Vì ngày mai Lý Như Ý vào đoàn làm phim ăn ngủ tập thể cho nên bữa cơm giải tán sớm, ăn xong, Trần Thuật lại lần nữa tới Nhạc Hải, có một cảm giác cảnh còn người mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần trước tới còn lo chẳng may Nhạc Hải không chịu buông tha cho Lý Như Ý thì sao, lần này không ngờ tới vì mua cổ phần Nhạc Hải, khả năng thành ông chủ rồi
Vật đổi sao dời thật khó nói hết cảm khái
“ Nào, nào, uống trà.” Từ Vĩnh Uy đích thân pha trà mời:
Trần Thuật nhấp một ngụm khen: ” Tài nghệ pha trà của chủ tịch Từ hơn hẳn Lưu Long đấy.”
“ Tổng giám Trần lúc nào cũng nói chuyện sắc bén thế sao?” Mặt Từ Vĩnh Uy thoáng qua lửa giận, dù gì hắn cũng là cộng sự với Lưu Long, giờ người ta kết cục thê thảm như vậy, Trần Thuật còn đổ dầu vào lửa, không chỉ vả mặt Lưu Long còn là vả mặt hắn:
“ Không phải, tùy từng người thôi.” Trần Thuật điềm nhiên như không,: ” Chẳng qua là gặp chút khó khăn nên trong lòng không thoải mái thôi, hay chủ tịch Từ giải quyết hộ tôi.”
Từ Vĩnh Uy không đáp, cầm cốc trà lên thong thả uống, nhìn có vẻ đang thưởng thức trà, kỳ thực quan sát Trần Thuật, không bỏ qua chi tiết nhỏ nào
Gò má hơi gầy, thanh tú tuấn lãng, ăn mặc đơn giản, không phải hàng hiệu gì
Nhìn thế nào cũng thấy giống chàng trai trẻ hiền lành dễ mến, nhưng mà nếu ai thực sự nghĩ thế sai lầm lớn
Đây là con sói khoác tấm da cừu
“ Không phải là tôi không muốn, mà là Lưu Long không chịu buông tay.” Từ Vĩnh Uy cười khổ: ” Tổng giám Trần cũng biết đấy, Lưu Long giờ thành ra như thế, phán chung thân hay là lên nóc tủ ăn chuối thì đời này coi như cũng đã hết rồi, không còn hi vọng gì nữa
Người như thế càng cứng đầu, trong lòng hắn có nút thắt không cởi bỏ được với tổng giám Trần.”
Trần Thuật mân mê cốc trà tử sa: ” Vậy ai có thể khuyên được?”
“ Hay là tổng giám Trần đi gặp Lưu Long xem, cởi chuông cần người buộc chuông, nếu anh thuyết phục được hắn, tôi giơ cả hai tay ủng hộ.” Từ Vĩnh Uy tỏ ra rất hào sảng:
“ Tôi lại nghĩ, Lưu Long giờ trong lao tù, vậy thì cổ phần, hắn chắc là càng yên tâm tin tưởng giao cho chủ tịch Từ là người anh em tốt của mình mới đúng chứ.”
Đâu là câu không dễ trả lời, chẳng lẽ nói Lưu Long không tin mình, không muốn giao cổ phần cho mình quản lý
Vậy người khác lấy gì tin hắn
Nếu nói hắn tin mình, vậy thì chuyện do mình xử lý là đúng rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Vĩnh Uy trầm ngâm: ” Lưu Long tất nhiên là tin tôi, ở hoàn cảnh này hắn cũng chỉ có thể tin tôi thôi ..
Nhưng mà vấn đề là tâm kết của hắn không cởi bỏ được.”
“ Tôi sợ không phải là tâm kết của Lưu Long, mà là của chủ tịch Từ.”
“ Tổng giám Trần hoài nghi thành ý của tôi sao?”
“ Có phải là có đối thủ cạnh tranh rồi không?” Trần Thuật lười vòng vo với loại người này: ” Lúc chủ tịch Từ tới phòng bệnh thăm tôi thì tôi tin anh có 100% thành ý
Nhưng bây giờ thì không còn rồi, nếu thế nguyên nhân chỉ có thể là xuất hiện một người khiến chủ tịch Từ không thể từ chối thôi.”
Từ Vĩnh Uy không đáp mà hỏi lại: ” Nếu tổng giám Trần ở vào vị trí tôi sẽ lựa chọn thế nào?”
- Tôi lựa chọn tồn tại
Trần Thuật nói xong đứng dậy cáo từ, Từ Vĩnh Uy không giữ mà ngồi đó trầm tư uống trà
Vừa rời Nhạc Hải, xe đã đỗ ngay bên cạnh
Trước kia Thang Đại Hải đều tự lái xe, từ khi lập công ty, công việc bận bịu, xã giao cũng nhiều, thường xuyên say rượu, cho nên thuê một tài xế riêng cho thuận tiện
Trần Thuật vào xe, kể vắn tắt chuyện xảy ra bên trong xe
“ Nói vậy là cậu uy hiếp hắn?” Thang Đại Hải hai mắt tỏa sáng: ” Cậu có tư liệu gì nắm được thóp của hắn sao?”
“ Tôi làm gì có.” Trần Thuật cười hăng hắc: ” Nhưng mà hắn sẽ nghĩ là tôi có, dù sao tôi có tiền án rồi mà, bây giờ tôi có nói mình không có cũng chẳng ai tin.”
“ Ha ha ha, kế thành trống, cao tay lắm.”
“ Nói ra thì không hẳn là tôi đe dọa hắn, mà là cho hắn lựa chọn, ít nhất bán cho chúng ta thì còn có tiền tươi thóc thật
Nếu hắn bán cho người sau lưng hắn, có được tiền hay không chưa rõ, dù có chưa chắc được giá như chúng ta ..
Tôi không nghĩ Từ Vĩnh Uy muốn đâu.”
“ Hắn cũng có vẻ kiên quyết đấy chứ, không giữ cậu lại cơ mà.” Thang Đại Hải nghi hoặc:
“ Nếu hắn kiên quyết đến thế thì còn gặp chúng ta làm gì, ký luôn với bên kia cho rồi.” Trần Thuật cười thoải mái, đây là món hời, nhưng không có nghĩa bọn họ cần có được bằng mọi giá, được thì tốt, không được chẳng mất gì mà, ưu thế đàm phán hoàn toàn ở phía họ:
“ Nói thế cũng phải, với lại chúng ta còn giúp hắn giải quyết nguy cơ, bên hơn bên kém rõ ràng rồi ...
Lão tử có tiền, thiếu vài đồng của hắn cũng không chết, hắn thiếu chúng ta mới chết, còn làm cao.” Thang Đại Hải nâng cổ tay xem đồng hồ: ” Mới hơn mười giờ, đi đâu chơi đi, về cũng chẳng ngủ được.”
“ Đó là anh, tôi ngủ ngon lắm.” Trần Thuật vươn vai ngáp một cái rõ to:
“ Khổng Khuê đi quay phim rồi mà cậu vẫn ngủ được à?” Thang Đại Hải trêu ghẹo:
“ Cô ấy không đi quay phim chẳng phải tôi cũng ngủ một mình sao?”
“ Cái đó thì ai mà biết cậu ngủ với ai chứ?”
“ Anh thích bẻ lái linh tinh thì đừng trách tôi nhé.” Trần Thuật cười đểu hỏi: ” Gần đây anh có liên hệ với Vũ Khiết chứ?”
Nghi thức đính hôn kết thúc, Thang Đại Hải vùi đầu vào công việc, không nghe được hắn nói lời nào về Tạ Vũ Khiết nữa
Hôm qua Trần Thuật còn nhận được điện thoại của Lý Nham, bà nói Thang Đại Hải hôm nào cũng hai ba giờ sáng mới về, hơn nữa lại còn say khướt
Bà khuyên mấy lần, hắn liền không về nhà nữa, mà ở trong căn nhà mua ban ngoài
Lý Nham lo con trai lại lần nữa tự phong bế bản thân, nên gọi điện cầu cứu Trần Thuật
Trần Thuật cũng sớm muốn tìm cơ hội nói chuyện này với Thang Đại Hải ..
Nhưng mà chuyện tình cảm, trừ đương sự thì người ngoài rốt cuộc chỉ có thể bàng quan thôi
“ Không, cô ấy đi Pháp tham gia triển lãm rồi.” Thang Đại Hải lắc đầu.