Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 368: Nguy hiểm (2)




Vì Tiểu Khuê không thích anh
Nghe câu trả lời này con ngươi Bạch Khởi Nguyên tức tốc mở lớn, mặt từ trắng biến thành đỏ, rất lâu mới mới khôi phục lại bình thường
Giận sao
Bạch Khởi Nguyên tất nhiên là nổi giận, giận muốn nổ tung
Chuyện này cần cô nói sao, chẳng lẽ tôi không biết
Bạch Khởi Nguyên rất muốn giết Vương Thiều, nhìn cô chằm chằm, lòng cân nhắc lời muốn nói: ” Chị Thiều, câu này ...
Tổn thương quá đấy.”
Trợ lý ở bên không khách khí như thế, thiếu điều nhảy tới trước mặt Vương Thiều chửi rủa: ” Giám đốc Vương, sao chị biết Khuê tỷ không thích Bạch gia, Bạch gia chúng tôi ưu tú thế nào, không biết bao nhiêu cô gái si mê anh ấy, ai không thích anh ấy thì phải đi khám mắt đi.”
“ Bạch gia ưu tú vô song, nữ nhân thích Bạch gia xếp từ cổng công ty tới tận Châu Giang chưa đủ, nhãn quang của tôi cũng thấy Bạch gia và Tiểu Khuê là đôi trời sinh
Nhưng chuyện tình cảm lạ vậy đấy, không có thích hợp hay không, chỉ có thích hay không.” Đối diện với ông chủ mà Vương Thiều còn có thể ứng phó được, so với sóng lớn cô vừa trải qua, thế này là gì:
Trợ lý định đáp trả Bạch Khởi Nguyên liếc mắt một cái: ” Tiểu Nhã, đi pha trà, giám đốc Thiều là khách của chúng ta, là tiền bối của cô, tới mà chưa có chén trà nóng, cô ngày càng thiếu quy củ rồi.”
“ Không cần.” Vương Thiều ngăn cản: ” Tôi đi ngay thôi, đi đường suốt cả ngày rồi, tôi muốn về tắm rửa nghỉ ngơi.”
“ Là tôi không phải.” Bạch Khởi Nguyên đối nhân xử thế thì luôn không chê trách gì được, giọng nói chân thành xin lỗi: ” Giám đốc Thiều vất vả như thế, tôi còn mời tới trò chuyện.”
“ Bạch gia đã mời thì tôi phải tới.” Vương Thiều nghiêm túc nói: ” Bạch gia, chúng ta quen nhau nhiều năm, tôi hiểu tình cảm của anh với Tiểu Khuê, trước kia tôi cũng luôn vun vén cho hai người, nhưng thực sự hai người không có duyên rồi.”
Bạch Khởi Nguyên trầm ngâm: ” Trần Thuật công khai xuất hiện trước mặt cô ấy ..
Vậy là quan hệ của họ đã xác định?”
“ Đúng thế.” Vương Thiều gật đầu: ” Tiểu Khuê yêu Trần Thuật, cho nên tôi mới nói thẳng như vậy cũng là vì anh
Bạch gia sớm rút lui đi, mọi người đều không muốn lỡ dở thời gian bên Tiểu Khuê, đó là điều bất công với anh.”
“ Cô ấy nói với chị thế à?”
“ Đúng.”
“ Cô ấy luôn luôn hiểu người khác như thế, biết chị về, thế nào tôi cũng hỏi ...”Bạch Khởi Nguyên cười đau khổ, cô gái mình thích ngày càng xa:
“ Tuy anh chưa bao giờ thổ lộ, nhưng Tiểu Khuê sao không hiểu, nếu cô ấy nói không biết thì quá vô tình, cũng phụ sự hi sinh vô tư của anh bao năm.” Vương Triều nhìn mà không đành lòng: ” Không cần biết người ngoài nói ra sao, Tiểu Khuê nói, anh không chỉ là bạn, còn là người anh, người thầy của cô ấy, cô ấy luôn yêu quý anh, nhưng không phải là tình cảm nam nữ.”
“ Tôi hiểu, tôi hiểu ..
Cuối cùng thì tôi vẫn thua ...” Bạch Khởi Nguyên nắm tay thật chặt, khống chế cảm xúc: ” Nếu, nếu tôi thổ lộ với cô ấy sớm hơn, liệu có khác không?”
Vương Thiều không ngờ hắn còn khúc mắc ở vấn đề này: ” Tôi không biết, có lẽ không ai có thể trả lời được câu này của anh, kể cả Tiểu Khuê.”
Bạch Khởi Nguyên cười một tràng dài: ” Thôi, nói nữa cũng không ý nghĩa gì nữa rồi, chị Thiều vất vả rồi, về nghỉ đi.”
Vương Thiều khách khí cáo từ: ” Bạch gia cũng chú ý nghỉ ngơi.”
Cho dù tâm tình rất tồi tệ, Bạch Khởi Nguyên thực sự là nam nhân không hề tồi, vẫn đích thân tiễn Vương Thiều ra tận thang máy, khi quay về thì Đằng Vân đã ở trong phòng
Đằng Vân đặt cốc trà nóng tới trước mặt hắn: ” Vương Thiều vừa tới sao?”
“ Ừ, tán gẫu vài câu.” Bạch Khởi Nguyên không muốn khơi lên vết thương lòng, đối phó qua loa:
“ Vì chuyện Trần Thuật tới đoàn làm phim Nghịch Lân sao?” Đằng Vân ngồi xuống đối diện:
“ Cô còn theo dõi chuyện này làm gì nữa?”
“ Không chỉ em, mà toàn bộ Đông Chính đều theo dõi, đây không chỉ là chuyện Tiểu Khuê có yêu đồng nghiệp không, còn liên quan tới vấn đề hợp đồng của cô ấy ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

“Vương Thiều vừa về đã bị ông chủ lớn gọi tới văn phòng rồi, cô ấy vừa đi, ông chủ lại mời chục tịch Lạc tới uống trà.”
Đằng Vân si dại nhìn khuôn mặt tuấn lãng mang chút u sầu của Bạch Khởi Nguyên, đây là ưu thế của các cô gái vừa xinh đẹp lại có năng lực, nam nhân được nhìn chỉ càng thêm tự tin, còn nếu là cấp dưới nam nhìn bà chủ của mình với anh mắt này thì chỉ khiến người ta thấy thô bỉ kinh tởm: ” Thái độ của anh thế nào?”
“ Ông chủ gặp Vương Thiều xong lại hẹn chủ tịch Lạc à?”
“ Đúng, em đoán họ chuẩn bị thống nhất ý kiến trước kia chú nhóc đó về, ai cũng biết ông chủ không tán đồng chuyện này, không ngờ họ dùng thái độ mạnh mẽ như thế phản kháng, chẳng lẽ không đặt ông chủ vào mắt?”
Bạch Khởi Nguyên tay chống cằm, sắc mặt biến đổi liên hồi, mãi lâu sau mới nói: ” Trong tay cô có phải còn ít tư liệu giữa tôi vừa Tiểu Khuê đúng không
Tung ra đi.”
“ Tung ra?” Đằng Vân chấn kinh kêu lên:
“ Khởi Nguyên, lúc này không thích hợp.”
“ Tôi biết không thích hợp.” Bạch Khởi Nguyên phất tay tỏ ý không bàn cãi nữa: ” Cứ làm như vậy đi.”
Bốp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Thuật rơi mạnh xuống tảng đá, cuối cùng cảm thụ được cái gì gọi là "mông vỡ thành tám mảnh rồi
Trên núi là đá, dưới núi cũng là đá, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc Trần Thuật ôm Khổng Nhược Khuê vào lòng, người rơi xuống trước, làm đệm cho cô
Trần Thuật rên một tiếng đau đớn
Lực hút của trái đất, trọng lượng của Khổng Nhược Khuê, toàn bộ đè lên người Trần Thuật, toàn thân gồm cả đầu đều đầu vào đá cứng
“ Trần Thuật, Thật Thuật ..” Khổng Nhược Khuê gấp giọng hỏi:
“ Anh không sao.” Trần Thuật nằm thẳng căng, cơn đau làm y mất tri giác, lo lắng hỏi: ” Em có sao không
Không bị thương chứ?”
“ Em không sao.” Khổng Nhược Khuê rời khỏi lòng Trần Thuật, lấy di động ra, bật đèn pin chiếu lên mặt Trần Thuật, thấy mặt y vặn vẹo vì đau, cố trấn định vỗ về: ” Anh đừng lo, em gọi điện cho họ lên cứu ..
Anh nằm im, đừng cử động.”
Không có tín hiệu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khổng Nhược Khuê không cam tâm, lại gọi lần nữa, vẫn bị ngắt tự động
Tín hiệu trên Hổ Cư Sơn vốn không tốt, trước kia hai người chat với nhau còn đứt đoạn liên tục, giờ bọn họ lại đi sâu vào trong núi như thế, không có tín hiệu là bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.