trần Thuật, trách: ” Ai lại đi nguyền rủa bản thân như vậy.”
Trần Thuật nắm tay cô, cười toe toét: ” Đó không phải nguyền rủa, đó là nguyện vọng mỹ hảo của anh
Em không thấy à, bệnh viện là chỗ rất thích hợp để hẹn hò với đại minh tinh.”
“ Vậy cũng không thể nằm mãi ở đây.” Khổng Nhược Khuê dỗi: ” Cho dù muốn gặp nhau cũng có thể tới chỗ khác
Bên ngoài có bao nhiêu món ăn ngon như vậy, em muốn anh đưa em đi ăn, em vừa phát hiện có một quán làm món cá cực ngon, lúc nào cũng muốn đi nếm thử, chuyện này sao thiếu anh được.”
“ Em còn muốn cùng anh đi du lịch, đi Nhị Hải, anh phải chụp ảnh cho em
Đi Nhật Bản, chúng ta nắm tay nhau đi dạo dưới con đường rợp bóng hoa anh đào
Đi Tam Á, em có rất nhiều bikini gợi cảm, sẽ mặc cho anh xem.”
“ Sao anh có thể nằm viện chứ
Thế giới mỹ hảo như thế, chúng ta sẽ cùng đi
Cho nên anh phải sớm khỏe lại, giống như chưa bao giờ bị thương vậy.”
“ Không được.” Trần Thuật lắc đầu: ” Anh mà không bị thương đã không có cơ hội thổ lộ với em, thế thì thiệt thòi quá.”
“ Sao thế được.” Khổng Nhược Khuê mím môi cười, lộ ra hai núm đồng tiền đáng yêu: ” Chỉ cần anh kiên nhẫn một chút, là em không nhịn được thổ lộ với anh rồi.”
“ Em thích anh từ khi nào thế?” Trần Thuật có chút tò mò:
“ Sớm hơn anh nghĩ đấy.” Khổng Nhược Khuê cười híp mắt, như con hồ ly giảo hoạt:
“ Vốn anh nghĩ, sau khi em cởi hết quần áo của anh, kinh ngạc vì nam nhân này có vóc dáng hoàn mỹ, thế là lòng xuân nhộn nhạo rồi thích anh
Giờ xem ra sớm hơn, vậy nhất định là lúc em nhặt gót giày của anh rồi …
có phải vì anh tặng em gót giày, khiến em cảm thụ được sự ấm áp xa lạ, nên ấn tượng sâu sắc không?” Trần Thuật gãi cằm ra chiều ngẫm nghĩ:
“ Chết đi.” Khổng Nhược Khuê đấm Trần Thuật một cái: ” Khi đó em nghĩ, tên thần kinh nào lại đi tặng gót giày cho một đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương chứ?”
“ Vậy từ khi nào?”
“ Anh tự tìm hiểu đi, đợi khi phát hiện ra sẽ thất kinh đấy.”
“ Được, chuyện này không vội, giờ chúng ta nói chuyện du lịch đi.”
“ Được, anh muốn đi đâu?”
“ Tam Á.” Trần Thuật vẻ mặt nghiêm túc: ” Anh không hứng thú bikini gợi cảm ra sao, nhưng mà anh sợ lạnh, nên chúng ta đi Tam Á tắm nắng đi, em thấy sao?”
“ Xì, khẩu thị tâm phi.” Khổng Nhược Khuê bộ dạng biết thừa nam nhân các anh:
“ Anh nói thật.” Trần Thuật thề thốt: ” Anh chảy bao nhiêu máu như thế, sức khỏe đi xuống, khí huyết hao hụt, cho nên sợ lạnh
Nếu được đi Tam Á tắm nắng, hẳn là khôi phục nhanh hơn.”
“ Không đi.” Khổng Nhược Khuê nói dứt khoát: ” Không đi Tam Á.”
“ Vì sao?” Trần Thuật đã phải che giấu tâm tư xấu xa, ngụy trang thành thánh nhân quân tử rồi mà người ta không tin nhân phẩm của y:
“ Có cô gái nào đi Tam Á mà không mặc bikini rồi chụp ảnh gửi khoe với bạn bè
Nếu đi Tam Á mà không mặc bikini thì đi làm cái gì?”
“ Anh có nói là không mặc đâu.”
“ Nhưng mà anh không hứng thú, em còn mặc cho ai xem, còn có ý nghĩa gì nữa chứ.”
“ Anh thích, anh thích mà.” Trần Thuật không ngờ vác đá đập chân mình, vội sửa lời:
“ Nói dối.”
“ Anh thích thật.” Trần Thuật giơ tay lên trời, với vóc dáng của Khổng Nhược Khuê nếu mà mặc bikini gợi cảm mà cô nói, không biết thành thứ hại nước hại dân thế nào:
Đương nhiên, một chàng trai tốt yêu tổ quốc yêu đồng bào như Trần Thuật, y sẽ không để tổ quốc nhân dân bị hại, y một mình gánh vác
Mặc dù Trần Thuật từng nhìn Khổng Nhược Khuê mặc áo bơi đóng quảng cáo, nhưng đó là loại tương đối bảo thủ, ông kính chủ yếu đặc tả khuôn mặt, còn mông, ngực, đùi, nhưng vị trí đầy tính nghệ thuật không quay, làm người ta không cách nào thưởng thức 360 độ không góc chết
“ Anh không hề thích.” Khổng Nhược Khuê hếch mặt lên, bộ dạng kiêu kỳ: ” Anh đừng vì lo em buồn nên mới nói ra lời như thế, em không phải loại con gái hẹp hòi: ”
Có mà em hẹp hòi hơn bất kỳ ai thì có, Trần Thuật hậm hực: ” Vậy thì em thích đi đâu?”
“ Đi nam cực xem chim cánh cụt đi.” Đôi mắt Khổng Nhược Khuê ánh lên vẻ ao ước: ” Chim cánh cụt beo béo, đi lắc lư, đầu trọc lóc, thật đáng yêu
Em muốn đi nam cực lâu rồi, em tra trên mạng, có tour đi nam cực chừng một tháng, được không?”
“ Anh say sóng.”
“ Đâu ra, lần trước anh còn nói thường ngồi thuyền ra đảo chơi, anh khoe tự mình lái thuyền mà.” Khổng Nhược Khuê vạch trần:
“ Anh say chim cánh cụt.” Trần Thuật nhất định phải đi Tam Á, nhất định phải ngắm bikini: