Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 391: Hang sói




“ Đương nhiên.” Khổng Nhược Khuê đưa tay hứng thú giọt mưa li ti rơi xuống tay ngọc trắng muốt: ” Mưa thế này phải uống cho ấm người.”

Trần Thuật mừng thầm trong lòng, giọng cố gắng nói với giọng bình thường: ” Ông chủ, cho hai chai bia.”

“ Bốn chai đi, mỗi người hai chai.” Không ngờ Khổng Nhược Khuê nói vào:

“ Vậy bốn chai.” Trần Thuật đính chính, em gái, em tự tìm đường chết đừng trách ai nhá:

“ Tới đây, tới đây.” Bà chủ quán đồ nướng nhanh nhảu mang bia ra, mở giúp, nhìn qua gương mặt Khổng Nhược Khuê có chút ngẫm nghĩ, hỏi Trần Thuật: ” Khá lâu rồi sao không thấy cậu tới chỗ tôi ăn?”

Mấy cái quán nhỏ quanh tiểu khu đều được Trần Thuật và Lăng Thần tới ăn hết rồi, trai tài gái sắc bắt mắt như thế, tất nhiên mọi người đều nhớ, cô gái xinh đẹp này lại không phải cô gái trước kia theo chàng trai tới đây
“ Bận quá dì ạ.” Trần Thuật cười:

“ Bạn gái cậu xinh đẹp thật đấy.”

“ Nhãn quang dì cháu mình đều tốt như nhau.”

“ Úi cái miệng này, bảo sao các cô gái không thích.” Bà chủ cười khúc khích, mỡ trên mặt cũng rung rinh theo:

Trần Thuật tỏ vẻ ngượng ngùng: “ Dì nói thế bạn gái cháu lại tưởng giữa chúng ta có gì đấy.”

“ Thằng nhóc chết tiệt.” Bà chủ hơi cúi xuống khẽ vỗ tay Khổng Nhược Khuê: ” Cô gái, Trần Thuật không phải không phải người tốt, cháu phải cảnh giác.”

“ Cháu thích người xấu ạ.” Khổng Nhược Khuê cười tươi như hoa:

Bà chủ tặc lưỡi giơ ngón cái lên với Trần Thuật: ” Hai đứa ăn đi, cần gì thêm cứ gọi.”

Trần Thuật từng nghe hai vọ chồng chủ quán than thở với nhau, bán đồ nướng rất vất vả, mỗi ngày sáu giờ sáng phải dậy, vợ chồng chia nhau ra tới chợ đầu mối mua rau thịt tươi, sau đó về nhà rửa thái rồi ướp nửa ngày, chiều xấu thành xâu, tối mới có khách tới, kinh doanh tới tận hai ba giờ sáng
Ngày này qua ngày khác, năm này qua năm kia, lặp đi lặp lại
Hai người vừa ăn vừa tán gẫu đủ thứ chuyện trời nam đất bắc, chẳng mấy chốc hai chai bia trước mặt mỗi người đã hết
Trần Thuật hỏi: ” Em uống nữa không?”

“ Anh uống được không?” Khổng Nhược khuê không trả lời mà hỏi lại:

“ Không thành vấn đề.”

“ Em cũng thế.”

Vì vậy Trần Thuật vẫy tay: ” Bà chủ, cho bốn chai bia nữa.”

Đến khi Trần Thuật gọi "bốn chia bia nữa" đến lần thứ ba thì mặt đã đỏ gay, đầu choang choáng, nói chuyện không lưu loát nữa
Nhưng y không từ bỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Y là thanh niên sống có lý tưởng
Có mục tiêu
Trước mặt hai người đã là sáu trai bia rỗng, Trần Thuật nỗ lực mở to mắt nhìn khuôn mặt kiềm diễm vô song ngay trước mặt, còn chưa kịp mở miệng, Khổng Nhược Khuê giọng trong trẻo gọi: ” Dì ơi, bốn chai bia nữa.”

Uỵch
Nửa tiếng sau Trần Thuật được Khổng Nhược Khuê dìu về, vì y đi chân nam đá chân xiêu, nếu mà ngã vào trong mưa thì mất mặt lớn
Khổng Nhược Khuê đỡ Trần Thuật ngồi xuống, lấy khăn lông khô lau nước trên tóc y: ” Để em rót cho anh ít nước.”

“ Không uống nữa.” Trần Thuật bây giờ rất dị ứng với thứ uống vào bụng: ” Anh vào phòng vệ sinh.”

Vặn vòi nước ra, liên tục vốc nước lạnh lên mặt, mới làm đầu óc tỉnh táo hơn, Trần Thuật bất ngờ vung tay tát mình một cái, chỉ bản thân trong gương chửi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Trần Thuật, mày là đồ ngu xuẩn phế vật, ngay cả một cô gái cũng không uống thắng được thì mày còn làm được cái gì ...”

“ Không được từ bỏ, ngàn vạn lần không được từ bỏ.”

Đợi khi Trần Thuật đi ra thì Khổng Nhược Khuê đã pha hai cốc trà nóng, đưa cho y một cốc: ” Trà mật ong, anh uống cho giải rượu.”

“ Anh không say.” Trần Thuật miệng nói thế song vẫn uống ực một cái hết luôn, mắt không nhìn cô: ” Chúng ta làm gì bây giờ nhỉ?”

“ Anh muốn làm gì?” Khổng Nhược Khuê hai tay bê cốc trà nóng, thổi nhẹ uống:

Trần Thuật sớm có kế, song vẫn vờ suy nghĩ: ” Hay là chúng ta xem phim đi.”

“ Được, em thích xem phim nhất.” Khổng Nhược Khuê sảng khoái đồng ý:

Trần Thuật cười lạnh không thôi, cô gái, em đừng bao giờ đánh giá thấp trình độ vô sỉ của nam nhân: ” The Conjuring nhé?”

Khổng Nhược Khuê chớp chớp mắt: ” Anh có chắc là muốn xem chứ.”

“ Đương nhiên.”

Trần Thuật mở di động tìm phim The Conjuring, sau đó liên kết với tivi ngoài phòng khách
“ Khoan chiếu vội, để em đi tắt đèn.” Khổng Nhược Khuê rối rít nói, giọng nói không kìm được háo hức: ” Xem phim kinh dị nhất định phải tắt đèn.”

“ Đúng, như thế mới có không khí.”

Bộ phim bắt đầu, một gia đình chuyển vào sống ở trang trại cũ cùng với năm cô con gái và chú chó, những ngày đầu tiên, cuộc sống diễn ra bình thường, chỉ là con chó không chịu vào nhà
Rồi một buồi tối, mấy cô bé chơi trò chơi, phát hiện ra căn hầm bí mật trong căn nhà, từ đó liên tiếp xảy ra sự việc kinh khủng, nhạc phim bắt đầu chuyển sang hướng rùng rợn
Phim mới bắt đầu, Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê ngồi sát bên nhau, nhưng mỗi người là cá thể độc lập
Á ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng thét bất ngờ của đứa bé làm người Trần Thuật run rẩy, toàn thân sởn hết gai ốc, mắt liếc sang bên cạnh
Cô bạn gái mắt mở to nhìn màn hình không chớp, vẻ mặt đầy kích thích, ánh sáng từ màn hình chiếu lên gương mặt trắng nõn nà giữa khung cảnh bốn bề tối om mưa rơi ào ào như chỉ có một cái đầu lơ lửng giữa không trung
Trần Thuật run người cái nữa, chắc là do say ngồi không vững, người ngả ra sau, lại như trốn tránh cái gì ..
Một bàn tay bất ngờ vươn ra, ôm lấy đầu Trần Thuật kéo vào lòng dỗ dành: ” Đừng sợ, có em đây rồi.”

Trần Thuật muốn vùng lên nói "anh không sợ", nhưng mặt áp vào giữa thứ mềm mại tựa bông, lại có hương thơm dìu dịu luồn vào cánh mũi, làm y không kêu lên được tiếng nào nữa ..
Không biết qua bao lâu, trong lòng Khổng Nhược Khuê có tiếng ngáy khe khẽ, Khổng Nhược Khuê cúi xuống yêu thương vuốt má y một cái: ” Đồ ngốc, từ nhỏ anh đã sợ xem phim kinh dị rồi, không ngờ giờ vẫn thế.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.