Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 375: Nhịn chút là qua




Khi scandal giữa Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê đang lúc ầm ĩ nhất, đột nhiên có trang tin tung ra một loạt hình ảnh của Bạch Khởi Nguyên và Khổng Nhược Khuê
Có cùng nhau ăn cơm, có động tác thân mật, có cả Bạch Khởi Nguyên đưa Khổng Nhược Khuê về nhà, nhìn thế nào cũng giống đôi tình lữ … khỏi nói sức ảnh hưởng của Bạch Khởi Nguyên nữa, tất nhiên là lập tức áp đảo scandal giữa rần Thuật và Khổng Nhược Khuê
Vì thế những tin đồn Khổng Nhược Khuê có thai, hay hai người "dã chiến" ban đêm bị át đi, thậm chí có người vì tế hoài nghi tin tức trước đó là bịa đặt
“ Đã bảo mà, chỉ có Khổng Khuê và Bạch Khởi Nguyên mới là thật, còn Trần Thuật chỉ là bạn bè đồng nghiệp bình thường thôi
" Tám phần do đoàn làm phim cố tình tung tin giữ sức nóng cho bộ phim rồi, mọi người không thấy vô lý sao, nếu Trần Thuật là bạn trai của Khổng Nhược Khuê liệu có thể công khai đến thăm vậy không
Đông Chính không đuổi việc mới là lạ
" Lúc Trần Thuật, lúc thì Bạch Khởi Nguyên, các người có thôi đi không hả
Anh chị em Khổng Tước, hãy ôm chặt tiểu tỷ tỷ đáng thương của chúng ta
Mặc dù không chắc có ai nhận ra không, Trần Thuật vẫn mua một cái kính râm, cái mũ lưỡi chai đội vào, đoán chừng người chỉ xem hình y trên ảnh thôi thì khó nhận ra được, vậy mà ai dè vừa mới đi ra khỏi cổng sân bay thì có người gọi lớn: ” Trần Thuật.”
Trần Thuật thất kinh, cho rằng mình đã hot tới mức có fan ra sân bay đón rồi, mà fan này khả năng cao là còn cầm theo hòn gạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến khi nhìn thấy mặt Lạc Kiệt xuất hiện trong đám đông thì ảo tưởng của Trần Thuật tan vỡ, đi nhanh tới: ” Anh đừng gọi kích động như thế, ai không biết còn tưởng anh là bạn gái tôi.”
“ Cậu là bạn gái tôi thì tốt quá.” Lạc Kiệt nhếch mép: ” Bạn gái tôi mà dám không trả lời tin nhắn của tôi, còn cố ý tắt máy thì cô ta xong rồi.”
“ Hết pin.” Trần Thuật trả lời ngắn gọn:
“ Cậu bị bệnh mấy ngày không sạc pin thì tôi tin, bệnh khỏi rồi không xạc pin thì ai tin
Cậu rảnh rỗi tới mức suốt ngày ở bên Khổng Nhược Khuê, ngọt ngào tới mức làm cả đoàn sâu răng mà.” Lạc Kiệt hiển nhiên có nguồn tin của mình:
- Xem ra anh nắm rõ hành tung của tôi như lòng bàn tay rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Thuật không lạ, có lẽ sau này y phải quen với chuyện như vậy:
“ Không chỉ tôi, mà là cả nước đều thế.” Lạc Kiệt cười lạnh liên hồi: ” Ai bảo cậu hot như thế, cứ cầm máy lên là thấy đủ tin tức về hai người, nào là nắm tay nhau đi dạo, nào là đưa nước, đút cơm cho nhau ăn ..
Có tờ báo đưa tin Khổng Khuê có bầu rồi, kỳ thực cậu lên chăm cô ấy, hai người sẽ sớm kết hôn ..
Rốt cuộc có đúng không?”
Thế mà cũng nghĩ ra được, Trần Thuật cười khổ: ” Giả đấy.”
“ Kỳ thực tôi còn chẳng cần xem tin, mỗi ngày có vô số điện thoại, phóng viên tới tìm phòng kế hoạch chúng ta tìm hiểu tin tức
Tôi đành giải thích, cậu đại diện công ty đi thăm nghệ sĩ ..
“ Lạc Kiệt lắc đầu thở dài: ” Ai mà ngờ tổng giám phải đi giúp phó tổng giám giải quyết nguy cơ truyền thông
Tôi gọi điện thoại cho cậu không được, gửi tin nhắn cầu cứu không ăn thua ..
Thêm một ngày nữa cậu không về, tôi lên Hổ Cư Sơn tìm cậu.”
“ Nghiêm trọng vậy sao?”
“ Còn không à, cậu và Khổng Khuê ở trên núi làm đôi tình lữ tiêu diêu còn chúng tôi thì bị đẩy vào đường cùng
Về nhà cũng không yên thân, cha tôi mỗi ngày hỏi tôi cậu đâu ..
Cậu nói xem có nghiêm trọng không?”
Trần Thuật cho hành lý vào chiếc Porsche của Lạc Kiệt, hỏi:
“ Ông chủ lớn có tìm không?”
“ Không tìm mà được à?” Lạc Kiệt khởi động xe, trách móc luôn mồm: ” Nhìn cái mặt cậu là biết chưa hiểu sự thể lớn thế nào ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi nói cậu thế nào đây, làm sao đến thăm, thăm cái gì vào tận rừng sâu ..
Cô cậu còn trẻ, có cái tình thú đó, tôi hiểu, nhưng mà ăn vụng phải biết chùi mép chứ
Thế nào mà còn chơi trò mất tích, để cả đoàn đi tìm ..
Truyền thông nói khó nghe thế nào, cậu biết không?”
“ Đó là tai nạn, giờ tôi nói chắc không ai tin.” Trần Thuật chỉ biết thở dài, thử đặt bản thân là người ngoài cuộc, y còn chả tin nữa là, còn truyền thông nói gì à, y không xem nữa rồi, nếu không sợ mình không nhịn được ôm bom phá hủy thế giới:
“ Ông chủ gọi tôi tới phòng chửi mắng té tát, sau khi biết tôi phê chuẩn cho cậu đi thì càng chửi mắng tàn tệ
Tôi lớn thế này còn chưa bị ai chửi mắng như thế, quan trọng không phải do tôi gây họa.”
“ Chúng ta có phải bạn bè không?” Trần Thuật cắt ngang lời kêu ca vô tận của hắn:
“ Nếu không phải thì tôi ném cậu ra cho đám hổ báo xé xác rồi, thèm vào nói đỡ cho cậu.” Lạc Kiệt trừng mắt:
“ Đúng rồi, đó là công dụng của bạn bè mà.” Trần Thuật đáp tỉnh bơ, vươn vai một cái, ngồi xe ngồi máy bay cả ngày, toàn thân ê ẩm:
Lạc Kiệt nói gì được đây, có điều bộ dạng Trần Thuật như thế cũng làm hắn yên tâm phần nào, dù sao người trong tâm bão là y mà
“ Khi nào chủ tịch gặp tôi?”
“ Tôi đã ra tận sân bay đón mà cậu còn phải hỏi à?”
Trần Thuật gãi đầu: ” Xem ra ý định về nhà tắm rửa thay quần áo, dùng tinh thần diện mạo tốt nhất đi gặp ông chủ không hiện thực rồi.”
“ Thế cũng tốt, chết sớm siêu thoát sớm mà.” Lạc Kiệt thiện chí dặn: ” Nhẫn nhịn chút, cái tính của cậu không được lòng lãnh đạo đâu, tôi không nói chắc cậu biết, kỳ thực ông chủ cũng là người tiếc tài, không nỡ đuổi cậu ..
Nhịn một chút là chuyện sẽ qua.”
“Giới giải trí mà, chẳng qua là bị người ta lấy ra giải trí thôi, sẽ mau chóng có người khác nhảy ra chiếm hot search, hai người có muốn độc chiếm vị trí này mãi người ta cũng không cho, sẽ có tin khác thu hút chú ý của công chúng, hiểu chứ?”
“ Hiểu rồi.” Trần Thuật gật đầu: ” Tôi sẽ trân trọng công tác này, trân trọng ý tốt của anh, cũng sẽ trân trọng mọi thứ tôi có.”
Xe đi một mạch tới Đông Chính, còn lần đầu tiên Trần Thuật được hưởng ưu đãi đi lối đi riêng dành cho nghệ sĩ, tránh được không ít con mắt soi mói
Hai người cùng tới văn phòng chủ tịch thì thư ký khéo léo ngăn lại: ” Tổng giám Lạc, ông chủ mời một mình tổng giám Trần đi vào.”
Lạc Kiệt ném cho Trần Thuật ánh mắt, tự xem mà làm, nói: ” Vừa vặn đang khát, lấy cho tôi cốc cà phê.”
“ Vâng.” Thư ký khom người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.