Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 365: Tôi có thể




Vương Thiều ánh mắt lành lạnh liếc Trần Thuật, lừa ai đấy hả, tôi ngủ một giấc tỉnh lại thì Khổng Nhược Khuê mới từ chỗ cậu về, ai biết hai người đã làm gì
Lại không phải là bọn học sinh ngây ngô nữa rồi, phải biết kiềm chế chứ, nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao
Đang ở chỗ đồng không mông quạnh đấy ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
À không, ở trong nhà cũng không được làm bậy
“ Tôi mất ngủ.” Vương Thiều cắn một miếng bánh bao lớn, coi đó như thịt Trần Thuật: ” Vì cậu đấy.”
Nghĩ tới những lời Khổng Nhược Khuê nói với mình hôm qua, lòng cô rất phiền muộn
Trước kia Khổng Nhược Khuê chưa yêu ai, hai tư hai lăm tuổi đầu rồi mới rung động, cho nên Vương Thiều không quá cấm cản ..
Vì nghệ sĩ, nhất là nghệ sĩ cực hot như Khổng Nhược Khuê, đôi khi cả năm trời không thấy mặt, lại vì thu hút sự chú ý truyền thông, thường có tương tác với người khác giới, dù Khổng Nhược Khuê cũng không thể tránh được điều này ..
Đó là nguyên nhân khiến cặp đôi giới giải trí có tỉ lệ chia tay cực cao
Cô không tin Khổng Nhược Khuê và Trần Thuật có thể cùng nhau đi tới cuối con đường, có lẽ nửa năm một năm là mất cảm giác tươi mới, sẽ chia tay
Song cô đánh giá thấp mức độ nghiêm túc của Khổng Nhược Khuê với chàng trai này, nghiêm túc tới độ làm cô phát sợ
Trần Thuật thấy Vương Thiều ăn như trút hận, lòng khẩn trương, cười khan: ” Ha ha ha, chị Thiều, chồng chị nghe được phiền lắm đấy.”
“ Trần Thuật, cậu thật may mắn, là nữ nhân mà tôi cũng không khỏi hâm mộ cậu.” Vương Thiều giọng quỳ dị:
Trần Thuật ăn hết miếng bánh bao cuối cùng, lấy giấy ăn lau miệng, nghiêm túc nói: ” Chị Thiều, chúng ta cùng nhau trải qua nhiều chuyện rồi, cũng có thể coi là bạn bè, có chuyện gì chị nói đi, nếu tôi có chỗ nào làm chưa đúng, mong chỉ thông cảm nhiều hơn.”
“ Không phải tại cậu, hôm qua tôi và Tiểu Khuê nói chuyện rất lâu, nên mất ngủ, nói gì thì cậu đừng hỏi, cô ấy không cho tôi nói ra.” Vương Thiều ngồi thẳng lên, dùng ngữ khí vô cùng nghiêm chỉnh nói: ” Trần Thuật, cậu và Tiểu Khuê đang yêu nhau phải không?”
Trần Thuật gật đầu: ” Đúng thế, chúng tôi cũng không định dấu chị, chị không phản đối chứ?”
“ Tôi không phải đối, mà muốn phản đối cũng không được, tôi nhìn ra lâu rồi, nhưng hai người không chủ động nói ra, tôi chỉ đành vờ không biết
Song bây giờ tôi phải nói chuyện với cậu.”
“ Chị cứ nói.”
“ Cậu có thể chịu trách nhiệm với tương lai của Tiểu Khuê không?”
“ Tôi có thể.” Bất kể là Vương Thiều hay ai hỏi tới, Trần Thuật đề kiên định đưa ra đáp án như vậy:
“ Tôi hiểu rồi.” Vương Thiều nói xong câu ấy thì tiếp tục cúi đầu ăn, trông như vẻ có quyết định nào đó:
Tới trưa Vương Thiều rời đi, từ chối Trần Thuật đi tiễn, khi tới Trần Thuật đã lái xe nửa ngày trời, giờ lại lái xe đưa mình đi, sau đó lái xe về, người sắt cũng không chịu nổi
Cô đi mang theo ba chữ "tôi có thể" của Trần Thuật
Khổng Nhược Khuê hơn một năm không đóng phim, cũng không ra album, trừ thi thoảng có scandal với Bạch Khởi Nguyên còn lên báo, gần như biến mất tăm tích
Rất nhiều người cho rằng Khổng Nhược Khuê nguội rồi, ảnh hậu ngày nào giờ không còn ai ngó ngàng gì tới nữa
Chính vì thế Tô Âm dám nhảy ra thách thức địa vị của cô, CE muốn giải trừ hợp đồng để hợp tác với Hoa Mỹ, mấy tên phóng viên dám xông vào phòng bệnh của cô làm càn, sau đó còn mang oán hận, ở trong giới giải trí thực dụng này, mất danh tiếng là mất hết
Thế nhưng chuyện xoay chiều chóng mặt khi tin Khổng Nhược Khuê nhận phim Nghịch Lân, như nắng hạn gặp mưa rào, báo chí đua nhau đăng tin, cái tên cô lần nữa xuất hiện khắp mặt trận trên toàn quốc, thậm chí cả Châu Á, CE không bỏ lỡ thời cơ đó rầm rộ quảng cáo cho sản phẩm mới của mình, làm cho bất kể là ra đường hay lên mạng, nói ngẩng đầu lên thấy Khổng Nhược Khuê cũng chẳng ngoa
Không ít người chấn kinh cảm thán "nữ vương về rồi"
Trong thời gian Khổng Nhược Khuê đi quay phim, Vương Thiều đã gặp mười mấy thương hiệu trong ngoài nước tới tìm cô, muốn mời Khổng Nhược Khuê làm người đại diện, tới nay có ba nhà ký hợp đồng, đều là thương hiệu cao cấp
" Em hi sinh nhiều vì cậu ta như thế, không sợ cậu ta lừa em sao
Đó là câu cuối cùng mà Vương Thiều hỏi tối qua
"Anh ấy không lừa em đâu
Khổng Nhược Khuê khi trả lời, vẻ mặt kiên định " Dù bị anh ấy lừa, em cũng cam lòng
Sao lại có thể trả lời vô trách nhiệm thế cơ chứ
Vương Thiều lại day huyệt thái dương, nữ nhân khi yêu đúng là ngu xuẩn hết thuốc chữa
Cô gái xuất chúng như Khổng Nhược Khuê, nam nhân nào không thèm khát
Nếu Trần Thuật có mưu đồ gì, hoặc không phải thuần túy là yêu Khổng Nhược Khuê thì sao
Loại nam nhân mang đủ toan tính tiếp cận Khổng Nhược Khuê còn ít à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Thiều bao năm qua vất vả chống đỡ cho Khổng Nhược Khuê, cô gái đó cũng rất thông minh, vượt qua bao cạm bẫy, vậy mà vì sao lần này lại dễ dãi như thế với người quen vài tháng
Từ Hổ Cư Sơn tới sân bay, rời sân bay bắt taxi về, Vương Thiều vẫn lấn quẩn chuyện phiền lòng này
Có điện thoại gọi đến, vừa nhìn số một cái, Vương Thiều day mi tâm, song đây là người cô không thể nào tránh được, nên vẫn phải điều chỉnh tâm trạng rồi nhận máy: ” Chào chủ tịch Lật.”
“ Tôi nghĩ cô hẳn là cũng về rồi phải không?” Giọng Lật Côn trầm ổn, thậm chí khá ôn hòa, không nghe ra hỉ nộ, nhân vật lớn như ông ta, không dễ dàng lộ tâm tình, nếu đột ngột có cảm xúc rõ ràng nào đó thì chỉ là loại thái độ mà ông ta cố ý làm ra thôi: ” Tới văn phòng tôi một chuyến.”
“ Vâng thưa chủ tịch.”
Chuyện gì cần tới rồi cũng phải tới
Vương Thiều vốn định về nhà tắm rửa nghỉ ngơi, mai mới đến công ty, nhưng ông chủ đã gọi, cô đành bảo tài xế chuyển đích đến
Tới cửa văn phòng chủ tịch thì thư ký có vẻ như biết bí mật gì đó, mặt nghiêm trọng không tươi cười chào hỏi như mọi khi, bảo Vương Thiều tự vào, ông chủ đang đợi.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.