Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 366: Mồi nhử




Lật Côn theo thói quen ngồi sau vi tính xem đồ thị cổ phiếu công ty, vẫy tay với Vương Thiều: ” Giám đốc Vương, cô lại mà xem, cổ phiếu công ty trong chớp mắt tăng lên 5 đồng rồi.”
Vương Thiều phấn chấn nói: ” Chúc mừng chủ tịch ạ.”
“ Ha ha ha, công ty là của toàn bộ mọi nhân viên Đông Chính, không phải là của mình tôi, nếu chúc mừng, cô phải chúc mừng mình trước, đều là mọi người vất vả vì công ty.” Lật Côn cười ha hả nhìn Vương Thiều: ” Tôi thì suốt ngày ở lỳ trong cái văn phòng nhỏ, giống như tượng Bồ Tát ấy, khi nào có người cần tới mới đem khổ não của mình ra giãi bày
Không cần thì ai làm việc nấy, quên mất có bức tượng này.”
Câu này mang theo gai góc, không dễ tiếp lời, Vương Thiều vẫn mỉm cười: ” Chủ tịch nói thế không phải rồi, Đông Chính là chiếc thuyền lớn, chủ tịch là thuyền trưởng, chỉ cần đưa ra phương hướng chính xác, tất cả mọi người tận tâm tận lực giúp chiếc thuyền đi thật vững vàng, nếu chuyện vụn vặt gì cũng chạy tới báo cáo, thuyền trưởng đâu còn nhiều thời gian nghĩ hướng đi tương lai ạ.”
“ Khéo nói lắm, nhưng nếu chuyện nhỏ đó ảnh hưởng tới hướng đi của con thuyền thì sao, nếu họ cũng giấu giếm thì thuyền trưởng chẳng phải không còn ý nghĩa tồn tại nào nữa à?”
“ Chủ tịch, không ai dám làm thế đâu ạ.”
“ Không ai dám làm thế?” Lật Côn đẩy ghế đứng dậy: ” Cô làm thế đấy, rõ ràng là cô biết thái độ của tôi với chuyện này, rõ ràng là biết tôi phản đối Trần Thuật có bất kỳ dính dáng gì tới Khổng Khuê, cô còn dám dẫn cậu ta tới đoàn làm phim thăm hỏi
Chẳng lẽ cô không biết chuyện này có thể gây tổn hại cho công ty thế nào à?”
“ Chủ tịch, tôi nghe nói Khổng Khuê bị bệnh, nóng lòng muốn tới xem sao, nhưng điểm quay phi xa xôi, giao thông bất tiện, nên tôi cần người đi cùng.” Vương Thiều theo bản năng hơi lùi lại, mặt tái đi: ” Tổng giám Trần và Khổng Khuê quan hệ không tệ ...”
“ Quan hệ không tệ ?” Lật Côn quát ngang, mặt trở nên hết sức âm u: ” Cô đâu phải không biết scandal giữa hai người họ, nếu y xuất hiện ở đó, không phải làm mồi cho đám kền kền đói tin à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi mất bao công sức, huy động đủ mối quan hệ mới tạm áp chuyện này xuống, giờ lại như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có rất nhiều để đi cùng, sao cô lại chọn kẻ tôi không muốn xuất hiện trước mặt Khổng Khuê nhất.”
“ Chủ tịch, khi đó tôi không nghĩ nhiều như vậy.”
“ Không à, cô làm quản lý mười mấy năm rồi mà cô không nghĩ tới à?” Lật Côn nổi trận lôi đình:
Vương Thiều im lặng, lý do đường hoàng chỉ có thể nói vậy, chẳng lẽ cô thừa nhận quan hệ giữa họ
Đây chỉ là vấn đề về thái độ của mỗi người ở chuyện này, lý do kỳ thực không quan trọng
Lật Côn châm một điếu thuốc, rít liền mấy hơi mới thấy lồng ngực dễ chịu hơn phần nào, giọng cũng dịu hơn: ” Cô là người cũ của công ty rồi, tôi còn nhớ hình dáng của cô lúc vừa tới công ty, khi đó tôi và giám đốc Kim cùng phóng vấn cô.”
“ Vâng ạ.” Vương Thiều cảm thấy vị đắng trong miệng, cô đoán ra được ông chủ muốn nói gì:
“ Khi đó công ty mới sáng lập chưa tới ba năm, ngay cả Khởi Nguyên cũng chỉ là chàng trai mới vào nghề, vì tham gia thi người mẫu mà có danh tiếng
Cô mới hai mấy tuổi, mới ra trường chưa được một năm, tôi hỏi cô vì sao lại muốn làm việc này, cô còn nhớ trả lời thế nào không?” Lật Côn ngồi xuống ghế sô pha, chỉ vị trí bên cạnh bảo Vương Thiều ngồi xuống:
Vương Thiều chưa quên: ” Vì tôi là fan của Bạch gia.”
“ Đúng, cô thích Khởi Nguyên, muốn làm việc bên cạnh cậu ấy.” Lật Côn nói chuyện vui năm xưa, cười hả hả như vừa rồi người nổi giận không phải là mình: ” Lúc đó tôi quyết định không để cô làm quản lý cho Khởi Nguyên, minh tinh sợ nhất là scandal, lại an bài một cô gái xinh xắn trẻ trung mang lòng ái mộ ở bên, sớm chiều bên nhau ai mà biết xảy ra phong ba gì, trong giới có không ít chuyện như vậy rồi.”
Vương Thiều hơi xấu hổ: ” Năm đó tôi quá ấu trĩ.”
“ Ai mà không có tuổi trẻ đơn thuần, khi đó tôi cũng trẻ trung nhiệt huyết, giờ tóc đã rụng gần hết rồi.”
“ Chủ tịch còn trẻ lắm ạ.”
“ Về sau ký được hợp đồng với Khổng Khuê, tôi sớm nhìn ra cô bé đó là viên ngọc thô, cho nên giao cho người tôi tin tưởng nhất.” Lật Côn nhìn Vương Thiều: ” Cô không phụ tin tưởng của tôi, ở bên chăm sóc Khổng Khuê trở thành nhất tỷ của Đông Chính
Cô lập công lớn, công ty không bạc đãi cô, có quản lý nào đãi ngộ cao hơn cô không?”
“ Không ạ.”
“ Vương Thiều, tôi luôn coi cô là người của mình, nghĩ cô sẽ đứng về phía tôi.” Lật Côn nói như thể rất thương tâm:
“ Chủ tịch ...”
Vương Thiều khổ sở vô cùng, tất cả điều Lật Côn nói đều đúng, kết quả thế nào, cô làm phản
Nhưng cô cũng không dễ dàng, nếu nghệ sĩ ngốc một chút còn đỡ, chứ cô gái thông minh như Khổng Nhược Khuê, dám giở thủ đoạn ở trước mặt thì chỉ có đường chết mà thôi, nha đầu đó bình thường như mèo con, nhe nanh một cái là hóa thành sư tử
Sở dĩ cô có thể ở bên Khổng Nhược Khuê bao năm như vậy, năng lực là một phần, quan trọng hơn là giữ trung thành
“ Đương nhiên, tôi nói những điều này không có ý gì, cô làm rất tốt, tôi ghi nhớ trong lòng.” Lật Côn mỉm cười: ” Trước đó tôi có cuộc họp với hội đồng quản trị, chúng tôi thấy đối với những nhân viên lâu năm, sóng gió không ngã lòng, chỉ tăng lương là không đủ, còn cần có cổ phần khích lệ
Chỉ có thế thì họ mới cùng tiến cùng lui, cùng vinh cùng nhục, trở thành người một nhà thực sự, công ty mới càng phát triển, cô nói có phải không?”
Tim Vương Thiều đập dồn dập, nếu ông chủ nhắc tới chuyện này, sẽ không đơn giản là chút cổ phần có gọi là
“ Chủ tịch anh minh.”
“ Không chỉ nhân viên, còn cả nghệ sĩ cũng sẽ phân ra cấp bậc để thưởng cổ phần
Đại minh tinh như Khổng Khuê, cô ấy sẽ có đãi ngộ như Khởi Nguyên, không chỉ là nhất tỷ của Đông Chính, còn là bà chủ của Đông Chính.”
“ Cám ơn chủ tịch, tôi nghĩ Tiểu Khuê sẽ rất vui mừng.”
Lật Côn khẽ gật đầu: ” Đợi Khổng Khuê trở về, tôi sẽ nói chuyện cùng cô ấy
Phải rồi, Trần Thuật không về cùng cô sao?”
“ Không ạ.” Vương Thiều giật mình, tới rồi đây: ” Tổng giám Trần ở lại vài ngày tới khi Tiểu Khuê khỏe hẳn ạ, cậu ấy đã bàn giao công tác, được tổng giám Lác cho nghỉ phép rồi.”
“ Được rồi, chủ yếu tôi muốn tìm hiểu bệnh tình của Khổng Khuê thôi, cô ấy không sao là tốt, cô cũng bôn ba vất vả rồi, về nghỉ đi, không cần đi làm vội.”
“ Không sao ạ, mai tôi có thể đi làm, tôi xin phép.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.