Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 342: Châm lửa




Lúc mới lập hạng mục Tô Âm đã mang kịch bản đi tìm Bạch Khởi Nguyên, nhưng khi ấy Bạch Khởi Nguyên không nói có chẳng nói không, nên tạm treo ở đó
Đó mới là nguyên do Trần Thuật không biết nam chính là ai, chứ chẳng phải cái lý do nát "ngại hỏi", cho dù bên ngoài không biết, phòng kế hoạch bọn họ phụ trách công tác tuyên truyền tiền kỳ, chẳng lẽ lại không biết
Đứng ở lập trường của Tô Âm, tất nhiên muốn diễn cùng Bạch Khởi Nguyên
Điều này sẽ giúp giá trị bộ phim tăng lên rất nhiều, người hưởng lợi chính là cô
Trước Chàng cơ trưởng, kỳ thực Bạch Khởi Nguyên cũng trù bị một hạng mục phim điện ảnh, nghe nói tìm Khổng Nhược Khuê diễn vai nữ chính, nhưng bị từ chối
Về sau Khổng Nhược Khuê nhận vai nữ chính trong Nghịch Lân, chẳng biết Bạch Khởi Nguyên vì sao lại gác lại bộ phim kia, nhận lời đóng nam chính trong Chàng cơ trưởng
“ Cô Tô Âm bảo tôi đoán, vậy nam chính phải là người tôi quen, mà nam diễn viên tôi quen đủ tư cách diễn cùng cô Tô Âm chỉ có Bạch gia thôi.”
Tô Âm cười khanh khách, nghe có vẻ tâm tình tốt lắm: ” Coi như anh thông minh, đúng 3 giờ bắt đầu lễ công bố, anh là biên kịch phải tiếp nhận phỏng vấn đấy nhé.”
“ Không cần được không, tôi không quen ứng phó với chuyện này.”
“ Tổng giám Trần chỉ khiêm tốn thôi, sao anh có thể không ứng phó được, với lại biên kịch cùng mọi người kể quá trình sáng tác, vì giới truyền thông cung cấp định hướng tuyên truyền mà.”
“ Vậy thì được rồi.” Trần Thuật không thích song vẫn sảng khoái nhận lời, với phong cách thích gây chú ý của Tô Âm, khi đó phóng viên chắc chắn đông nghìn nghịt, là cơ hội tốt quảng bá cho Chàng cơ trưởng, cùng biên kịch của nó:
Nếu như đã muốn sóng vai với Khổng Nhược Khuê, cần phải nỗ lực
Trần Thuật cần danh tiếng, không, nói chính xác là cần thừa nhận
Khi Trần Thuật và Lạc Kiệt tới khách sạn Nặc Kim nơi tổ chức hiện trưởng lễ công bố, quả đúng như dự đoán, thanh thế cực lớn, ngay ngoài cửa đã có hơn trăm fan hâm mộ của Tô Âm giơ đủ tấm biểu ngữ lớn nhỏ hò hét, trên thảm đỏ dẫn tới vào trong xuất hiện không ít nhân vật lớn thanh danh hiển hách trong giới tới trợ uy
Tô Âm là một cô gái rất khéo léo ăn nói làm việc, nhờ dung mạo và thân hình la lỵ, mọi người bất giác coi cô như "trẻ con", mà đứa trẻ này biết làm nũng biết quấn người ta, không mấy nam nhân có thể kháng cự nổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện như thế Khổng Nhược Khuê không làm được, ví dụ như cô mời người ta tham dự lễ công bố này, nếu đối phương nói không rảnh là cô sẽ thôi ngay ..
Nhưng Tô Âm sẽ dây dưa ba trăm hiệp tới khi đối phương phải vui vẻ nhận lời mới thôi
Lật Côn cũng đã tới, đang cùng vài đại gia trong nghề tụ tập trò chuyện, Tô Âm xinh đẹp đáng yêu ở bên bồi tiếp
Lạc Kiệt vỗ vai Trần Thuật: ” Tới chào một tiếng.”
Trần Thuật từ chối: ” Thôi, chủ tịch trông có vẻ tâm tình rất tốt, tôi chẳng tới phá hoại hứng trí của người ta.”
Cái tính cách này của Trần Thuật rất không tốt, song Lạc Kiệt chẳng khuyên giải: ” Tôi ra sau hiện trường xem thế nào.”
Lễ công bố này được nhiên do phòng kế hoạch chịu trách nhiệm tổ chức, việc này làm vô số lần rồi, có đoàn đội chuyên môn phụ trách, không cần hai vị tổng giám phải lo, bọn họ chỉ ký tên là đủ
Lạc Kiệt đi rồi, Trần Thuật kiếm chỗ ngồi đợi buổi lễ bắt đầu, không ngờ một trợ lý đi tới nói nhỏ: ” Tổng giám Trần, cô Tô Âm mời anh tới nói chuyện.”
Đau đầu
Nhưng mà người dưới mái hiên thì phải cúi đầu thôi, Tô Âm đã mời rồi, mình không tới thành không biết điều
Vì thế Trần Thuật theo trợ lý tới nơi, chủ động khom người chào: ” Chào chủ tịch ạ.”
Lật Cột hời hợt "ừm" một tiếng
Tô Âm cười rất tươi, chạy tới thân thiết kéo tay Trần Thuật giới thiệu: ” Đây là biên kịch Trần Thuật, anh ấy còn là phó tổng giám của phòng kế hoạch Đông Chính, năng lực xuất chúng, tài hoa hơn người.”
Liền có nam nhân trung niên trán hói cười ha hả: ” Sớm nghe đại danh của biên kịch Trần, không biết tài hoa của anh nhiều một chút, hay năng lực nhiều một chút?”
Câu này nghe tưởng là khen, kỳ thực ý là, bình thường anh làm biên kịch nhiều hơn hay công tác nhiều hơn, không tử tế gì, Trần Thuật mỉm cười: ” Tài hoa cũng là một phần năng lực, tôi luôn cố gắng làm thật tốt.”
Nam nhân trung niên không bỏ qua: ” Nói vậy là công tác nào cậu cũng làm tốt nhất à?”
Bình thường gặp câu này, mọi người đều khiêm tốn nói, tôi cần phải cố gắng nhiều, Trần Thuật không phải người bình thường, y cười bình đạm: ” Đúng thế, tôi làm gì cũng tốt nhất.”
Nụ cười người trung niên đó biến mất ngay lập tức
Lật Côn cuối cùng cũng phải đưa ánh mắt nhìn người trẻ tuổi này, Tô Âm mặt vẫn tươi cười như không hề nghe ra ý châm biếm của nam nhân trung niên kia, biết điều giữ im lặng
Nam nhân trung niên mặt âm u, miệng cười đấy ánh mắt lạnh lùng: ” Người trẻ tuổi mạnh miệng không sợ cắn đứt lưỡi à?”
Trần Thuật điềm nhiên quay sang Tô Âm: ” Nếu kịch bản tôi viết không hay, cô Tô Âm đã không giành vai nữ chính, có phải không?”
Nếu Tô Âm đã muốn quạt lửa, Trần Thuật sẽ không để cô đứng ngoài, để Tô Âm biết, lửa cháy to lên cũng sẽ làm bỏng cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Âm thầm hận, song không thể không phụ họa: ” Đúng vậy, vì kịch bản này tôi còn sinh mâu thuẫn với Khuê tỷ, cuối cùng Khuê tỷ nhường cho tôi.”
“ Bảo sao Khổng Khuê lại thích, mồm mép lắm.” Nam nhâm trung niên nhếch môi, không hề che giấu địch ý với Trần Thuật:
Câu này làm mọi người thất kinh
Mọi người đều biết chuyện ầm ĩ giữ Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê thời gian qua, nhưng mọi người chỉ bàn tán chỗ riêng tư thôi, không ai đưa đồn thổi lên làm chủ đề trò chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây cũng là đề tài Đông Chính rất kỵ húy, vậy mà bị người ta tung ra trước mặt Lật Côn
Mắt Lật Côn thoáng hiện hàn quang, sau đó lại cười ha hả: ” Giám đốc Cổ, truyền thông tung tin câu lượt xem thôi mà anh cung tin à?”
“ Ha ha ha, thế à, đám phóng viên đưa tin cứ như thật ấy, thì ra là giả sao?”
“ Tất nhiên, anh lại không biết Khổng Khuê kén chọn ra sao, nam nhân cô ấy nhìn trúng thì phải ưu tú tới mức nào chứ.” Lật Côn khẳng định, liếc mắt qua Trần Thuật, hàm ý cảnh cáo rõ ràng:
Trần Thuật phụ họa: ” Đúng thế ạ, tôi cũng tiếp xúc với cô Khổng Khuê, một kỳ nữ quy tụ linh khí trời đất như cô ấy, cái nhìn độc đáo, phẩm vị rất cao, thực sự không biết nam nhân nào mới có thể lọt vào mắt cô ấy.”
Tô Âm bĩu môi, rõ ràng là đang tự khen bản thân
Lúc này nhân viên công tác tới mời mọi người vào hội trường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.