Khổng Nhược Khuê cũng ngầm đánh giá Lăng Thần, từ khi biết được cảnh ngộ của Trần Thuật, cô đã khắc ghi cái tên này
Cô tìm kiếm Lăng Thần trên bách khoa baidu, trên weibo của Trần Thuật, qua vòng tròn bạn bè của Trần Thuật trên wechat, nhưng không có bất kỳ tin tức hay hình ảnh nào liên quan tới Lăng Thần
Vì thế cô đổi cách nghĩ, Lăng Thần là thư ký của nhân vật công chúng như Vương Tín, vậy thì tìm kiếm Vương Tín là ra, quả nhiên qua bức ảnh hoạt động của Vương Tín, cô liền tìm ra Lăng Thần
Đó là lần đầu tiên cô thấy Lăng Thần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng không biết vì sao, nhìn một cái cô đã biết đó là Lăng Thần, áo sơ mi xám, váy công sở bạc, vóc người cao ráo, yểu điệu thanh tao, hiếm có nhất là đẹp mà không tục, khiến người ta cảm giác khó tiếp cận
Chuyện mà cả đời một người làm nhiều nhất, chính là tìm cách sở hữu thứ khó có được
Nhìn từ dung mạo, đúng là một nữ nhân làm người ta yêu thích, nhìn từ trang điểm ăn mặc, đúng là một nữ nhân thông minh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngàn vạn lần đừng xem nhẹ cách ăn mặc trang điểm của một cô gái, trong đó ẩn chứa vô vàn tin tức
Cô gái đó muốn khoe ra vóc dáng hay muốn thể hiện gu của mình, gợi cảm hay lãnh đạm, nhiệt tình hay cởi mở, bảo thủ hay hoang dại, là từ chối im lặng hay là khao khát nóng cháy, đều có thể thấy qua cách kẻ mắt, tô son, kiểu tóc, hoặc cái đai lưng bên hông, khăn choàng trên cổ
Tất cả đều là tín hiệu
Nam nhân cứ lấy làm lạ vì sao một cô gái trang điểm mất mấy tiếng, không biết rằng trong mấy tiếng đó cô gái đã đấu tranh với chính mình vô số lần
Là chỉ ăn một bữa tối, hay một đêm triền miên, khi họ bước chân ra cửa phòng là đã có cân nhắc rồi
Lăng Thần là cô gái biết rất rõ ưu thế của mình, lại hiểu lợi dụng ưu thế đó
Có những người chưa từng gặp gỡ lại là kẻ địch cả đời
Nhìn Lăng Thần kích động chạy tới, Khổng Nhược Khuê nhoẻn miệng cười bắt tay, vẻ mặt chân thành rất chuyên nghiệp: ” Cám ơn.”
“ Cô Khổng Khuê ngàn vạn lần đừng nói thế, tác phẩm của cô là sức mạnh tinh thần của những fan chúng tôi, gần đây trên đường đi làm tôi luôn nghe ca khúc Lỗi lầm của cô, tôi rất thích ca khúc đó
Lâu lắm rồi không được thấy tác phẩm của cô, thực sự vô cùng mong đợi.”
Khổng Nhược Khuê nháy mắt: ” Tôi cám ơn cô, không phải vì cô thích tôi.”
Chỉ tích tắc sắc mặt Lăng Thần trắng bệch, tuy miệng vẫn cười, nhưng ánh mắt vô cùng oán độc, gương mặt xinh đẹp vì thế mà vặn vẹo
Khổng Nhược Khuê rất thông minh, Lăng Thần cũng không ngốc
Chỉ hai chữ cám ơn nhưng hai người hoàn thành một cuộc giao phong kịch liệt, mà Lăng Thần thảm bại
Lăng Thần thực sự vừa giận vừa hận, một nữ nhân rực rỡ như vậy, vì sao lại thích Trần Thuật, tới mức lần đầu gặp mặt đã lên tiếng bất bình cho "bạn trai tin đồn" của mình
Cô có cần thể diện, cần thanh danh, cần hợp tác nữa không
Vương Thiều đoán trước rồi, khi cô đem nội dung cuộc gặp gỡ lần trước thuật lại tới ba lần, khi Khổng Nhược Khuê tỏ ra chú ý vượt quá bình thường với Lăng Thần, Vương Thiều đã biết, cô gái kia xui xẻo rồi
Chỉ không ngờ vừa vào còn chưa ngồi xuống, tiểu tổ tông đã ra tay, nhìn nụ cười tươi tắn của Khổng Nhược Khuê mà cô rợn sống lưng
Vương Tín biết Lăng Thần vì cuộc gặp gỡ này mà bỏ ra bao nhiêu công sức, xem hết tác phẩm của Khổng Nhược Khuê, học thuộc không ít bài hát của Khổng Nhược Khuê, thậm chí ghi lại một số cột mốc quan trọng trong sự nghiệp của Khổng Nhược Khuê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ nhân này làm việc gì cũng tận tâm tận lực
Còn Khổng Nhược Khuê biểu hiện ưu nhã thân thiện, nắm tay cám ơn chân thành, đây là mở màn hoàn mỹ hơn cả hắn dự đoán, cho thấy đàm phán rất có hi vọng
Nhưng vì sao mặt Lăng Thần khó coi như thế
Tôi cám ơn cô, không phải vì cô thích tôi
Vương Tín giật mình đánh thót, Khổng Nhược Khuê, cô khinh người quá lắm
Đó không chỉ là cái tát giành cho Lăng Thần, mà tát cả hắn
Vương Tín cúi đầu nâng kính, che giấu ánh mắt ác độc, lập tức cười ha hả, đưa tay mời: ” Sao cứ để cô Khổng Khuê đứng thế được, nào chúng ta ngồi xuống trò chuyện, rượu vang đủ lạnh rồi, vừa vặn thưởng thức.”
Sắc mặt Lăng Thần khôi phục bình thường, chỉ là không cách nào đóng vai fan hâm mộ, nhiệt tình trò chuyện với Khổng Nhược Khuê nữa rồi, ngay cả giữ sắc mặt bây giờ đã là khó khăn
Khổng Nhược Khuê không hung hăng đuổi cùng giết tận, vậy thì mất đi sự ưu nhã rồi, cơn đau phải ngấm dần mới thấm: ” Tôi không uống rượu, cho tôi một cốc soda là được rồi.”
Vương Tín dừng động tác rót rượu: ” Sao cô Khổng Khuê lại không uống rượu, tôi đã chuyên môn tìm bạn bè nghe ngóng, đều nói tửu lượng của cô rất tốt.”
“ Trước kia uống, giờ không uống nữa.” Khổng Nhược Khuê mỉm cười: ” Anh cũng biết, thời gian trước tôi bệnh nặng, rồi sau đó xảy ra một số chuyện ầm ĩ cả lên, bị truyền thông bao vây cả tháng trời, đủ loại lời khó nghe, phiền chết đi được
Từ đó tôi không uống rượu nữa.”
Vương Tín "coi trọng" Trần Thuật như thế, làm sao không biết sự kiện kia
Nữ nhân này kỹ xảo ngôn ngữ cực cao, mỗi câu nói đều không rời Trần Thuật, nhưng không nói rõ, hắn biết, Khổng Nhược Khuê cũng biết hắn biết, nhưng vẫn không ngừng làm hắn khó chịu
Tuy vậy Vương Tín vẫn tỏ ra không có chuyện gì: ” Chỉ uống một ly thôi, thế nào
Chút rượu vui vẻ mà, đây là rượu vang, tối uống có lợi cho sức khỏe.”
“ Thực sự không cần mà.” Khổng Nhược Khuê đưa tay ra: ” Cho tôi ly soda là đủ.”
Vương Thiều không muốn không khí quá lúng túng, nói vào: ” Tiểu Khuê thực sự không thể uống rượu, lần trước bệnh nặng chưa bình phục hoàn toàn, bác sĩ cũng chuyên môn dặn dò không được để cô ấy uống rượu
Để tôi uống thay cho, rượu ngon không nên lãng phí.”
Vương Tín có được cớ xuống thang, cười nói: ” Được, vậy thì tối nay tôi và chị Thiều uống vài ly.”