“ Anh không sao đâu, để anh nằm một chút ..
nằm một lúc là đỡ “ Trần Thuật thấy toàn thân đau nhức, nhắm mắt cảm thụ thương thế, vẫn cố trấn an cô:
“ Có đi, có đi mà ...” Khổng Nhược Khuê gấp tới độ sắp khóc tới nơi, cố giơ tay thật cao lên mong có tín hiệu:
“ Dùng máy của anh xem, trong túi quần.”
Khổng Nhược Khuê móc túi y lấy di động, yếu ớt nói: ” Hết pin rồi.”
Hôm qua Trần Thuật đi suốt cả ngày, tối uống rượu, đêm ngủ say, quên sạc pin, bình thường ở thành phố khắp nơi có ổ cắm nên không thấy gì, giờ y chỉ muốn chửi um lên, bán cái điện thoại nghìn đô, vậy mà keo kiệt chút pin
Thử mãi không gọi được, Khổng Nhược Khuê đành từ bỏ, ngồi bên Trần Thuật lo lắng: ” Thử xem có ngồi dậy được không nhé.”
“ Ừ.”
Khổng Nhược Khuê đặt di động xuống đất, cẩn thận luồn tay dưới cổ Trần Thuật, đỡ đầu y lên, sau đó kéo vào lòng
Trần Thuật đầu dựa vào ngực Khổng Nhược Khuê, êm êm mềm mềm, lại có mùi thơm dìu dịu dễ ngửi, đúng là ngồi dậy tốt hơn thật: ” Đây là đâu?”
Đèn pin của di động độ sáng có hạn, may mà cái hố bọn họ rơi xuống không lớn, vách đá trơn ướt, mọc đầy rêu, Trần Thuật ước chứng với độ cao này, cho dù mình không bị thương cũng không leo lên được
Trong hố có mùi hôi rất đậm, đó là mùi động vật, xem ra không ít con vật gặp cảnh ngộ với họ
Đây là hố bẫy thú, Trần Thuật nhìn cành cây và lá khô xung quanh, lòng chưa hết sợ, may mà không có chông, nếu không thì xong đời rồi
“ Anh thấy thế nào, có bị thương không?” Khổng Nhược Khuê ôm đầu Trần Thuật, nếu Trần Thuật không bị thương thì bọn họ có thể ở đây đợi người khác lên núi tìm, nhưng nếu bị thương thì phải tìm cách nhanh chóng rời khỏi đây, đưa y đi bệnh viện:
“ Anh nói rồi mà, không sao.”
“ Em sợ lắm.” Khổng Nhược Khuê ôm càng chặt: ” Em sợ bất kỳ chuyện gì xảy ra với anh.”
Trần Thuật cảm thụ được sự quyến luyến của Khổng Nhược Khuê với mình, đưa tay ra định vuốt má cô, không ngờ vừa đưa tay lên vai nhói đau làm y không nhịn được "á" một tiếng
“ Sao thế?” Khổng Nhược Khuê nghe y kêu đau đớn thì kinh hãi:
“ Không sao, anh định sờ mặt em ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kết quả.”
“ Muốn sờ phải nói chứ ...” Khổng Nhược Khuê cúi người xuống: ” Anh sờ đi.”
Trần Thuật cảm động lệ nóng tràn mi, sống tới giờ mới chỉ có một người nói với y lời khí thế như vậy, bẹo má cô, thật trơn, thật mềm, như bẹo ra nước vậy: ” Ngốc ơi, sao em đáng yêu như thế?”
Y thật không hiểu, một cô gái như Khổng Nhược Khuê, làm sao lại thích mình, mình là gì chứ
Trần Thuật không hề tự ti, ngay cả hoa khôi của cả trường như Lăng Thần cũng chủ động theo đuổi y, nhưng ở trước mặt Khổng Nhược Khuê, y không tìm ra nửa điểm nào khiến cô gái này thích mình
Vì thế y do dự rất lâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Chỉ có trước mặt anh, em mới thế thôi.” Khổng Nhược Khuê nắm tay Trần Thuật, chỉ là đây không phải lúc tình tứ: ” Hôm nay quay phim xong sớm, nghĩ anh tới một chuyến không dễ dàng, muốn đưa anh đi chơi, không ngờ lại đưa anh xuống hố.”
“ Anh cũng đưa em xuống hố, không ai nợ ai.” Trần Thuật cười gượng, cười cũng thấy đau nữa, không biết có vấn đề gì không:
“ Em thích anh đâu phải là cái hố.” Khổng Nhược Khuê biết Trần Thuật nói chuyện ngoài kia rầm rầm phản đối chuyện hai người, bất kể fan hay người qua đường đều thấy Trần Thuật không xứng, đám antifan càng mượn cớ thêu dệt đủ chuyện rỉa rói cả hai người, nghĩ tới đó cô rất giận: ” Ngay cả cha em cũng không phản đối, bọn họ có tư cách gì mà phản đối, bọn họ cho rằng mình là ai?”
Trần Thuật kinh hãi: ” Cha, cha em không phản đối
Cha em biết chuyện chúng ta à?”
“ Ừ, cha em nói, chàng trai vào thời khắc nguy hiểm nguyện che chắn trước mặt cô gái là chàng trai tốt, đáng tin cậy
Cha em là quân nhân, ông ấy nói, anh đủ tiêu chuẩn nhập ngũ đấy.”
“ Chuyện đó cha em cũng biết à?” Trần Thuật hỏi xong mới thấy mình ngu xuẩn, chuyện đó truyền thông làm ầm ĩ, người khác có thể không biết, cha mẹ cô tất nhiên phải biết:
“ Cả thế giới đều biết, cha em sao không biết được.” Thấy Trần Thuật nói chuyện bình thường lại, Khổng Nhược Khuê nhẹ lòng không ít: ” Vả lại, cha em không biết thì em cũng nói mà, sao, khẩn trương à?”
“ Khẩn trương cái gì?” Trần Thuật không nhận: ” Cha em cũng là cha anh, con gặp cha có gì mà khẩn trương.”
Đương nhiên, Trần Thuật có gặp cha ruột của mình cũng khẩn trương
Có câu cướp con gái còn đáng hận hơn cướp tài lộ trăm lần, Trần Thuật từng xem video hài hước Âu Mỹ, có cảnh khi con gái lần đầu dẫn bạn trai về nhà, cha vợ tương lai giơ súng săn chĩa vào đầu con heo muốn gặm rau cải nhà mình, làm con rể sợ són ra quần
Trước kia Trần Thuật xem cười chảy nước mắt, giờ nghĩ lại có chút thấp thỏm
May mà Trung Quốc cấm súng
“ Anh nghĩ thế thì tốt.” Khổng Nhược Khuê nhìn bộ dạng miệng hùm gan sứa của Trần Thuật mà không nhịn được cười: ” Cha em còn nói, khi nào có thời gian đưa anh về nhà ăn cơm.”
“ Nếu cha em đã nói thế rồi, vậy chúng ta nên kiếm thời gian nào đó làm cơm cho ông, cha em thích ăn món gì, món Việt hay món Xuyên
Hay thích ăn chay ..
Anh, anh sẽ đi học của Lão Gia.”
Trần Thuật nói rất ân cần, nhưng mà dự định theo Lão Gia học chừng dăm ba năm mới xuất sơn, không phải y kiếm cớ gì đâu, nhưng mà không biết bao đôi tình lữ vì sao cuối cùng chia tay, vì lần đầu gặp cha vợ nói chuyện không hợp, làm mất lòng, vì Khổng Nhược Khuê, chuẩn bị cho tốt là hợp lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Không cần đâu.” Khổng Nhược Khuê chẳng biết có nhìn thấu ý đồ của Trần Thuật không lại nói: ” Mẹ em nấu ăn giỏi lắm, anh nhất định sẽ thích, nhưng em không nói là loại món gì đâu, tới khi đó anh ăn sẽ biết.”
Trần Thuật tỏ ra là chàng trai rất biết suy nghĩ: ” Lần đầu tới nhà đã làm phiền mẹ em, không tốt đâu.”
“ Vậy sau này anh đối xử với con gái họ tốt một chút là được, người làm cha mẹ chỉ mong cái đó.”
“ Được, hôm nay về, anh gửi tin nhắn cho mẹ anh.”
Khổng Nhược Khuê không hiểu: ” Là sao?”
“ Để mẹ anh nói câu này với em, mời em sau này đối xử với con trai bà tốt một chút.”
“ Đáng ghét.” Khổng Nhược Khuê đấm Trần Thuật một cái:
Á, Trần Thuật kêu đau đớn, lúc này y chưa chịu đựng được cú đấm nhỏ của Khổng Nhược Khuê, đấm không nhẹ tí nào.