Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 357: Để cho lợi dụng (1)




“ Ba ngày trước không chịu trò chuyện với anh là muốn giấu bệnh à?” Trần Thuật ôn nhu hỏi:
“ Ừ, em sợ anh lo, anh không giận chứ?”
“ Không giận, chỉ lo thôi, vậy vì sao hôm nay lại đồng ý nói chuyện với anh?”
“ Vì người ta ủy khuất, em khó chịu lắm, toàn thân đều không thoải mái, nhưng vẫn phải mạnh mẽ, vì em là Khổng Khuê, vì cả đoàn làm phim đều nhìn vào em ..
Nhưng em thực sự ủy khuất, vì em không thể nói với ai ...” Khổng Nhược Khuê lại rơm rớm nước mắt:
“ Anh hiểu mà.” Trần Thuật dỗ dành: ” Sau này bất kể chuyện gì cũng hãy nói với anh, nếu như em muốn.”
Khổng Nhược Khuê nhìn Trần Thuật rất lâu, sắc mặt do dự: ” Em ..
Em có chuyện chưa nói cho anh biết.”
Hai người quen nhau chưa lâu, tất nhiên là chưa có thời gian chia sẻ hết mọi điều, nhưng nhìn vẻ mặt cô, giống như cố ý dấu y điều đó, Trần Thuật tỏ ra rộng lượng: ” Không sao, em không muốn nói ra hẳn là em có lý do chính đáng.”
“ Không phải em không muốn nói, mà là do anh quá ngốc.” Khổng Nhược Khuê đột nhiên nổi giận:
Ặc, Trần Thuật á khẩu, sao lại là lỗi của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Được rồi, nhớ lời em, không được gây phiền toái với đạo diễn Quách, anh ấy là đạo diễn tốt, rất chiếu cố em.” Khổng Nhược Khuê khôi phục nữ vương của mình, ra lệnh:
“ Được, không kiếm chuyện với anh ta, nhưng em gầy đi đấy, phải ăn nhiều vào.” Trần Thuật không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, đành chiều ý người bệnh:
“ Vậy coi như giảm béo, cơm nông gia thực sự quá ngon mà, trước kia còn lo mình béo, bệnh một hồi lại gầy đi.”
“ Không sao, béo một chút ôm mới thích.”
“ Xì, người ta lại chẳng phải gối ôm của anh.”
Hai người tình chàng ý thiếp, nói toàn lời buồn nôn vô nghĩa, hồi lâu không dứt ra được
“ Anh nhớ em.” Trần Thuật muôn vàn nhớ nhung nói: ” Anh muốn đi thăm em.”
Khổng Nhược Khuê động lòng lắm, rốt cuộc vẫn lắc đầu: ” Đừng, anh mà tới thì cả đoàn làm phim sẽ thấy, khi đó phía công ty sẽ rất phiền
Chủ tịch Lật không cho qua đâu.”
Trần Thuật cũng chỉ nói thế thôi, y biết không thể làm vậy: ” Đợi một ngày anh đủ hot, Quách Kiến Tương sẽ phải tới bái phỏng anh, cầu xin được anh cho dùng kịch bản của hắn
Chủ tịch Lật nài nỉ tăng lương cho anh để anh ở lại, không dám xen vào việc của chúng ta nữa.”
“ Em đợi ngày đó.”
Khổng Nhược Khuê sức khỏe không tốt, liên tục hắt hơi, chảy cả nước mũi, Trần Thuật không đành lòng nhìn cô cố gắng, kết thục trò chuyện
Vừa đặt điện thoại xuống, Trần Thuật lại thấy nhớ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ấy bệnh rồi, lại còn bệnh nặng như vậy, là bạn trai y lại không thể ở bên chăm sóc, thậm chí không thể tới thăm, cảm giác bất lực đó với một nam nhân mà nói, vô cùng đau đớn
Nhưng Trần Thuật thực sự muốn đi thăm cô, thực sự muốn thấy khuôn mặt mừng rỡ của cô khi y đột nhiên xuất hiện, thậm chí là nghĩ sẵn cả lời thoại khi gặp nhau
Không xong, càng nghĩ càng muốn đi, phải đi, phải có lý do khiến tất cả mọi người đều tiếp nhận
Lấy danh nghĩa phòng kế hoạch đi thăm cô ấy
Để Lạc Kiệt ký tên
E là sau đó chủ tịch Lật sẽ gọi hắn lên nói chuyện
Đương nhiên Trần Thuật không bận tâm để ai gánh tội cho mình, chuyện nhỏ như thế, Lạc Kiệt cũng không ngại cái chuyện nhỏ như thế
Song kể cả lấy danh nghĩa phòng kế hoạch thì chỉ cần y xuất hiện, đủ các loại tin đồn sẽ xuất hiện
Hay là lấy thân phận biên kịch, gặp cô ấy liền nói :" Cô Khổng Khuê, tôi vừa viết kịch bản mới, cô xem có khả năng hợp tác không
Thế chẳng phải lạy ông tôi ở bụi này à
Chiêu thức như thế còn chẳng qua mặt được Thang Đại Hải nữa là
Thế là tổng giám Trần lại có một đêm lăn qua lật lại, không sao ngủ yên
Sáng hôm sau, Trần Thuật lại bỏ tập thể dục, đây đã là ngày thứ ba liên tiếp y không tập thể dục, chuyện chưa từng có trong hai mấy năm cuộc đợi của y, tới công ty cũng không gọi cấp dưới tới báo cáo lịch trình công tác trong ngày, trầm ngâm hồi lâu, sau đó gọi điện cho Vương Thiều
Điện thoại thông rất nhanh, Vương Thiều bên kia vui vẻ nói: ” Tổng giám Trần mới sáng sớm đã gọi điện thoại rồi, không phải định mời tôi uống cà phê chứ?”
“ Chị Thiều thật lợi hại, đoán một cái trúng ngay, tôi đợi chị ở văn phòng nhé?”
“ Không thành vấn đề, tôi đang lái xe, khoảng mười phút nữa sẽ tới nơi.”
“ Chú ý an toàn, lát gặp.”
Vương Thiều tới tòa nhà Đông Chính, vừa vặn gặp Bạch Khởi Nguyên và trợ lý, hơi bất ngờ, không phải giờ này hắn nên ở Thượng Hải quay phim à: ” Bạch gia, hôm nay có việc ở công ty sao?”
Bạch Khởi Nguyên mỉm cười mời: ” Chị Thiều có thời gian không, tới văn phòng của tôi ngồi một chút.”
Vương Thiều ngớ ra mất một giây, hôm nay là ngày gì mà có nhiều lời mời thế này: ” Bạch gia, thật không may, hiện tôi đang có chút việc phải xử lý, nửa tiếng sau tôi tới phòng anh, được không?”
“ Vậy cũng được, chị cứ làm việc đi.” Bạch Khởi Nguyên vào thang máy: ” Chị Thiều không lên sao?”
“ Bạch gia cứ đi trước, tôi còn có cuộc điện thoại cần gọi.” Vương Thiều dừng bước, lấy di động ra:
Bạch Khởi Nguyên đóng cửa thang máy, mắt thoáng qua chút nghi ngờ, cảm giác biểu cảm của Vương Thiều không được tự nhiên, là một diễn viên, hắn rất mẫn cảm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Thiều thở phào, cất điện thoại, không tới văn phòng của mình mà đi tới khu hành chính, bấm thang máy tới tầng 11, nơi này là khu làm việc của phòng kế hoạch
Trần Thuật ở văn phòng đã chuẩn bị xong xuôi, Vương Thiều vừa đi vào, liền mời ngồi rót cốc cà phê nóng:
- Chị Thiều, uống cà phê
“ Tổng giám Trần keo kiệt thế, tôi còn tưởng anh mời tôi uống cà phê BVLGARI IL RISTORANTE chứ, không ngờ là cà phê văn phòng à?” Nếu là trước kia Vương Thiều tất nhiên không nói đùa như thế, hơn nữa chỉ cần là "nam nhân lạ" xuất hiện bên cạnh Khổng Nhược Khuê là cô đều có thái độ thù địch:
Lại có lợn tới muốn ăn rau cải nhà ta à
Nhưng trải qua nhiều chuyện, cảm quan của cô với Trần Thuật thay đổi hẳn, quan hệ trở nên thân mật
Con người Trần Thuật, tuy cái miệng rất đáng hận, nhưng con người lại tốt biết tôn trọng để ý cảm thụ người khác, không tham công, không tham tiền, không có chủ nghĩa đại nam nhân, là chàng trai ấm áp đáng tin cậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.