Một câu nói vô tâm của Lão Gia làm không khí trùng hẳn xuống, mọi người cúi đầu ăn uống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thang Đại Hải nháy mắt với Trần Thuật, định kiếm đề tài phá vỡ sự im lặng này, nếu không ăn cũng mất ngon
Còn chưa kịp tiến hành thì Lão Gia nhìn sang Trần Thuật: ” Lúc nãy nghe các cậu trò chuyện thì chỗ làm cậu có vấn đề à?”
“ Cũng không hẳn ạ, chẳng qua lại một lần lựa chọn thôi.”
“ Đừng sợ, cậu còn trẻ, chỉ cần không nản chí, tương lai vẫn ở phía trước, chừng nào cái quán này còn mở thì còn bát mỳ cho cậu ăn.”
Trần Thuật cao hứng, đây là câu ấm lòng hiếm hoi mà y nghe được từ người khác thời gian qua: ” Lão Gia đã nói thế thì từ mai mỗi tối cháu qua ăn mỳ.”
“ Đợi công ty đuổi việc cậu đã.” Lão Gia lườm một cái: ” Mai tới ăn vẫn phải trả tiền.”
“ Keo kiệt.”
“ Cậu mới là đồ keo kiệt.”
“ Ha ha ha, được rồi, uống rượu, uống rượu nào.” Thang Đại Hải nâng chén rượu lên: ” Cháu và Tiểu Khiết gương vỡ lại lành, mọi người có muốn nói gì không?”
“ Gương gỡ lại lành?” Tạ Vũ Khiết đưa tay nhéo thịt non ở hông hắn: ” Anh có biết dùng thành ngữ không, không biết thì đừng có dùng.”
Muốn Thang Đại Hải biết dùng thành ngữ đợi kiếp sau đi, kiếp này nhà nước giáo dục thất bại rồi, Trần Thuật đứng dậy nâng chén: ” Chúc hai người trăm năm hòa hợp.”
Mọi người đều nâng chén, không khí nhiệt tình trở lại
Cơm no rượu say rồi, cùng nhau giúp Lão Gia dọn dẹp, mọi người ngồi tán gẫu thêm một lúc nữa rồi mới vui vẻ chia tay
Ra ngoài thì đã khuya, Hoa Thành đã lạnh rồi, không thêm áo khoác thì không chịu được, Thang Đại Hải khoác vai Trần Thuật hỏi: ” Thực sự không sao chứ?”
“ Không sao mà, so với trước kia tôi có nhiều thứ rồi, dù làm lại từ đầu lần nữa cũng chẳng sợ.” Trần Thuật trấn an:
“ Đúng, phải thế, tôi mà là Lật Côn thì đã không hẹp hòi như vậy, mỗi cái chức tổng giám mà muốn cậu bỏ chị họ à
Nằm mơ, ít ra cũng phải cho lượng cổ phần kha khá ..
Năng lực kiếm tiền của chị họ, ăn đứt cái chức vụ đó
Cùng lắm cậu từ chức ở nhà làm mặt trắng, chị họ thừa sức nuôi.”
“ Thang Đại Hải, anh có ý gì
Cho Trần Thuật cổ phần thì có thể chia tay à?” Tạ Vũ Khiết bất mãn mắng, tên khốn kiếp này sao có thể coi Tiểu Khuê như giao dịch:
“ Vũ Khiết, cô không muốn tức chết thì hoặc chia tay sớm, hoặc là đừng quá để ý lời anh ấy nói, anh ấy nói mười câu thì hết chín là vô nghĩa rồi.” Trần Thuật cười khuyên: ” Yên tâm đi, tôi và Tiểu Khuê sẽ ổn thôi, chúng tôi sẽ không để bất kỳ điều gì ngoài kia làm ảnh hưởng đâu.”
“ Vậy chúng tôi về đây, tôi phải đưa cục cưng của tôi về nhà.” Thang Đại Hải cười hì hì, sán tới làm động tác hôn lên má Tạ Vũ Khiết:
Tạ Vũ Khiết nhăn mặt đẩy ghê tởm đẩy hắn ra
Mỗi cặp đôi có kiểu hạnh phúc riêng, Trần Thuật lắc đầu không bình luận, bảo Lý Như Ý: ” Anh cứ bận việc của mình đi, đừng lo cho tôi, chạy đi chạy lại cho mệt.”
Lý Như Ý gật đầu: ” Vậy tôi về đây.”
“ Anh uống rượu, đừng lái xe.”
Lý Như Ý cũng mua một cái xe, loại việt dã, thuận tiện cho công việc, chỉ Giang Ngu: ” Chị Tiểu Ngu đưa tôi về.”
“ Làm phiền chị rồi.”
“ Không sao.”
Giang Ngu hơi đỏ mặt, né trách ánh mắt trêu ghẹo Trần Thuật, tuy là nữ nhân trưởng thành, nhiều tuổi hơn bọn họ, song cô rất dễ xấu hổ:
Có lẽ điều này liên quan tới nghề nghiệp của cô, là đầu bếp, cô thích chìm đắm trong bếp, tạo ra món ăn ngon, có chút giống với Tạ Vũ Khiết, phòng tranh cũng là không gian khép kín
Tiễn hết mọi người đi rồi, Trần Thuật cũng đi bộ về nhà, y vẫn ở tiểu khu cách đó không xa, song lần này về nhà phải cẩn thận, không biết có phóng viên rình rập không, đây là phiền toái đầu tiên ..
Yue, đây là hội sở rượu vang có tiếng ở Hoa Thành
Trong phòng bao kín đáo, Vương Tín cầm chai rượu vang, động tác ưu nhã thuật thục rót rượu vào ly pha lê cho hai cô gái
Rót rượu cho mình xong, hắn mới nói: ” Trockenbeerenauslese của Chateau d'Yquem rất được các quý cô yêu thích, rượu êm, có lợi cho giấc ngủ
Đây là rượu vang trắng đắt nhất thế giới, Trockenbeerenauslese năm 1978 giá một chai 10.000 USD, đương nhiên chai này của tôi không phải ở năm đó, nhưng rất tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chị Thiều, chị thử xem.”
“ Tôi không phải người am hiểu về rượu ...” Vương Thiều ngồi đối diện với Vương Tín cầm ly nhấp một ngụm: ” Có điều tổng giám đốc Vương nói đúng, rất hợp khẩu vị nữ nhân.”
“ Ngưỡng mộ đại anh chị Thiều đã lâu, nhưng lần đầu gặp mặt, không biết mời gì, đợi sau này chúng ta thân thuộc rồi, biết sở thích của chị Thiều, chúng ta uống thêm vài ly.”
Lăng Thần ngồi bên Vương Tín, nhoẻn miệng cười: ” Ngày sau còn dài mà.”
Vương Thiều nhìn đôi nam nữ đối diện, lòng cảm khái
Chiều nay một vị tiền bối có tiếng trong giới gọi điện cho cô, nói giới thiệu cho cô hai người bạn, cô không thể từ chối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không ngờ tới nơi hẹn, đợi ở trong phòng bao lại là Vương Tín và Lăng Thần
Cô không lạ gì hai người này
Trước tiên chưa nói quan hệ cạnh tranh giữa hai công ty, Hoa Mỹ khoét góc tường Đông Chính, Đông Chính ngáng chân Hoa Mỹ, hai bên quá hiểu nhau rồi
Sau khi Trần Thuật xuất hiện bên cạnh Khổng Nhược Khuê, cô bỏ thời gian tìm hiểu lý lịch của y, nên không lạ chuyện Vương Tín cướp bạn gái của cấp dưới
Sau đó Trần Thuật tới Đông Chính, từ đó phát sinh đủ loại dây dưa với Khổng Nhược Khuê
Đây là mối quan hệ phức tạp
Nếu vẻn vẹn là dựa vào tướng mạo, Vương Tín lịch thiệp nho nhã, mỗi hành động đều mang phong phạm quý tộc Anh
Còn Lăng Thần cao ráo xinh đẹp, ứng xử khéo léo tự nhiên, khiến người ta dễ chịu
Một đôi tình lữ như vậy, đúng là dễ lấy thiện cảm người khác
Nhưng Lăng Thần là bạn gái cũ của Trần Thuật, Vương Tín là tình địch của Trần Thuật, mà Khổng Nhược Khuê là bạn gái hiện tại của Trần Thuật
Hoa Mỹ cũng là chủ mưu hãm hại Khổng Nhược Khuê
Bất kể vì công hay tư, Vương Thiều đều không thích đôi này
Cho nên khi vào cửa nhìn thấy họ, Vương Thiều luôn giữ sự cảnh giác, thậm chi là thù địch, cô không tiếp lời Lăng Thần, cũng không muốn tạo dựng quan hệ gì với họ, quay sang Vương Tín, đi thẳng vào vấn đề: ” Trong giám đốc Vương nhờ lão đại ca hẹn tôi ra đây, lại mời thứ rượu đắt thế này, chắc có chuyện quan trọng muốn bàn?”