Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 360: Mắt sáng lên rồi (2)




Giờ hiển nhiên là thời cơ để Trần Thuật xuất hiện
Trần Thuật men theo đường Vương Thiều vừa đi tới trước mặt Khổng Nhược Khuê, tuy mỗi tối đều tâm sự qua video chat, nhưng làm sao chân thực bằng người thật trước mắt
Đến cả không khí dường như cũng mang toàn mùi vị của cô ấy
Dù vậy vẫn phải cực lực khống chế bản thân, chính thức nói: ” Cô Khổng Khuê là chiêu bài của tập đoàn Đông Chính, là nghệ sĩ được toàn thể nhân viên yêu quý, nghe nói cô bị bệnh vẫn kiên trì quay phim, chúng tôi và bội phục vừa đau lòng
Tập đoàn rất lo lắng cho sức khỏe của cô, cho nên phái tôi tới thăm, vì công ty vì fan hâm mộ, hi vọng cô Khổng Khuê quý trọng sức khỏe.”
“ Cám ơn lãnh đạo công ty, tôi sẽ chú ý.” Khổng Nhược Khuê mặt đỏ thêm vài phần, kiều diễm như đóa hoa: ” đường sá xa xôi, vất vả tổng giám Trần rồi.”
“ Không vất vả, so với mọi người, vất vả này đáng là gì?”
Giả
Thực sự là quá giả
Đó là suy nghĩ của tất cả người chứng kiến
Vừa nãy Vương Thiều nói tổng giám Trần tới thăm, còn chưa ai chú ý, nghệ sĩ ở trong đoàn, công ty phái người tới thăm thể hiện coi trọng là bình thường, huống hồ là bị bệnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng khi tổng giám Trần đầy thâm tình đi tới, rồi Khổng Nhược Khuê nhìn nam nhân đó, hai mắt ánh lên như vì sao giữa trời đêm, không ít người liền liên hệ tới cái tên Trần Thuật
Đây đâu phải là người công ty tới thăm, rõ ràng là tình lang tới tìm
Nói vậy là scandal mà trước đó truyền thông điên cuồng oanh tạc là thật rồi, hơn nữa Trần Thuật lại đi cùng với Vương Thiều, điều này đại biểu cái gì
Cao tầng Đông Chính ủng hộ chuyện tình cảm của hai người sao
Chỉ là, mọi người đều biết chuyện là thế nào, vậy mà hai người này còn đàng hoàng diễn xuất, một đại biểu công ty thăm hỏi, một cảm kích sự quan tâm của công ty ..
Định sỉ nhục trí tuệ của mọi người sao
Hai người có biết đây là đâu không hả
Đây là đoàn làm phim, dám diễn trò ở đây, thật quá đáng
Quách Kiến Tương và Đàm Kiến Phong dở khóc dở cười
Dù sao là người đứng đầu của cả đoàn, Quách Kiến Tương phải lên tiếng, đi tới hắng giọng: ” Đây là tổng giám Trần sao?”
“ Chào đạo diễn Quách.” Trần Thuật hơi khom người đưa tay ra: ” Tôi là phó tổng giám phòng kế hoạch của Đông Chính, lần này được công ty ủy thác tới thăm cô Khổng Khuê
Kỳ thực tôi càng muốn dùng thân phận khác gặp đạo diễn Quách.”
“ Thân phận khác?”
“ Vâng, tôi là một biên kịch, hi vọng sau này có thể hợp tác.”
Quách Kiến Tương bừng tỉnh: ” À phải, tôi có xem báo, cậu có bộ phim đang quay, do Tô Âm diễn chính.”
“ Vâng.” Trần Thuật cười ngượng ngùng, không ngờ Quách Kiến Tương biết chuyện này, còn định tự quảng cáo một phen, y cũng không ngốc, mình làm gì được chú ý đến thế, xem ra cường độ scandal tình ái kia mạnh hơn y nghĩ:
“ Kịch bản tiếp theo nhất định cho tôi xem.” Quách Kiến Tương cười ha hả: ” Nếu đã tới trưa nay cùng ăn canh cá, cá ở đập chứa nước vừa béo vừa thơm, cá tự nhiên đấy, cá nuôi không so được đâu.”
“ Làm phiền đạo diễn Quách.”
“ Khách khí gì, người nhà cả mà.”
Vương Thiều nghe ra hàm ý trong lời Quách Kiến Tương, cô không hi vọng che giấu được ai, nhưng mà bề ngoài vẫn phải làm: ” Tổng giám Trần nếu đã tới rồi, trước tiên có nên đi xem điều kiện sinh hoạt của nghệ sĩ công ty thế nào không?”
Tới khi Trần Thuật theo Khổng Nhược Khuê, Vương Thiều đi rồi, mọi người thu lại ánh mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đàm Kiến Phong nói đầy thâm ý: ” Xem ra bộ phim này của chúng ta không lo thiếu sự chú ý.”
Quách Kiến Tương gật đầu: ” Hi vọng đều là tin chính diện.”
Do chiều còn quay phim, cho nên Khổng Nhược Khuê không cần tẩy trang
Mặc váy cổ trang trắng, đi giữa rừng núi, đai lưng lất phất, phiêu diêu như tiên tử
Khổng Nhược Khuê và Vương Thiều đi phía trước, tuy cười nói không ngớt, nhưng khóe mắt luôn đặt trên người chàng trai theo sát phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi bước chân lại khiến trái tim cô nảy một cái, cuối cùng phát hiện nhịp tim mình hòa cùng nhịp bước của Trần Thuật
Vì cô cảm giác được đôi mắt nóng cháy đặt lên người mình
Khổng Nhược Khuê thấy lưng mình như có lửa đốt, không biết dùng tâm tình nào đi vào căn phòng nhỏ ở tạm, mời hai người ngồi, sai trợ lý pha trà
Vương Thiều nhìn căn nhà đắp bằng đá lớn, dùng bùn kết dính, ở giữa phòng đào một cái hố, bếp lửa cháy bập bùng: ” Điều kiện đơn sơ, nhưng không khí tươi mới, nếu không phải quay phim, tới đây nghỉ ngơi dăm ba ngày sẽ rất thoải mái.”
“ Đúng thế.’ Khổng Nhược Khuê gật đầu: ” Mỗi ngày đều phải quay phim, cảnh đẹp trước mắt mà không có thời gian để thưởng thức.”
“ Thế nào cũng có cơ hội mà.” Trần Thuật an ủi:
“ Tưởng anh nói đùa, không ngờ anh tới thật, vậy công tác làm thế nào.”
“ Yên tâm, anh xử lý tốt mà.”
Trần Thuật biết lo lắng của cô, vào thời khắc y xuất hiện ở đây, tin tức chắc chắn bay lên mạng, hơn nữa Đông Chính cũng là một nhà đầu tư của Nghịch Lân, trong đoàn có không ít nhân viên công tác của Đông Chính, chuyện này sẽ tới tai cao tầng
Hành vi mượn danh tập đoàn tới thăm bạn gái, trong mắt cao tầng là đại nghịch bất đạo
“ Anh tới đây, em rất vui.” Hai mắt Khổng Nhược Khuê hám chứa ái tình, giọng êm như ru, bạn trai mạo hiểm cả tiền đồ tới thăm trong lúc mình ốm bệnh, đó là chuyện quý giá thế nào:
“ Khụ … khụ …” Vương Thiều ho một tiếng rất to, tôi ở ngay đây này, hai người kiềm chế bớt đi:
“ Chị Thiều sao thế, không khỏe à
Chắc là đường xa mệt mỏi rồi, hay nghỉ đi” Khổng Nhược Khuê giả ngốc:
“ Chị đâu được tốt số như thế.” Vương Thiều thở dài: ” Hai người nói chuyện đi, chị đo xem Tiểu Mộng và Tiểu Nhiễm an bài công tác ra sao, xem không có chị, chúng có lười không
Lần này không chăm sóc em, để em bị bệnh, chị xử lý chúng.”
Nói rồi biết ý đứng dậy rời phòng, để lại không gian riêng tư đôi “cẩu nam nữ”
“ Chị Thiều rất ủng hộ công tác của chúng ta.” Trong phòng chỉ còn hai người, Trần Thuật làm ra vẻ trịnh trọng:
“ Chị Thiều là người mình, sau này có chuyện gì thương lượng với chị ấy.” Từ lúc Trần Thuật tới đây, nụ cười chưa bao giờ tắt trên môi Khổng Nhược Khuê:
“ Anh hiểu.” Trần Thuật nắm tay Khổng Nhược Khuê: ” Sớm biết vậy anh nói thẳng với chị ấy là anh nhớ em rồi, chẳng cần loanh quanh.”
“ Quan nhân, xin tự trọng.” Không ngờ Khổng Nhược Khuê rút tay ngọc về, thẹn thùng cúi đầu xuống: ” Cẩn thận bị phu nhân nhìn thấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.