Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 388: Phải cười (2)




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời của Khổng Nhược Khuê chân thành thẳng thắn, có gì nói đó, không che giấu
Nhưng Vương Tín và Lăng Thần không tin, một Trần Thuật nhỏ bé sao có vị trí quan trọng như vậy với Khổng Nhược Khuê, lúc truyền thông đưa tin, bọn họ cười nhạt trong lòng, ngoài miệng cũng cười trào phúng
Nhưng Khổng Nhược Khuê vì Trần Thuật mà không cho họ chút cơ hội nào
Bọn họ không thích Khổng Nhược Khuê, song không thể phủ nhận cô nói đúng vào mấu chốt, mới đầu hợp tác đã mâu thuẫn trùng trùng, dựa vào lợi ích mà trói buộc vào nhau, đến lúc lợi ích không phù hợp, trở mặt càng khó coi
Khi đó Hoa Mỹ tổn thất, Khổng Nhược Khuê cũng tổn thất, chẳng ai thắng được hết, đã thấy được kết cục rồi sao không dừng lại
Vương Tín và Lăng Thần nhìn nhau, đều có cảm giác xấu hổ không nói được gì
Rốt cuộc là họ làm cái gì thế này
Phòng bao bị người ta đẩy mạnh, quần kaki trắng, sơ mi đen, ngoài mặc áo jacket sáng màu, tóc chải cầu kỳ, Vương Dự chưa tới nơi lời đi được: ” Xin lỗi, xin lỗi, tôi tới muộn tự phạt một ly.”
Tất cả mọi người đứng dậy nghênh đón
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Dự đi tới trước mặt Khổng Nhược Khuê cười: ” Hôm nay cảm giác không tốt, tới lỗ thứ 11 mấy lần đánh mất bóng, không qua nổi, tôi không tin, càng khó càng muốn xông qua
Bóng qua được rồi, kết quả là lỡ thời gian, để Tiểu Khuê phải đợi.”
Khổng Nhược Khuê thân thiết nói: ” Không được thấy phong thái của Vương lão trên sân golf thật đáng tiếc.”
“ Hà hà, ngồi đi, ngồi đi, ngồi xuống nói.”
Đợi khi Vương Dự ngồi xuống thì Lăng Thần đã nhanh nhẹn rót cho ông một ly rượu
Vương Dự cầm ly uống cạn: ” Tự phạt một ly, lâu rồi không gặp Tiểu Khuê, gần đây mọi chuyện tốt chứ?”
“ Tốt ạ.”
Khổng Nhược Khuê lễ phép nói: ” Mọi chuyện đều đúng như cháu mong đợi.”
“ Vậy thì tốt, chuyện tình cảm thế nào, Tiểu Khuê thông minh như vậy chắc giải quyết xong rồi?”
“ Vâng, anh ấy tên là Trần Thuật, có cơ hội cháu dẫn tới gặp Vương lão.”
“ Tốt tốt, nam nhân có thể được Tiểu Khuê nhìn trúng thì chắc chắn vô cùng ưu tú, tôi rất tò mò về chàng trai này, có cơ hội nhất định phải gặp rồi.”
Vương Tín và Lăng Thần nắm chặt tay, các người có thôi đi không hả
Bị Khổng Nhược Khuê làm mất mặt còn có thể hiểu, dù sao mọi người từng rút dao đâm nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng ngay cả cha mình cũng vô cớ đâm một nhát thì Vương Tín khó chấp nhận ..
Với phong cách hành sự của cha hắn, tất nhiên đã điều tra cặn kẽ bối cảnh của Lăng Thần rồi, thời gian trước scandal của Khổng Nhược Khuê và Trần Thuật tưng bừng, làm cả Lăng Thân bị cuốn vào, cha hắn vẫn giữ thói quen mỗi ngày đọc tin tức giới giải trí, sao không biết
Đã biết Lăng Thần là bạn gái cũ của Trần Thuật lại còn khen ngợi Trần Thuật ngay trước mặt mọi người có phải quá đáng lắng không
Cha làm thế thì thể diện cô ấy còn gì nữa
Quả nhiên hai mắt Lăng Thần ươn ướt, muốn khóc cô nhịn, đương thương vô cùng, Vương Tín lòng chua xót, nắm tay cô lặng lẽ an ủi
Khổng Nhược Khuê mặt chan chứa hạnh phúc chẳng hề che giấu, miệng khiêm tốn: ” Anh ấy ạ, chả có gì ưu tú, chỉ biết viết mấy câu chuyện nhỏ, tới giờ mới có một kịch bản được Đông Chính dựng thành phim
Nhưng anh ấy nghiêm túc trong tình cảm, không đứng núi này trông núi nọ, biết sống, hiểu tình thú, đối xử với cháu tốt lắm, cháu rất thích anh ấy.”
Mỗi câu nói làm người Lăng Thần run lên, đứng dậy cúi đầu nói: ” Em vào nhà vệ sinh.”
Nói rồi đi thật nhanh, trở tay khóa cửa lại, vặn vòi nước, mặc nước chảy rào rào, nước mắt cũng không cách nào kìm nén, từng giọt tràn ra, lăn trên gò má rơi xuống
Sỉ nhục
Trong mắt bọn họ, mình không phải là một con người, mà giống ..
Cái bô, ai cũng có thể nhổ vào
Liên tục quệt nước mắt, Lăng Thần nhìn chằm chằm vào gương, nói với chính bản thân: ” Lăng Thần, khó khăn tới đâu mày cũng phải kiên trì, mày lựa chọn không sai.”
Cô rút khăn giấy, lau hết nước mắt, mở túi xách ra, lấy hộp trang điểm, tô lại son, đánh lại phấn, kẻ lại mắt, chẳng mấy chốc lại là giải nhân lộng lẫy
Cô nhìn vào gương nở nụ cười, cười thật tươi
“ Lăng Thần, mày phải cười, vì có kẻ đang đợi mày thành trò cười, mày càng khóc, người ta cười càng tươi.”
Lăng Thần mở cửa phòng vệ sinh, duyên dáng đi ra, khẽ gật đầu với Vương Tín, ra hiệu cho hắn đừng lo
Vương Dự và Khổng Nhược Khuê trò chuyện rất vui vẻ, nói từ sự phát triển ngành điện ảnh, nói câu chuyện vui, ôn lại chuyện cũ, chỉ chuyện hợp đồng là không nhắc tới
Tới tận hơn 10 giờ, Khổng Nhược Khuê đứng dậy cáo từ, Vương Dự tiễn chân: ” Tiểu Khuê, biết cháu bận, nhưng nếu có thời gian thì tới tán gẫu với ông già này nhé?”
“ Vương lão, cháu sẽ thường tới thăm chú, chỉ cần người chú chê cháu phiền nhiễu.” Khổng Nhược Khuê khom người nói:
“ Già rồi, thành bị người chê quỷ ghét, người trẻ tuổi càng không nghe lọt lời tôi nói nữa, Tiểu Khuê, cháu chịu tới trò chuyện với tôi là may rồi.” Vương Dự xua tay: ” Thôi, về sớm nghỉ ngơi, Vương Tín, tiễn Tiểu Khuê đi.”
“ Vâng.” Vương Tín đi tới: ” Cô Khổng Khuê, để tôi tiễn cô.”
“ Cám ơn.”
Vương Tín và Lăng Thần tiễn Khổng Nhược Khuê tới tận tầng hâm nơi để xe
“ Tổng giám đốc Vương xin dừng bước.” Khổng Nhược Khuê lên tiếng: ” Cám ơn anh thịnh tình chiêu đãi.”
“ Cô khách khí rồi.” Mặc dù hôm nay tiếp xúc không vui vẻ gì, nhưng chưa tới mức trở mặt với nhau, vì nói không chừng là sau này còn cần hợp tác ở hạng mục gì đó, thế giới người trưởng thành, không có đúng sai, Vương Tín lịch sự nói: ” Cô Khổng Khuê, có cơ hội lại gặp nhau.”
“ Sẽ có thôi.” Khổng Nhược Khuê gật đầu với Vương Tín nhấc chân bước vào xe, không thèm nhìn Lăng Thần tới một cái:
Vương Thiều tụt lại sau một chút: ” Tổng giám đốc Vương, thư ký Lăng, lần sau uống rượu.”
“ Chị Thiều đi thong thả.” Lăng Thần cười tươi nói:
“ Cám ơn.” Vương Thiều hơi ngạc nhiên, tối nay cô nói rất ít, từ đầu tới cuối bàng quan chứng kiến cảnh ngộ thê thảm của Lăng Thần, không chỉ nhận sự thù địch từ Khổng Nhược Khuê còn có chế giễu của Vương Dự:
Mặc dù sắc mặt nhiều lần biến hóa, tâm tình từng kích động, song đa phần giữ được thể diện và ưu nhã
Nữ nhân này thực sự có chỗ hơn người
Mình phải nhắc nhở Tiểu Khuê cẩn thận, có nữ nhân như vậy sau lưng, ai biết lúc nào nhảy ra ngoạm một miếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.