“ Chào buổi sáng tổng giám Trần.” Một người vốn không hề quen biết đột nhiên lại chào hỏi Trần Thuật nhiệt tình:
“ Tổng giám Trần, lâu rồi không gặp anh.” Người này là nhân viên phòng kế hoạch, giữa lối đi bắt tay Trần Thuật rất nồng nhiệt:
“ Tổng giám Trần, chúng tôi ủng hộ anh, cố lên!” Hai cô gái xinh đẹp đi qua, làm động tác cổ vũ:
Trần Thuật lờ mờ hiểu ra điều gì, dọc đường đi y phải gật đầu chào mọi người tới mỏi cổ, mấy lần phải dừng lại, đến khi tới phòng kế hoạch, đồng nghiệp kéo ùa tới chào hỏi, đây là lần đầu tiên y đi làm sau khi chuyện tình cảm với Khổng Nhược Khuê đưa ra ánh sáng
Phần đông chỉ ám muội thể hiện là tôi biết bí mật của anh nhé, số ít người trẻ tuổi dũng cảm tỏ thái độ ủng hộ chuyện tình cảm hai người
Với người bình thường mà nói, ai không thích câu chuyện "thi đỗ trạng nguyên, cưới được công chúa", Trần Thuật có được nữ thần
Tất nhiên không phải là tất cả, cái số nhìn y với ánh mắt hình viên đạn còn nhiều hơn
Phải biết rằng có rất nhiều người xin vào Đông Chính làm việc để gần gũi thần tượng của mình, Vương Thiều là ví dụ rõ ràng
Trong đó fan Khổng Nhược Khuê tất nhiên không ít, bọn họ thích cô, học theo cô, từ cách ăn mặc cho tới để kiểu tóc, mua son giống cô
Đó là nữ thần của họ
Chỉ có thể đứng xa, không được bôi bẩn
Thế nên bọn họ rủa trong lòng, tổng giám Trần, anh học chuyên ngành tán gái à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh vừa chia tay bạn gái chưa lâu đâu
Tra nam
Trần Thuật có chút vất vả ứng phó đủ mọi ánh mắt ghen tỵ, hâm mộ tới căm ghét, khi đi tới văn phòng, nói với thư ký ở cửa: ” Thông báo với tổ tân truyền thông và tổ tuyên truyền, 10 giờ 30 họp ở phòng hội nghị nhỏ.”
“ Vâng, tổng giám Trần.”
Trần Thuật nhận lấy đống tài liệu dày từ thư ký rồi vào văn phòng, gạt chuyện khác ra khỏi đầu, toàn tâm toàn ý vào công tác bận rộn, y nghỉ đúng một tuần rồi, tuy đại bộ phận công tác được Lạc Kiệt gánh cho, nhưng phải làm quen lại, nếu không sẽ không rõ tiến trình hạng mục
Đúng 10 giờ 30, thư ký gọi điện nhắc tới giờ họp
Cuộc họp diễn ra suôn sẻ, uy tín của Trần Thuật hiện giờ đủ cao, lại thêm có Lạc Kiệt phối hợp, không ai dại đi đắc tội với y, huống hồ giờ còn có nhất tỷ Đông Chính đứng sau lưng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Tối nay đi ăn cơm đi.” Lạc Kiệt đợi Trần Thuật họp xong về phòng, đi vào rủ: ” Biết cậu ở trên núi vất vả, tối dẫn cậu đi ăn vài món ngon.”
“ Thế thì tốt quá.” Trần Thuật nuốt nước bọt, món ăn trên núi tuy thiên nhiên, song chế biến quá mức đơn giản: ” Vậy tối nay tôi theo tổng giám đi cải thiện sinh hoạt.”
Lạc Kiệt nói thêm: ” Có cả Khởi Nguyên nữa đấy.”
Trần Thuật ngẩn trong một giây rồi cười: ” Vừa vặn tôi cũng muốn cám ơn anh ấy.”
“ Quyết định như thế, giữ bụng nhé.”
Buổi trưa thư ký mua cho Trần Thuật cơm hộp 12 đồng, ăn qua loa cho xong bữa, buổi chiều gặp mấy nhóm người, thảo luận phương án tuyên truyền nghệ sĩ mới
Đông Chính vừa ký hợp đồng với hai nữ nghệ sĩ, đều chưa tới 20, tiềm lực lớn, chưa vào nghề vội, còn ít nhất nửa năm huấn luyện các kỹ năng, chủ yếu ứng phó với truyền thông
Không chỉ giới diễn viên, gần đây Đông Chính đang có kế hoạch lập ban nhạc nữ, tất nhiên ca hát chỉ là bàn đạp lấy danh tiếng nhảy sang đóng phim thôi
Giới giải trí bây giờ có ai không đa năng
Xong xuôi việc, Trần Thuật cùng Lạc Kiệt đi tới địa điểm đã hẹn, vì có Bạch Khởi Nguyên, nên chọn chỗ kín đáo, chẳng ai thích đang ăn uống có người chạy tới xin ký tên chụp ảnh
Bạch Khởi Nguyên lại chẳng phải Thang Đại Hải
Không ngờ khi tới nơi thì Bạch Khởi Nguyên đã đợi trong phòng bao, đang xem điện thoại, ngay cả Lạc Kiệt cũng chấn kinh, liên tục xin lỗi: ” Khởi Nguyên, sao đã tới rồi, chúng tôi tới trễ, xin lỗi.”
Bạch Khởi Nguyên xua tay: ” Còn chưa tới giờ hẹn, mọi người không tới trễ, xin lỗi gì
Tôi xong một lịch trình gần đây nên thuận tiện tới thôi.”
“ Làm phiền Bạch gia đợi lâu rồi.” Trần Thuật đi tới chào:
“ Ngồi đi, tôi cũng vừa tới, không đợi lâu.”
Hai người ngồi xuống, Lạc Kiệt gọi phục vụ tới gọi món, Bạch Khởi Nguyên thu điện thoại lại, bảo với Trần Thuật: ” Bữa cơm hôm nay tôi nhờ tổng giám Lạc an bài.”
“ Bạch gia chủ trì, vậy tôi chủ chi.” Trần Thuật khách khí nói:
“ Đừng gọi Bạch gia, gọi tôi là Khởi Nguyên đi, bạn bè tôi đều gọi thế.” Bạch Khởi Nguyên mỉm cười: ” Có điều, cậu thực sự là nên thanh toán bữa cơm này.”
Ấn tượng của Trần Thuật với Bạch Khởi Nguyên thay đổi từ lần hai người nói chuyện với nhau bên bờ biển, hắn thực sự là nam nhân có phong độ, làm việc gì cũng chu đáo mọi mặt
Lấy chuyện ăn cơm này mà nói, ba người họ không ai thiếu tiền, nhưng Bạch Khởi Nguyên đồng ý để Trần Thuật thanh toán, cũng chính là loại thiện chí, tỏ ý tiếp nhận y, cũng là để y trả lại ân tình
“ Vốn định về mời anh Khởi Nguyên ăn cơm, không ngờ anh an bài trước.”
“ Vừa vặn trở về mà tối không có lịch trình gì, muốn mời mọi người ăn cơm thôi.” Bạch Khởi Nguyên cười: ” Nếu không tôi ở Thượng Hải, cậu có mời, tôi cũng không về.”
“ Thật là khéo, vừa rồi tôi còn nói với tổng giám Lạc muốn cơ hội cám ơn anh Khởi Nguyên xả thân cứu giúp.”
“ Phải nói đúng là tôi xả thân thật, đang lúc bốn bề nước bọt nhổ vào, tôi lại dũng cảm xông tới cứu hai người
Cho nên mới nói cậu phải thanh toán bữa cơm này.”
“ Chuyện đương nhiên.” Trần Thuật hào sảng nói: ” Đừng nói một bữa cơm, tôi mời Bạch gia cả tháng cũng được.”
Lạc Kiệt gọi món xong trả lại ipad cho phục vụ, quay sang tham gia trò chuyện: ” Cái tên nhãi Trần Thuật này keo kiệt cực, chúng tôi cộng tác nửa năm, cậu ta chưa mời tôi bữa nào tử tế
Lần này coi như rốt cuộc cũng khiến cậu ta mất máu.”
“ Vậy càng không thể cho qua dễ dàng.” Bạch Khởi Nguyên ghen tỵ: ” Có cả sự nghiệp lẫn ái tình, làm người ta ghen tỵ, thế nào cũng phải xẻo một nhát mới được.”
“ Thế tôi phải gọi thêm hai chai vang thật đắt, hôm nay chúng ta không say không về.” Lạc Kiệt thấy Bạch Khởi Nguyên muốn xẻo Trần Thuật thì hứng khởi ngay, lớn tiếng gọi phục vụ quay lại:
Trật Thuật nói vài câu đau khổ, làm hai người kia cười lớn.