Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 354: Khổng Khuê ốm rồi




Tạ Vũ Khiết hoảng sợ nhận ra, cô đã rời bờ sông Seine đi vào cãi ngõ nhỏ lúc nào không hay
Cô không phản kháng, ngoan ngoãn giao túi ra ..
Trong ví chỉ có vài trăm Euro, và ít Nhân Dân Tệ chưa tiêu hết, vài thẻ ngân hàng, tên cướp không hỏi mật mã thẻ, hắn biết một cú điện thoại có thể đóng băng tài khoản, song hắn chú ý tới nhẫn đính hôn trên tay Tạ Vũ Khiết
Với phong cách thổ hào của Thang đại thiếu gia thì tất nhiên là hắn sẽ mua cái nhẫn thuật hành tráng sao cho kẻ ngốc nhất nhìn vào cũng phải biết đây là đồ cao cấp
Ai ngờ vì thế mà sinh họa
Mắt tên cướp trở nên cuồng nhiệt, dao dí vào sườn Tạ Vũ Khiết: ” Tháo nhẫn xuống, đưa đây nhanh, không tao giết.”
Tạ Vũ Khiết có chút do dự, giá trị cái nhẫn với cô không là gì, cha cô là nhà doanh nghiệp trứ danh, từ nhỏ sống trong hoàn cảnh ưu việt, cô gần như không có khái niệm về tiền
Nhưng cái nhẫn này lại mang ý nghĩ đặc biệt
“ Con điếm, tháo ra mau.” Tên cướp dí dao vào cổ trắng nõn nà của Tạ Vũ Khiết, máu đỏ kinh người chảy xuống: ” Tháo.”
Tạ Vũ Khiết mặt cắt không ra máu, lúc này không còn nghĩ được gì nữa rồi, vội vàng tháo nhẫn ra
Không tháo được
“ Chặt quá.” Tạ Vũ Khiết sợ ứa nước mắt:
“ Mẹ nó.” Tên cướp sốt ruột chửi bới:
Tuy đây là ngõ vắng, nhưng ai mà biết được liệu có người bất ngờ xuất hiện không, tên cướp lấy người đè Tạ Vũ Khiết vào tường, gỡ thử mà không được, nếu có ít nước với xà phòng thì đơn giản ngay, nhưng lúc này lấy đâu ra
Động tác thô bạo của tên cướp làm ngón tay Tạ Vũ Khiết suýt bị bẻ gãy, không kìm được kêu lên: ” Đau.”
“ Im mồm.” Tên cướp không sao tháo nổi, nãy giờ tốn không ít thời gian rồi, sợ bị phát hiện, hết cách rồi, hắn dùng một tay giữ chặt tay Tạ Vũ Khiết, chuẩn bị chém xuống .
“ Đừng ..
Tôi, tôi báo mật mã ngân hàng cho anh ...” Tạ Vũ Khiết kinh hoàng ra sức vùng vẫy, nhưng một cô gái phương đông nhỏ nhắn sao chống lại được tên cướp cao lớn:
“ Im, con điếm, mày muốn chết à?”
Bốp
Đột nhiên có cái gì đó tông mạnh vào mặt tên cướp, làm hắn mắt nổ đom đóm, mũi hộc máu, loạng choạng lùi sang bên
“ Mày ...”
Bốp
Là cú đấm to như cái bát canh giáng thẳng vào mặt tên cướp không chút thương tiếc
Bất ngờ trúng hai đòn đau choáng váng đầu óc, tên cướp chưa kịp thấy đối thủ thì từng cú đấm như bão táp ập đến, liên tục mười mấy cú đấm làm hắn không cả kịp kêu một tiếng
Rầm
Cú đá mạnh giữa ngực, tên cướp văng ra sau, đè gãy mấy thùng gỗ, chưa kịp bò lên thì tay cầm dao bị người ta dẫm một phát
Rắc
Tay tên cướp bị gãy, rú lên rùng rợn ngất xỉu
Nam nhân kia giải quyết xong tên cướp chạy vội tới bên Tạ Vũ Khiết: ” Cô không sao chứ?”
Tạ Vũ Khiết sợ tới nhũn cả người, dựa vào góc tường tự từ ngồi xuống, nhìn ánh mắt lo láng kia, gian nan nở nụ cười: ” Tôi không sao.”
Khổng Nhược Khuê bị bệnh rồi
Nghịch Lân là bộ phim huyền ảo, kể về nam chính được long hồn nhập thể, tình tiết đa phần phát sinh ở núi cao sông lớn, đòi hỏi quay ở nơi có cảnh thiên nhiên hùng vĩ, cho nên đoàn làm phim cắm trại ngoài trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hổ Cư Sơn là ngọn núi cực kỳ kín đáo ở đất Xuyên, nó hoàn toàn chẳng có chút tiếng tăm nào, lại vây quanh bởi rặng núi cao sừng sững, cho dù cả nhà thám hiểm cũng khó mà tìm ra được
Nơi này có sông có núi, khung cảnh hoang sơ tráng lệ, lại vì trận động đất khủng khiếp năm 2008, khiến một mặt núi trông giống như bị tiên nhân dùng thánh kiếm chém đứt, cho nên vô cùng thích hợp với Nghịch Lân
Xung quanh Hổ Cư Sơn không có khách sạn, chân núi có cái thôn nhỏ, vài trăm nhân khẩu, thức ăn trong đoàn làm phim chủ yếu mua từ đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong núi không thiếu cái ăn, gà rừng thỏ rừng, nấm, măng, rau, thuê vài nữ nhân bản địa nấu nướng, coi như cũng là cải thiện sinh hoạt cho những người sống quen ở thành phố
Ăn ngon rồi, nhưng ở lại thành vấn đề, một số ở trọ trong nhà dân, một số thì phải bắc lều tạm ngủ ngoài trời
Khổng Nhược Khuê có được không gian độc lập, Tĩnh Tĩnh và Quách Húc Nhiễm ở gian bên cạnh, xem như là đãi ngộ tốt nhất đoàn rồi
Nhà đất mái lá, bốn bề lọt gió
Mặc dù chủ nhà hiếu khách, đốt hồ lửa giữa nhà cả ngày ấm áp, nhưng hôm đó Khổng Nhược Khuê thức dậy, vẫn thấy hoa mắt, cổ họng đau rát, nuốt nước bọt như vướng cái gì
Cô vẫn cố gắng rời giường, đến khi trợ lý tới hóa trang nhìn khuôn mặt trắng bệch mới hét lên: ” Khuê tỷ, chị bệnh rồi.”
“ Sao?”
“ Nóng lắm.” Tĩnh Tĩnh đặt tay lên trán Khổng Nhược Khuê càng sợ: ” Sao bây giờ, ở đây không có bệnh viện.”
“ Không sao đâu, hóa trang đi.” Khổng Nhược Khuê lắc đầu, trong quá trình quay phim gặp vấn đề này rất nhiều, không thể vì bản thân ảnh hưởng tiến độ cả đoàn, cắn răng qua thôi:
“ Hóa trang gì nữa, trong chị sợ lắm biết không
Chị nằm xuống đi, em đi tìm bác sĩ Trương.” Tĩnh Tĩnh dặn Quách Húc Nhiễm ở lại, chạy đi tìm bác sĩ:
Đề phòng trong quá trình quay phim có người bị bệnh, đoàn làm phim mời bác sĩ đi theo
Bác sĩ Trương sau khi tới kiếm trả, kê đơn thuốc giảm sốt, bắt Khổng Nhược Khuê phải nằm xuống nghỉ ngơi
Trong núi ẩm thấp, âm khí nặng, hôm qua Khổng Nhược Khuê có cảnh quay dài bên sông, quay tới gần tối mới nghỉ, cho nên nhiễm lạnh
Đạo diễn Quách Kiến Tương hay tin cũng vội chạy tới nơi, khuyên Khổng Nhược Khuê nghỉ ngơi, điều chỉnh quay khác
“ Đạo diễn, tôi không sao.” Khổng Nhược Khuê kiên trì yêu cầu hóa trang: ” Hôm nay có sáu cảnh quay cần tôi, giờ này mọi người đều đã hóa trang, dựng cảnh xong rồi, tôi không đi, để hơn trăm người phí công vì một mình mình sao?”
“ Khổng Khuê, nếu ở thành phố thì không phải vấn đề lớn, nhưng là trong núi, nếu cô cố quá, vấn đề càng nghiêm trọng.” Quách Kiến Tương tất nhiên là không muốn để diễn viên nghỉ, nghỉ một ngày là tổn thất lớn, nhưng hắn cũng nhận ra bệnh của Khổng Nhược Khuê rất nặng, giờ ở thâm sơn cùng cốc nếu xảy ra chuyện gì, hắn sao gánh nổi trách nhiệm:
“ Lần trước Vương Tuyết bị bệnh vẫn phải diễn đó thôi, Hoàng Du Sinh dù bị sốt vẫn quay cảnh dưới nước ..
Tôi quý giá hơn họ sao?” Khổng Nhược Khuê cười: ” Được rồi đạo diễn Quách, cứ thế đi, tôi hóa trang xong sẽ tới.”
“ Khổng Khuê, đừng miễn cưỡng bản thân, cô nghỉ một ngày, mọi người đều thông cảm mà.”
Quách Kiến Tương hợp tác với Khổng Nhược Khuê lần thứ hai rồi, biết cô rất có trách nhiệm, không đỏng đảnh, không lười biếng, không lên mặt minh tinh, bất kể là ngủ nhà dân hay ở ngoài trời, đều không kêu ca gì
Diễn viên khác khi không quay phim thì chơi game hoặc là rủ bạn bè đi ca hát uống rượu, đạo diễn muốn thảo luận nhân vật thì tỏ ra không thích, còn Khổng Nhược Khuê nghỉ ngơi tranh thủ nghiền ngẫm cảnh quay tiếp theo
Nghệ sĩ như thế, còn là đại minh tinh, nổi tiếng không quên theo đuổi ban đầu, say mê với nghề, là chuyện đáng quý thế nào, có đạo diện nào không thích, vì thế trước đó cô bị scandal quấn lấy, ông vẫn kiên quyết không đổi người
“ Tôi biết mọi người sẽ thông cảm cho tôi, ai nấy đều đói xử với tôi rất tốt, chính vì thế tôi không thể phụ lòng mọi người.” Khổng Nhược Khuê nghiêm túc: ” Đạo diễn Quách, anh xem đi, trời càng ngày càng lạnh, mọi người đa số phải ở trong lều, ngủ trên mặt đất, chúng ta trì hoãn thêm ngày nào là mọi người chịu khổ thêm ngày đó, không chỉ một người mà là hơn trăm con người.”
Nói rồi bảo trợ lý hoa trang: ” Làm việc đi.”
Quách Kiến Tương đành rời phòng đóng cửa lại, thầm nghĩ, cô gái này là báu vật, sẽ còn tiến rất xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.