Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 389: Đó là sức mạnh




Vương Tín tiễn khách đi rồi, cùng Lăng Thần quay lại phòng bao của hội sở, ngồi xuống trước mặt cha mình: ” Cha, vì sao không nói chuyện hợp đồng với Khổng Khuê?”
“ Còn phải nói sao?” Vương Dự miệng ngậm xì gà, nhả khói nói: ” Khổng Khuê không uống lấy một ngụm rượu, chứng tỏ không muốn dính dáng gì tới chúng ta ..
Người ta đã hạ quyết tâm rồi, nói ra chỉ chuốc nhục vào thân, hỏng giao tình nhiều năm.”
“ Không ký thì thôi, chẳng qua là một minh tinh, có người diễn xuất tốt hơn cô ta, nổi tiếng hơn cô ta, trẻ trung hơn cô ta ..
Bất kể là ký hợp đồng với nghệ sĩ cùng cấp bậc với cô ta, hay là bồi dưỡng người mới tiềm lực, đều tốt hơn hợp tác với cô ta, cần gì phải chịu đựng cô ta chứ?” Vương Tín bức xúc nói:
Vương Dự không trà lời nói: ” Thư ký Lăng về trước đi, cha con tôi nói chuyện vài câu.”
Vương Tín cũng nói: ” Lăng Thần, em về đi.”
“ Vâng.” Lăng Thần ngoan ngoãn gật đầu: ” Về sớm chút, em đợi anh.”
“ Ừ.” Vương Tín khẽ bóp tay Lăng Thần:
Lăng Thần khom người chào Vương Dự: ” Chủ tịch, tôi về trước.”
Vương Dự không đáp, Lăng Thần không để ý, cô biết đối phương sẽ không có bất kỳ phản ứng nào, xoay người rời phòng, chu đáo đóng lại
Lăng Thần đi cùng xe với Vương Tín tới đây, vừa rồi Vương Tín không đưa chìa khóa cho cô, cô đành phải bắt taxi về
Vừa ra ngoài hội sở, trên đỉnh đầu nổ "uỳnh" một cái, bầu trời đêm tối om lóe sáng, sấm chết rền vang
Hoa Thành tháng 12, ban ngày nhiệt độ có thể lên tới hai mấy độ, nhưng đêm xuống nhiệt độ giảm rất nhanh, lại có gió lớn, Lăng Thần dù mặc áo gió cũng thấy lạnh, ngẩng đầu nhìn trời, nhưng cô không có ý gọi xe, một chiếc xe taxi giảm tốc độ đi qua bên cạnh cô, cô vẫy tay đuổi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đêm khuya, cô một mình đi trong gió, kệ lá rụng thi thoảng bị gió cuốn lên người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Uỳnh
Lại là tiếng nổ vang vọng, màn trời như bị tia chớp xé toạc làm đôi, mưa ào ạt đổ xuống
Lăng Thần ướt sũng, người ướt sũng, mặt ướt sũng không biết nước mưa hay nước mắt
Lắc lư chén rượu đỏ
Đôi môi tựa như nhuốm máu đào
Vẻ đẹp không tầm thường này, thật khó thoát tội lỗi tày đình
Ai một lòng trung thành, cùng lắm làm vệ sĩ
Dưới chân dẫm hoa hồng, đáp lại là nụ hôn xoa dịu
Đáng thương
Trong mưa to, tiếng ca mang chút run run truyền tới, như khóc như than
....
.....
Đợi Lăng Thần rời đi rồi, Vương Dư chưa nói vội, khi Vương Tín sốt ruột, ông mới thủng thẳng hỏi: ” Cảm tưởng thế nào?”
“ Cảm tưởng gì ạ?”
“ Chênh lệch.”
“ Chênh lệch cái gì à
Chênh lệch ai với ai?” Vương Tín không hiểu gì cả:
“ Giữa thư ký Lăng và Khổng Khuê.”
Mặc dù Vương Tín và Lăng Thần chính thức xác lập quan hệ, cũng đã chung sống với nhau, song Vương Dự chưa bao giờ gọi tên Lăng Thần, ông thường gọi là "thư ký Lăng" hoặc "nữ nhân đó"
“ Cha có ý gì
Con thấy Lăng Thần rất tốt, thông minh cần cù, chu đáo tì mỉ, bất kể là công việc hay cuộc sống, đều là bạn đồng hành tốt.” Vương Tín rất đau đầu, hắn không hiểu vì sao cha hắn lại thành kiến lớn với Lăng Thần như thế, cô không chỉ có năng lực nổi bật trong công việc, suy nghĩ mọi mặt chu toàn, hiếu thảo với cha mẹ hắn, thậm chí phái hạ mình lấy lòng, vậy mà cha hắn còn không chấp nhận:
“ Khổng Khuê cho con cảm giác gì?” Vương Dự hỏi lại:
Cho dù trong lòng hận Khổng Nhược Khuê, dưới ánh mắt của ông, Vương Tín phải nói thật: ” Tiến lui vững vàng, trang nhã khéo léo.”
“ Nhìn ra những cái đó không tệ rồi, nhưng lại bỏ qua thứ quan trọng nhất.”
Vương Tín không phục: ” Cái gì ạ?”
“ Sức mạnh.” Vương Dự chậm rãi nói:
“ Sức mạnh ấy ạ?” Vương Tín chẳng thấy, một cô gái trẻ yếu điểu có sức mạnh gì, đại minh tinh trong mắt người thường thì ghê gớm, chứ với hắn chỉ là công cụ kiếm tiền, là thứ hoa cho người ta hái thôi:
“ Sự kiêu ngạo tận xương tủy, tự tin nắm giữ tất cả.” Vương Dự khe khẽ lắc đầu: ” Nhàn nhã trấn định trong từng lời nói cử chỉ, tất cả đều là biểu hiện sức mạnh
Cô ấy không trôi theo số đông, đường lối rõ ràng, mục tiêu chính xác
Biết mình muốn gì, biết phải từ chối cái gì, đó là sức mạnh, sức mạnh tự khống chế vận mệnh của mình.”
“Bạn đời của con phải là cô gái như thế, như vậy mới có thể thực sự giúp đỡ con được ở cả sự nghiệp lẫn cuộc sống, thậm chí gợi mở cho con, dẫn dắt con
Còn nữ nhân kia, ngoại trừ diễn xuất vụng về, chỉ có dã tâm không cách nào che giấu.”
Khi Vương Tín đẩy cửa vào nhà thì phòng khách còn sáng đèn, ánh sáng vàng heo hắt của đèn đọc sách bao phủ một phần nhỏ của ghế sô pha, xung quanh vẫn chìm vào bóng tối
Lăng Thần mặc áo ngủ nằm trên ghế sô pha, cuốn sách "Những kẻ nguyên thủy ngoài cổng" bị rơi xuống đất
"Những kẻ nguyên thủy ngoài cổng" của Bryan Burrough xuất bản năm 1990 được đánh giá là một trong những cuốn sách thương nghiệp có sức ảnh hưởng lớn nhất toàn cầu
Chỉ là một cuốn sách nhưng cho thấy người quản lý xí nghiệp nắm quyền khống chế công ty ra sao, là sách phải đọc của mỗi quản lý công ty và chuyên gia tài chính phố Wall
Vương Tín khom người nhặt cuốn sách lên, ngồi nhìn cô gái ngủ say
Trước nay Lăng Thần luôn cần cù, trước khi đi ngủ đều đọc sách quản lý tài chính, Vương Tín biết Lăng Thần là cô gái có gu nghệ thuật, theo đuổi hưởng thụ cuộc sống tiểu tư sản, cô càng thích tảng phẩm của Thẩm Tòng Văn một nhà văn vĩ đại có thể sánh cùng Lỗ Tấn
Khi tiến cử cuốn sách này, Vương Tín còn lo cô khó xem được thứ sách tính thương nghiệp chuyên nghiệp quá nặng, dù là xem cũng khó hiểu được
Nhưng về sau hắn phát hiện, Lăng Thần đọc sách rất chuyên tâm, vì tìm hiểu một khái niệm nào còn lật xem sách tương quan, chỗ nào không hiểu chịu khó hỏi hắn
Giờ không thể nói Lăng Thần là cao thủ thương nghiệp, ít nhất tri thức chuyên nghiệp cũng không còn nông cạn nữa, cô giống con ốc sên vụng về, nhắm mục tiêu, bò từng chút một về phía trước
"Ngoại trừ diễn xuất vụng về, chỉ có dã tâm không cách nào che giấu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"
Cha nhầm rồi
Đúng, cô ấy phản bội bạn trai, một số hành vi trong mắt nhiều người là đáng xấu hổ
Nhưng cô ấy là nữ nhân mà hắn thích, cô ấy mượn tài nguyên mình cung cấp cho cô ấy để có cuộc sống mỹ hảo hơn .
Đó chẳng phải lựa chọn chính xác à
Chẳng lẽ vì giữ đạo đức không tỳ vết chấp nhận cuộc sống thảm hại thì lại đúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.