Trần Thuật hoảng rồi
Y đã ba ngày liền không video chat với Khổng Nhược Khuê
Ba ngày trước khi tới thời gian trò chuyện, y gửi yêu cầu qua, kết quả Khổng Nhược Khuê từ chối, Trần Thuật đợi rất lâu, không thấy cô gọi lại, chỉ nhắn tin, tối nay quay phim, không thể trò chuyện
Trần Thuận chỉ có thể nhắn cô chú ý giữ gìn sức khỏe
Hai ngày trước Trần Thuật lại gửi yêu cầu video chat, Khổng Nhược Khuê không nhận, cũng không có tin nhắn gì
Mãi tới sáng hôm sau trên đường đi làm mới nhận được tin giải thích của Khổng Nhược Khuê, hôm qua mệt quá, về nằm xuống giường là ngủ ngay, hôm nay mới mở điện thoại xem tin nhắn
Trần Thuật tất nhiên nhắn không hề gì, biết cô ở trong núi, điều kiện quay phim vất vả, tín hiệu mạng không tốt, ngày sau còn dài phải không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không vội nhất thời
Đến tối hôm qua, bất kể gọi điện, nhắn tin đều vô hiệu
Lòng y trầm xuống
Chuyện thế này y từng trải qua một lần rồi, khi Lăng Thần bắt đầu lạnh nhạt với y, luôn kiếm đủ mọi cớ tránh tiếp xúc với y, tránh đi làm cùng y, tránh về nhà cùng y ..
Lúc đó Trần Thuật liền biết có chuyện rồi
" Làm sao nữ nhân nói thay đổi là thay đổi ngay được như thế
Trần Thuật tức giận nghĩ
"Hay là cô ấy xảy ra chuyện gì
Lòng Trần Thuật cũng rất lo
Cứ thế cả đêm không sao ngủ được
Sáng sớm hai mắt Trần Thuật biến thành gấu mèo, trừ mưa bão, sinh bệnh, cho dù thất tình thì vẫn tập thể dục
Nhưng lần này lòng như lửa đốt, lại mệt mỏi bơ phờ, nào có tinh thần chạy bộ
Mang đôi mắt đầy tơ máu tới công ty, lòng cũng bất an, cả ngày không thể vào trạng thái công tác
Một lần cấp dưới mang văn kiện tới cần ký, thiếu chút nữa viết tên Khổng Nhược Khuê lên đó
Suốt cả ngày hôm đó Trần Thuật làm việc mà hồn vía ở đẩu đâu, thậm chí đang họp với nhân viên mà cũng thất thần, tình trạng này không thể kéo dài được, y quyết định phải video chat với Khổng Nhược Khuê, xem xem phía đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì
Bất kể kết quả là gì, y cũng sẽ dũng cảm đối diện
Tối đi làm về, Trần Thuật theo thói quen tới quán mỳ Lão Gia ăn tối, sau đó về nhà, tắm rửa thay quần áo, sau đó làm dấu thánh hơn mười lần mới gửi yêu cầu video chat với Khổng Nhược Khuê
Nhận rồi, trên màn hình xuất hiện gương mặt xinh đẹp quen thuộc
Trần Thuật cười, cười toét miệng, trên video Khổng Nhược Khuê cũng cười với y, hai người cứ thế nhìn nhau cười như hai đứa ngốc
Cười mãi, cười mãi rồi mắt Khổng Nhược Khuê đỏ hoe, ủy khuất nói: ” Trần Thuật, em nhớ anh lắm ...”
Còn chưa nói hết được một câu mà nước mắt đã rơi lã chã
Cô khóc, lòng Trần Thuật càng hoảng hơn bị thất tình
Vì Khổng Nhược Khuê không phải một cô gái dễ dàng rơi nước mắt, giờ lại khóc nhiều như thế, chứng tỏ chuyện không bình thường
Trần Thuật cuống cả lên: ” Làm sao thế, rốt cuộc xảy ra chuyện gì
Có phải có người bắt nạt em không?”
“ Em bệnh rồi.” Khổng Nhược Khuê lau nước mắt: ” Bệnh nghiêm trọng lắm.”
“ Bệnh gì, tìm bác sĩ chưa, uống thuốc chưa?” Lúc video bật lên, Trần Thuật đã tinh ý phát hiện ra dù đánh lớp phấn dày, mặt cô vẫn không che đi được vẻ tiều tụy, đôi bắt sáng cũng ảm đạm như mất đi linh hồn:
“ Bị lạnh, còn bị sốt cao, đã uống thuốc rồi.” Khổng Nhược Khuê rút khăn giấy ra lau nước mắt, trước đó dù có bệnh, cô vẫn cắn răng hoàn thành cảnh quay, luôn thể hiện không hề gì, nhưng trước mặt Trần Thuật, cô lại yếu đuối kỳ lạ:
Giống như có bạn trai rồi, không khóc, không làm nũng thì không phải là bạn gái đúng nghĩa vậy
Cô cô gái nào không phải là tiểu công chúa chúa yểu điệu chứ
“ Vậy em phải nghỉ ngơi, không được ra ngoài.” Trần Thuật xa núi cách sông chẳng thể giúp được gì, nghiêm mặt nói: ” Trong núi sương nặng gió to, nếu nhiễm thêm âm khí, tình hình sẽ càng tệ.”
“ Không được, em không thể nghỉ ngơi.”
“ Cái gì, không thể nghỉ ngơi à
Đạo diễn của em ngang ngược quá rồi, diễn viên đã bệnh thành thế này còn ép người ta làm việc à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh phải tới nói chuyện với Quách Kiến Tương.”
“ Không liên quan tới đạo diễn Quách, anh ấy cũng bảo em nghỉ ngơi, là em dứt khoát muốn diễn.” Khổng Nhược Khuê vội giải thích:
“ Vậy cũng là trách nhiệm của hắn, đạo diễn là người chịu trách nhiệm cao nhất trong đoàn làm phim, không ngăn cản nghệ sĩ bị bệnh công tác, khả năng làm bệnh thêm nặng ..
Hắn không phải là đạo diễn hợp cách.” Trần Thuật giận lắm, để Khổng Nhược Khuê bệnh như thế rồi mà phải quay phim, không thể tha thứ được:
Khổng Nhược Khuê bật cười: ” Trần Thuật, anh nổi giận thật đẹp trai, sau này phải thường xuyên nổi giận với em nhé.”
“ Khổng Nhược Khuê, em không được cười, đây là chuyện nghiêm túc.” Trần Thuật càng giận:
“ Điều kiện nơi này gian khổ lắm.” Bên kia càng giận, bên này Khổng Nhược Khuê càng trấn tĩnh, nhẹ nhàng nói: ” Em còn được ở trong nhà làm bằng đá, có cơm nóng, có bếp lửa
Nhưng rất nhiều diễn viên và nhân viên công tác ở trong đoàn phải ở trong lều, ngủ trong túi ngủ
Đêm khuya khí lạnh bốc lên, mọi người rét run cầm cập, không chỉ em mà nhiều nhân viên khác đều bị bệnh
Người khác cắn răng làm việc, sao em nghỉ ngơi được chứ?”
Thở dài trong lòng, biết tính cô gái này rồi, Trần Thuật đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô trên màn hình, yêu thương vô hạn: ” Sau này không đóng phim cổ trang nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhận phim hiện đại thôi, phần lớn cảnh quay sẽ ở trong thành phố, đỡ vất vả hơn.”
“ Được, em nghe anh.” Khổng Nhược Khuê ngoan ngoãn nói, rồi lại hờn dỗi: ” Em còn tưởng anh sẽ khen em hiểu chuyện.”
“ Anh thà em ngang ngược, lên mặt đại minh tinh, chui vào chăn ấm nằm chơi game, làm biếng trò chuyện với anh còn hơn
Ăn cơm ngon, uống canh thịt mới đúng, vì người bệnh nên có đặc quyền
Anh không muốn em quá hiểu chuyện, vì như thế sẽ làm bản thân rất khổ.” Trần Thuật yêu thương nói:
“ Trần Thuật ...” Khổng Nhược Khuê hai mắt nhu mì đắm đuối, nếu y ở bên cạnh, cô sẽ nhào tới cắn một cái:
Vì cô thực sự quá thích Trần Thuật rồi.